Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1759: Văn minh chút đi

Độc cước nữ tử chẳng tỏ vẻ gì cả, nàng cũng không đáp lời.

Tiểu Đạo mỉm cười, nói: “Diệp Huyền và Thiên Tử gặp nhau không phải một sự tình cờ. Cả hai người bọn họ đều có thể lựa chọn, hay nói một cách khác, Thiên Đạo đã cho Hộ Đạo giả một cơ hội, đồng thời cũng cho Diệp Huyền một cơ hội. Thiên Đạo muốn xem xem Hộ Đạo giả có bằng lòng thay đổi hay không, và cũng muốn xem xem liệu Diệp Huyền có đuổi cùng giết tận, có cắt đứt mọi cơ hội của Hộ Đạo giả hay không. Nhưng tiếc là Đạo Chủ và Thiên Tử chỉ để mắt đến Vạn Duy thư ốc.”

Nói đoạn, nàng lại nhìn độc cước nữ tử: “Hộ Đạo giả được Thiên Đạo phù trợ, thế nhưng bọn họ lại không hiểu ý của Thiên Đạo, cứ nằng nằng muốn đối địch với Diệp Huyền. Bọn họ ấy à, chỉ muốn gây phiền phức cho Thiên Đạo. Mà Thiên Đạo cũng ranh ma lắm, trực tiếp cắt đứt mọi nhân quả với bọn họ. Có thể Đạo Chủ và mấy người kia đến chết vẫn không hiểu vì sao Thiên Đạo lại bỏ rơi bọn họ. Ôi chao, bọn họ tự hại chết mình cũng thôi đi, lại còn muốn kéo cả Thiên Ma tộc theo… mà Thiên Ma tộc cũng thật là, một mối lương duyên như thế mà lại để biến thành nghiệt duyên…”

Lúc này, độc cước nữ tử đột nhiên nói: “Không có nữ tử váy trắng thì sẽ thế nào?”

Nghe vậy, Tiểu Đạo bèn trầm mặc.

Độc cước nữ tử quay người rời đi. Lúc đi đến cửa, nàng lại nói: “Hắn phúc lớn mệnh lớn cũng nhờ nữ nhân đó. Sở dĩ Thiên Đạo làm vậy cũng là bởi nữ nhân đó. Nếu không có nữ nhân đó thì hắn sẽ thế nào?”

Tiểu Đạo đáp: “Không có nữ tử đó thì vẫn còn tiên tri, và cả thanh sam nam tử nữa! Ngươi nói xem có tức hay không cơ chứ!”

Độc cước nữ tử: “…”

Nói đoạn, nàng lại nhìn độc cước nữ tử: “Tiên tri muốn người khác giúp đỡ hắn, mà tại sao lại có nhiều người giúp đỡ hắn như vậy? Dù có là Thiên Đạo chí cao vô thượng kia cũng cho hắn cơ hội! Bởi vì hắn vô tư, vô tư một cách chán chính. Những chuyện hắn làm chẳng hề vì chính bản thân hắn mà là vì chúng sinh. Tấm lòng của hắn vô cùng lớn, hắn có thể hi sinh mình vì sinh linh khắp thiên hạ này. Hắn không hề có ác niệm, cùng lắm hắn chỉ thất vọng mà thôi. Còn tiên tri mặc dù cũng thất vọng, nhưng hắn ta nỗ lực hành động, cố gắng cứu giúp.”

Nữ tử một chân đáp: “Kính trọng!”

Độc cước nữ tử nhìn Tiểu Đạo, nói: “Tiên tri?”

Tiểu Đạo nhìn nàng và nói: “Ngươi tưởng hắn may mắn là nhờ nữ tử váy trắng sao? Nữ tử váy trắng có thể khiến người khác sợ nàng ta nhưng sẽ không khiến người khác kính trọng nàng ta! Ví dụ với ngươi, ngươi sợ hay là kính trọng tiên tri?”

Chỗ dựa của Diệp Huyền khiến nàng cạn lời.

Tiểu Đạo nói: “Ngươi muốn biết Ngũ Duy Kiếp?”

Trước cửa tiệm cầm đồ.

Tiểu Đạo gật đầu: “Một người như thế gặp phúc lớn thì có gì bất thường đâu chứ.”

Tiểu Đạo mỉm cười: “Thế gian này không có nhân quả! Với cả sức mạnh chân chính của Diệp Huyền không nằm ở mấy chỗ dựa đó!”

Độc cước nữ tử lắc đầu, không muốn nói chuyện.

Độc cước nữ tử trầm mặc.

Tiểu Đạo lắc đầu: “Ta không thể nói chi tiết cho ngươi được.”

Tiểu Đạo khẽ nói: “Mấy cường giả không nằm trong nguyên tắc kia người thì vô tình, người thì hữu tình. Kẻ vô tình ngoài chết ra thì chẳng muốn gì nữa. Ta cũng chẳng biết phải miêu tả loại người này như thế nào. Còn về hai vị hữu tình kia thì bọn họ chỉ ích kỉ, tình của bọn họ là tiểu đạo, còn tình của tiên tri là đại đạo, đại đạo chân chính. Trên thế giới này có rất nhiều người xấu thế nhưng vẫn có những người tốt. Trên thế gian sẽ có những người bằng lòng hi sinh vì chúng sinh. Ngươi có thể nói những người ấy ngu ngốc nhưng ngươi lại không thể không kính phục họ!”

Độc cước nữ tử chau mày.

Độc cước nữ tử đột nhiên nói: “Ngũ Duy Kiếp!”

Độc cước nữ tử gật đầu.

Độc cước nữ tử đột nhiên nói: “Hắn ta sẽ không thành công đâu!”

Tiểu Đạo mỉm cười: “Tiên tri rất thông minh, hắn ta biết muốn thay đổi thì phải giáo hoá chúng sinh. Thế nhưng sau này hắn ta lại nhận ra muốn giáo hoá chúng sinh thì trước hết phải có cơ hội đã! Mà muốn có được cơ hội thì bắt buộc phải ngăn chặn Ngũ Duy Kiếp!”

Tiểu Đạo chớp mắt: “Ngươi đoán xem!”

Nói đoạn, nàng chỉ vào bản thân và nói: “Bởi những người mạnh nhất, và cũng là những người tham lam nhất như chúng ta không tham lam thì làm sao đi đến đỉnh cao thế giới? Tiên tri hiểu được điều này nến hắn ta rất áy náy, nhưng chúng ta thì không. Dù là người hay những sinh linh khác đều cho rằng thiên địa này nợ bọn họ! Nhất là một số người, bọn họ mượn thiên địa để mạnh lên, cuối cùng lại muốn nghịch thiên gì đó. Thực ra từ trước đến nay thiên địa chưa bao giờ mắc nợ chúng sinh, thế nhưng chúng sinh đã báo đáp cho thiên địa được những gì?”



Lúc này, Tiểu Đạo lại nói: “Ngũ Duy Kiếp là chúng sinh kiếp. Kiếp này nhắm vào chúng sinh, người có thể hóa giải nó chỉ có chúng sinh mà thôi. Nhưng tiếc là chúng sinh lại chỉ có lòng tham. Đương nhiên, chúng ta cũng không thể trách cứ bọn họ, bởi vì…”

Tiểu Đạo đáp: “Ta biết!”

Độc cước nữ tử nhìn Tiểu Đạo, Tiểu Đạo khẽ nói: “Không cần biết ra sao ta vẫn mong hắn ta sẽ thành công. Thế giới này mà tốt lên thì cũng chẳng có gì xấu đối với chúng ta.”

Độc cước nữ tử nói: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Độc cước nữ tử trầm mặc.

Độc cước nữ tử lắc đầu: “Đoán cái con khỉ!”

Nói đoạn nàng bèn quay người rời đi.

Tiểu Đạo sa sầm mặt: “Văn minh chút đi!”

Nói đoạn, nàng lại lắc đầu: “Hắn ta ấy à, đúng là đã tốn nhiều tâm tư lắm rồi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận