Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3627. Ta tưởng ngươi là đại lão!



Chương 3627. Ta tưởng ngươi là đại lão!




Lão giả nhìn Diệp Huyền, trên gương mặt hắn ta là một nụ cười.
Diệp Huyền khẽ mỉm cười: “Nói vật tức là người Võ Linh thành mời là ta?”
Lão giả gật đầu: “Đương nhiên!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Vậy thì mời các hạ dẫn đường!”
Lão giả khẽ hành lễ, sau đó nói: “Mời Diệp điện chủ đi theo ta!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Diệp Huyền và Đại Thiên Tôn đi theo.
Trên đường đi, sắc mặt Đại Thiên Tôn sầm xuống, không biết hắn ta đang nghĩ gì.
Diệp Huyền mỉm cười: “Thiên Hồn Thần Điện đi tìm ta, chắc chắn Võ Linh thành có âm thầm điều tra, thế nên bọn họ biết ta cũng không phải chuyện gì bất bình thường!”
Đại Thiên Tôn gật đầu: “Ta biết điều này, chỉ là ta vẫn thấy hơi lo!”
Diệp Huyền nhìn về phía xa xa: “Lo bọn họ gây bất lợi cho ta?”
Đại Thiên Tôn gật đầu.
Diệp Huyền cười nói: “Đi xem sao!”
Đại Thiên Tôn khẽ gật đầu.
Không lâu sau, dưới dự hướng dẫn của lão giả, Diệp Huyền và Đại Thiên Tôn đã tới Võ Linh điện.
Trong điện có ba người, một lão giả, một nam tử trung niên và một nữ tử vô cùng xinh đẹp.
Lão giả mặc trường bào màu xám, ngồi trên ghế, hai mắt nhắm hờ như đang trầm tư.
Nam tử trung niên kia thì mặc hoa bào, trên mặt là nụ cười nhàn nhạt, trông có vẻ bình dị dễ gần. Khi trông thấy hai người Diệp Huyền, hắn ta lập tức đưa mắt tới, sau đó mỉm cười gật đầu.
Còn nữ tử kia thì khiến Diệp Huyền hơi ngạc nhiên, đối phương rất đẹp, nhất là mái tóc dài của nàng không phải màu đen mà là màu bạc!
Trông thấy hai người Diệp Huyền, nữ tử bèn nhìn Diệp Huyền, ánh mắt lạnh như băng, không lên tiếng.
Lúc này, Đại Thiên Tôn đột nhiên dùng huyền khí truyền âm: “Lão giả kia là Đại Hoang lão nhân của Đại Hoang Bắc, vài trăm năm trước đã đạt Mệnh Tri cảnh, thực lực thâm sâu khó lường. Nam tử trung niên kia thì là môn chủ Khổ Bồ của Khổ Thần Môn, hắn ta chính là hậu bối của Khổ Tu!”
Hậu bối của Khổ Tu!
Diệp Huyền liếc nhìn Khổ Bồ, ánh mắt thoáng hiện vẻ ngạc nhiên.
Đại Thiên Tôn tiếp tục nói: “Nữ tử kia thì là người của Đại Tuyết Sơn, tên Tuyết Linh Lung, nàng ta cũng là hậu bối của Tuyết Sơn Vương! Trừ Táng Man Nhi tính tình kì quái ra thì cường giả Táng Vực đều đã tới!”
Diệp Huyền còn muốn hỏi gì đó thì lúc này, một nữ tử bước tới từ ngoài cửa.
Mọi người nhìn nữ tử, nữ tử này mặc y phục đỏ rực, trên tay phải là một cái roi màu đỏ. Dung mạo của nữ tử này không bằng Tuyết Linh Lung, mái tóc nàng được tết thành nhiều bện nhỏ thả phía sau đầu, cộng thêm cách ăn mặc nên nhìn nàng có vẻ không được thân thiện cho lắm.
Diệp Huyền đã đoán được thân phận của đối phương!
Nữ tử này chắc là Táng Man Nhi rồi!
Sau khi Táng Man Nhi vào điện, nàng liếc nhìn xung quanh, cuối cùng ánh mắt dừng trên người Diệp Huyền: “Ngươi là điện chủ Thiên Hồn Thần Điện, Diệp Huyền?”
Diệp Huyền gật đầu, cười nói: “Đúng vậy!”
Táng Man Nhi đi đến trước mặt Diệp Huyền, nàng đánh giá hắn từ trên xuống dưới, đoạn nhíu mày: “Thần Thể cảnh?”
Diệp Huyền lại gật đầu: “Đúng vậy!”
Táng Man Nhi nhìn hắn: “Có thể làm điện chủ Thiên Hồn Thần Điện với Thần Thể cảnh thì chỉ có hai cách giải thích, một là ngươi là một đại lão ngầm, nhưng ta thấy ngươi thực sự là Thần Thể cảnh!”
Nói đoạn, nàng đi sang một bên rồi ngồi xuống.
Diệp Huyền tò mò: “Cách giải thích thứ hai thì sao?”
Táng Man Nhi ngồi xuống, sau đó vắt chéo hai chân: “Ngươi là một tên nhị đại, một tên nhị đại khiến Thiên Hồn Thần Điện cũng phải nịnh nọt!”
Diệp Huyền: “…”
Tuyết Linh Lung và Khổ Bồ ở một bên nhìn Diệp Huyền, hai người đều không lên tiếng.
Thực ra bọn họ rất tò mò về thân phận của Diệp Huyền!
Cái tên này mới chỉ Thần Thể cảnh mà có thể làm điện chủ Thiên Hồn Thần Điện, chắc chắn hắn không đơn giản!
Lúc này, Táng Man Nhi lại bảo: “Diệp điện chủ, hỏi ngươi một câu. Ngươi có thể trả lời, mà không trả lời cũng được!”
Diệp Huyền đang định lên tiếng thì lúc này, Táng Man Nhi đã hỏi thẳng: “Thiên Hồn Thần Điện đột nhiên bị phá, không những tổn thất vài cường giả Mệnh Tri cảnh mà đến điện chủ cũng bị diệt trừ. Chuyện này liên quan đến người phía sau ngươi đúng không?”
Diệp Huyền liếc nhìn nàng.
Mẹ kiếp!
Sao giờ gặp ai cũng thông minh quá vậy?
Táng Man Nhi cười nói: “Ta biết rồi!”
Diệp Huyền lại đột nhiên cười: “Tại sao cô nương không cho rằng đó là do ta làm?”
Nghe vậy, Khổ Bồ và Tuyết Linh Lung lại nhìn Diệp Huyền, đến cả Đại Hoang lão nhân cũng phải mở mắt nhìn hắn.
Táng Man Nhi nhìn Diệp Huyền: “Do ngươi làm ư?”
Diệp Huyền bật cười ha ha, hắn đi tới một cái ghế ở phía không xa rồi ngồi xuống, không đáp lời!
Ở ngoài, thực lực rất quan trọng, thế nhưng khi không có đủ thực lực thì phải giả bộ lên!
Dù sao giả bộ cũng không phạm pháp mà!
Táng Man Nhi nhìn Diệp Huyền, nàng cười nói: “Nói vậy tức là Diệp điện chủ không phải Thần Thể cảnh?”
Diệp Huyền nhìn đối phương, cười nói: “Man Nhi cô nương, ờm, ta xưng hô với ngươi như vậy ngươi không để bụng chứ?”
Táng Man Nhi đang định nói gì đó thì Diệp Huyền lại giành nói trước: “Man Nhi cô nương, từ lúc gặp ngươi ta đã biết ngươi là một người hào sảng, thực ra ta cũng khá thích tính cách như ngươi, bởi Diệp Huyền ta cũng là một người hào sảng! Ý của ta là nếu như ngươi tò mò về ta thì chúng ta có thể nói chuyện riêng, hiện giờ ở đây nhiều người, có nhiều chuyện ta không tiện nói, ngươi hiểu chứ?”
Táng Man Nhi sững sờ, sau đó cười ha ha: “Diệp điện chủ, con người ngươi cũng thú vị đấy, ha ha…”
Hết chương 3627.



Bạn cần đăng nhập để bình luận