Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1751: Ta lo hắn hơn ấy

Chạy!

Thấy tầng thứ chín nói vậy, ý nghĩ đầu tiên của Diệp Huyền cũng là chạy!

Thế nhưng hắn biết, nếu hắn đánh bài chuồn thì chắc chắn sẽ phải chết!

Bởi lẽ hiện giờ mà chuồn thì không chỉ Nhậm Bình Sinh ra tay thôi đâu, Vô Hy cũng sẽ ra tay với hắn.

Diệp Huyền bình tĩnh, nhìn Vô Hy.

Vô Hy đang trầm mặc, không thể không nói đề nghị này của Nhậm Bình Sinh vô cùng hấp dẫn.

Thiên Ma tộc muốn được tồn tại, mà trước kia bọn họ phải cá chết lưới rách với Thiên Đạo thành. Thế nhưng hiện giờ, bọn họ không cần phải đối đầu với Thiên Đạo thành mà vẫn có thể đạt được những gì mình mong muốn.

Điều kiện chính là giết Diệp Huyền!

Thực ra lần này hắn ta đã chuẩn bị tâm lí, biết sẽ có vô số người hi sinh.

Diệp Huyền trầm mặc.

Nhậm Bình Sinh lại nói: “Vô Hy, ngươi nhìn phía sau ngươi đi, phía sau ngươi là hàng chục vạn cường giả của Thiên Ma tộc. Ta biết, chắc chắn ngươi đã có biện pháp bí mật gì đó, thế nhưng ta muốn hỏi ngươi, sau trận chiến lần này, chục vạn cường giả Thiên Ma tộc phía sau ngươi kia liệu còn lại được bao nhiêu?”

Không chỉ Vô Hy mà vô số cường giả của Thiên Ma tộc có mặt tại đây đều đã rục rịch. Một vài người thậm chí còn dùng thần thức để kìm hãm Diệp Huyền. Rất rõ ràng, bọn họ sợ hắn sẽ chạy trốn.

Vô Hy trầm mặc.

Mọi người đồng loạt đưa mắt nhìn hắn.

Vô Hy nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền mỉm cười: “Tiền bối tin hắn ta sao?”

Lúc này, tầng thứ chín đột nhiên lên tiếng: “Ngươi không chuồn được nữa rồi!”

Diệp Huyền vẫn giữ nụ cười trên gương mặt, không biết đang nghĩ gì.

Vô Hy quay đầu nhìn Nhậm Bình Sinh, Nhậm Bình Sinh nói: “Vô Hy, ngươi biết tính ta mà. Nếu ta đã nói như vậy thì ta chắc chắn sẽ giữ lời. Đương nhiên, chuyện này cũng phải xem ngươi thế nào nữa! Chỉ cần ngươi lấy đầu Diệp Huyền thì Thiên Đạo thành chúng ta sẽ cùng tồn tại với Thiên Ma tộc các ngươi, ta nói được làm được!”

Thế nhưng đó là trong trường hợp không còn sự lựa chọn nào khác. Mà bây giờ hắn ta lại có một sự lựa chọn!

Vô Hy trầm mặc, đang do dự.

Vô Hy quay đầu nhìn các cường giả của Thiên Ma tộc, hắn ta trầm mặc.

Lúc này, Nhậm Bình Sinh bỗng nói: “Tại sao lại không tin?”

Diệp Huyền bật cười.

Diệp Huyền cười, nói: “Vô Hy tiền bối, ngươi thực sự tin lời hắn ta sao?”

Vô Hy nói: “Nhậm Bình Sinh, đề nghị mà ngươi đưa ra rất hấp dẫn. Nếu ngươi thực sự muốn chung sống hòa bình với Thiên Ma tộc chúng ta thì dù ta không giết Diệp Huyền thì ngươi vẫn sẽ làm vậy. Nếu ngươi không muốn thì dù ta có giết Diệp Huyền thì ngươi cũng sẽ không làm vậy, chẳng phải sao?”

Nói đoạn, hắn ta mỉm cười: “Diệp Huyền vốn là một người không hề đơn giản. Trực giác nói cho ta biết, hôm nay nếu ta giết hắn thì về sau Thiên Ma tộc chúng ta ắt sẽ gặp tai họa.”

Hiện giờ đến lượt hắn ta là người phải đưa ra lựa chọn.

Nói đoạn, hắn ta nhìn về phía Vô Hy: “Ngươi thấy thế nào?”

Đúng lúc ấy, Nhậm Bình Sinh bỗng nói: “Ngươi chắc chắn ngươi sẽ không quan tâm đến chuyện giữa chúng ta và hắn?”

Diệp Huyền nhìn Nhậm Bình Sinh, Nhậm Bình Sinh nói: “Diệp Huyền, ta biết ngươi đang nghĩ gì, ngươi muốn Thiên Đạo thành chúng ta liều chết với Thiên Ma tộc, sau đó ngươi sẽ làm ngư ông đắc lợi!”

Nói đoạn, hắn bèn hóa thành một đường kiếm quang và biến mất nơi cuối đường chân trời. Mà đúng lúc ấy, Nhậm Bình Sinh bỗng đánh một chưởng.

Diệp Huyền mỉm cười: “Ta hiểu được!”

Vô Hy quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền: “Xin lỗi!”

Vô Hy nhìn Nhậm Bình Sinh: “Diệp Huyền muốn Thiên Ma tộc và Thiên Đạo thành cá chết lưới rách với nhau, còn ngươi, chẳng phải ngươi cũng có âm mưu xấu xa hay sao?”

Lúc này, Vô Hy lại nói: “Ta sẽ không giết Diệp Huyền!”

Hắn ta không ngốc, nếu như giết Diệp Huyền thì khả năng sau này Thiên Ma tộc sẽ gặp đại họa.

Bởi lẽ hắn ta đã từng điều tra Diệp Huyền, cái tên này không hề đơn giản. Hắn không những quen biết Tiểu Đạo mà còn biết cả A La. Nếu mà giết hắn thì sẽ có nhiều nhân quả lắm!

Nhậm Bình Sinh khẽ nói: “Đây là lựa chọn của ngươi à?”

Nhậm Bình Sinh trầm mặc.

Vô Hy đột nhiên nói: “Ta có một đề nghị, hai bên chúng ta chung sống hòa bình, thậm chí có thể kết đồng minh, mà ta cũng không quan tâm đến chuyện giữa các ngươi và Diệp Huyền nữa, ngươi thấy thế nào?”

Nhậm Bình Sinh trầm mặc.

Một chưởng của hắn ta khiến đất trời cũng phải thay đổi!

Ở tít phía xa, đôi đồng tử của Diệp Huyền bỗng co lại. Giây tiếp theo, một hộ tráo bỗng xuất hiện xung quanh hắn.

Thiên Địa Tráo!

Khoảnh khắc ấy, Diệp Huyền thực sự ngửi thấy hơi thở của cái chết. Hắn biết, với thực lực hiện giờ của mình vẫn chưa thể đối đầu với một cường giả Chủ Tể cảnh. Thế nên hắn dứt khoát sử dụng Thiên Địa Tráo mà Tiểu Đạo cho hắn.

Thiên Địa Tráo vừa xuất hiện thì một luồng sức mạnh cực lớn đã lập tức cuộn trào xung quanh người hắn.

Uỳnh uỳnh!

Chỉ trong chốc lát, Thiên Địa Tráo xung quanh hắn đã biến mất tăm. Cùng lúc đó, Diệp Huyền trực tiếp sử dụng Không Gian Đạo Tắc và Ác Ma Chi Dực rồi biến mất.

Trông thấy cảnh tượng ấy, Nhậm Bình Sinh bèn chau chặt mày.

Hắn ta không ngờ Diệp Huyền lại có thể đỡ được một chưởng của mình!

Điều quan trọng nhất là hắn ta không ngờ tốc độ của Diệp Huyền lại nhanh đến mức độ như vậy!

Nhậm Bình Sinh đang định đuổi theo thì đúng lúc ấy, Vô Hy bỗng nói: “Nhậm huynh, ngươi định đuổi theo, không lo lắng cho Thiên Đạo thành sao?”

Nhậm Bình Sinh nhìn Vô Hy và nói: “Ta lo hắn hơn ấy!”

Nói đoạn, hắn ta bèn biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận