Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3531. Thần phục huyết mạch!



Chương 3531. Thần phục huyết mạch!




Biến cố bất ngờ này khiến Diệp Huyền nhíu mày, hắn đang định hỏi Vong Linh Đại Đế bên cạnh thì bỗng phát hiện đối phương đã nằm rạp trên mặt đấy, xương cốt run rẩy.
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Diệp Huyền bèn thay đổi.
Lúc này, Vong Linh Đại Đế đột nhiên run rẩy nói: “Tiểu tử kia, quỳ xuống!”
Giọng nói của hắn ta ẩn chứa vẻ sợ hãi!
Quỳ xuống?
Diệp Huyền lắc đầu.
Người có thể chết, nhưng không thể gãy sống lưng!
Thực ra là bởi quỳ xuống thì mất mặt quá nên hắn phải kiên trì trước đã!
Bên cạnh huyết hải, Huyết Đồng vẫn thong thả ăn kẹo hồ lô, vẻ mặt nàng bình tĩnh.
Diệp Huyền do dự một lát rồi đi đến bên cạnh Huyết Đồng, Huyết Đồng quay đầu nhìn hắn, đoạn tiếp tục ăn kẹo hồ lô.
Diệp Huyền đang định lên tiếng thì đúng lúc ấy, huyết hải kia bỗng chia làm hai. Ngay sau đó, một huyết nhân chầm chậm bước ra.
Khi trông thấy huyết nhân ấy, đầu Vong Linh Đại Đế như muốn chôn xuống đất, hắn ta không ngừng run rẩy, nom có vẻ sợ hãi vô cùng!
Huyết Đồng nhìn huyết nhân kia, vẻ mặt nàng vẫn rất bình tĩnh.
Lúc này, huyết nhân đi đến trước mặt cách Huyết Đồng không xa, hắn ta khẽ hành lễ: “Nhị tiểu thư, gia chủ đã hi sinh rồi!”
Huyết Đồng đang ăn kẹo hồ lô bỗng dừng lại, nàng nhìn huyết nhân kia: “Chết thì tốt!”
Huyết nhân trầm giọng nói: “Nhị tiểu thư, trước khi ra đi gia chủ nói, sau này ngươi có thể sẽ trở thành tai họa của gia tộc, thế nên sau khi hắn ta chết là phải diệt trừ ngươi ngay!”
Nghe vậy, mí mắt Diệp Huyền bèn giật giật.
Mẹ kiếp!
Này là cha ruột muốn giết con gái hả?
Khoảnh khắc ấy, hắn bỗng nhận ra cha mình cũng không tồi.
Vẫn phải so sánh mới rõ được!
Huyết Đồng nhìn huyết nhân kia: “Chỉ bằng ngươi?”
Dứt lời, nàng bèn lật tay phải. Chỉ trong chốc lát, trên đỉnh đầu huyết nhân kia đã xuất hiện một mảng bạch quang. Huyết nhân kinh hãi: “Vô gian chi đạo… ngươi… ngươi vẫn luôn che giấu thực lực của mình…”
Uỳnh!
Huyết nhân còn chưa nói hết câu thì đã bị diệt trừ!
Huyết Đồng lấy xiên kẹo hồ lô ra rồi tiếp tục ăn: “Nếu như ta không che giấu thực lực thì cái lão kia có để ta sống đến tận giờ không?”
Diệp Huyền không khỏi liếc nhìn nàng.
Từ trước đến giờ hắn vẫn luôn thấy mình đang chiếm hời của Huyết Đồng, hai xiên kẹo hồ lô đổi mười vạn viên hồn tinh, đúng là hời quá!
Thế nhưng lúc này hắn đột nhiên phát hiện tiểu nữ hài này không hề ngốc!
Khi hắn đang cài bẫy người khác, nói không chừng người khác cũng đang cài bẫy hắn!
Đúng lúc ấy, Huyết Đồng đột nhiên nhìn Diệp Huyền: “Ta đưa ngươi đi!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Đi đâu?”
Huyết Đồng liếm kẹo hồ lô, nàng nói: “Cửu Thiên chi thành!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Nơi nào thế?”
Huyết Đồng nói: “Nhà ngày xưa của ta!”
Vẻ mặt Diệp Huyền lập tức thay đổi: “Ngươi muốn về đó tấn công ư?”
Huyết Đông nhìn hắn: “Cha ta chết rồi! Chẳng lẽ ta lại không về?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Thì cũng nên về xem sao, chỉ là không liên quan gì đến ta mà nhỉ?”
Huyết Đồng nhíu mày: “Chúng ta là bạn cơ mà?”
Vẻ mặt Diệp Huyền đông cứng.
Huyết Đồng lại nói: “Nếu đã là bạn thì cha của ta chẳng phải cũng là cha của ngươi hay sao? Đương nhiên, cha của ngươi cũng là cha của ta, ta rất công bằng!”
Diệp Huyền nghe mà trợn mắt há mồm, còn có thể như vậy sao?
Huyết Đồng nhìn hắn: “Ngươi không coi ta là bạn à?”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Đương nhiên chúng ta là bạn nhưng ngươi đưa ta về làm gì?”
Huyết Đồng nói: “Đào mộ… à không, về chịu tang!”
Diệp Huyền nghe mà toát mồ hôi!
Nha đầu này về để đào mộ!
Mẹ kiếp!
Này có khác gì muốn kéo hắn và hố lửa đâu!
Huyết Đồng đột nhiên nói: “Đi thôi!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Diệp Huyền bỗng bảo: “Ta không đi có được không?”
Huyết Đồng dừng bước, nàng quay đầu nhìn Diệp Huyền: “Hiện giờ ngươi có thể liên lạc được với cha ngươi không?”
Diệp Huyền: “…”
Huyết Đồng nói: “Nếu như không thể thì chúng ta đi thôi!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người và đi vào huyết hải.
Uy hiếp!
Uy hiếp trắng trợn!
Diệp Huyền trầm mặc một hồi, đoạn quay đầu nhìn Vong Linh Đại Đế: “Tiền bối, đi cùng không?”
Vong Linh Đại Đế vội vàng lắc đầu: “Không không, tiểu huynh đệ ngươi cứ đi đi, ngươi… bảo trọng nhé!”
Diệp Huyền: “…”
Một lát sau, hắn đi theo Huyết Đồng và biến mất phía tận cùng huyết hải.
Vong Linh Đại Đế thở phào một hơi, cuối cùng cũng được giải thoát rồi!

Ở phía xa xa, Diệp Huyền và Huyết Đồng đi trên huyết hải, Huyết Đồng đi rất chậm và nàng vẫn đang ăn kẹo hồ lô.
Diệp Huyền đột nhiên hỏi: “Huyết Đồng, tại sao ngươi lại đưa ta đến Cửu Thiên chi thành gì gì đó vậy?”
Huyết Đồng nói: “Chúng ta là bạn bè mà! Ngươi nói bạn bè là phải có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu! Có vấn đề gì không?”
Diệp Huyền: “…”
Huyết Đồng lại nói: “Đừng sợ! Không có gì to tát hết!”
Diệp Huyền cạn lời, đương nhiên là ngươi không sợ rồi! Ta yếu như vậy, đi đào mộ với ngươi khéo chết lúc nào cũng không biết ấy!
Hắn muốn chạy nhưng cũng biết mình không thể chạy.
Thực lực của Huyết Đồng là thứ mà hắn không thể đối đầu vào lúc này!
Đúng lúc ấy, bầu trời phía xa xa đột nhiên rung chuyển.
Diệp Huyền nhìn bầu trời, chỉ thấy nền trời nứt toác. Ngay sau đó, một hư ảnh xuất hiện.
Là một nữ tử!
Hết chương 3531.



Bạn cần đăng nhập để bình luận