Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 812: Nên Lo Lắng

Nghe được câu nói của An Lan Tú, tất cả mọi người xôn xao lên!

Tần Sơn cũng sửng sốt, hắn cũng không nghĩ tới An Lan Tú sẽ nói ra những lời này!

Không còn là học sinh của Võ viện!?

Giờ khắc này, Tần Sơn không chỉ không tức giận, mà lại có chút lạnh người.

Bởi vì sự ưu tú của An Lan Tú là vô cùng rõ ràng, có thể nói là học sinh ưu tú nhất mà Võ viện thu được mấy năm gần đây, đặc biệt là An Lan Tú còn có huyết mạch võ thần!

Đây chính việc kinh động đến cao tầng của Võ viện.

Hắn biết rõ huyết mạch võ thần này có ý nghĩa như thế nào!

Mà một ngày loại học sinh này rời khỏi Võ viện, việc này đối với Võ viện mà nói, tuyệt đối là một tổn thất rất lớn.

Người này, chính là viện trưởng của Võ viện Hách Liên Thiên!

Nếu như Hách Liên Thiên ra tay, hắn không nắm chắc được có thể mang theo Diệp Huyền rời đi được không.

“Gặp qua viện trưởng!”

Nhìn thấy Hách Liên Thiên, Việt Vô Trần đang đứng đó nhíu mày lại.

Câu nói vừa dứt, một người đàn ông trung niên đi xuống từ thềm đá.

Hách Liên Thiên khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Phương Tuyết bên cạnh nói.

Đúng lúc này, một âm thanh đột nhiên vang lên từ một bên.

Hách Liên Thiên đi đến trước mặt An Lan Tú và Diệp Huyền, hắn nhìn thoáng qua Diệp Huyền, sau đó nhìn về phía An Lan Tú, cười nói: “Hắn là bằng hữu đến từ Vị Ương tinh vực của ngươi?”

Nhìn thấy người này, tất cả đệ tử Võ viện ở giữa sân cung kính thi lễ.

“Tiểu An chớ xúc động!”

Cũng là siêu cấp cường giả trong chư thiên siêu tinh vực!

Phương Tuyết có chút lưỡng lự.

Viện trưởng!

Hách Liên Thiên nói: “Nói thật!”

An Lan Tú gật đầu.

“Trước đó đã xảy ra chuyện gì?”

Xem ra lúc thấy ánh mắt của Tần Sơn, gương mặt của nam tử kia tái nhợt lại.

Bình tĩnh mà xem xét, Diệp Huyền tới tìm muội muội của hắn cũng không sai...

Nghe vậy, nụ cười của Hách Liên Thiên trở nên mất tự nhiên đi, hắn lại hỏi.

Chỉ chốc lát, Phương Tuyết nói chuyện tình vừa phát sinh ra, không bỏ sót chi tiết nào, cũng không thêm mắm thêm muối.

Nghe được câu trả lời của Diệp Huyền, vẻ mặt của Hách Liên Thiên và Tần Sơn trở nên rất khó coi, đặc biệt là Tần Sơn, giờ phút này hắn mới phát hiện, những yêu nghiệt gia nhập vào Võ viện gần đây, đều có quan hệ với Diệp Huyền.

Phương Tuyết khẽ gật đầu, nàng nhìn thoáng qua Diệp Huyền, sau đó nói: “Lúc trước hắn tìm tới muội muội của hắn...”

Hách Liên Thiên khẽ gật đầu.

Hiểu lầm!

Lúc này, Việt Vô Trần cách đó không xa đột nhiên cười nói: “Nói như vậy, đây chính là một hiểu lầm.”

Nghe xong lời của Phương Tuyết, giữa sân yên tĩnh lông một tiếng động.

“Tên Liên Vạn Lý kia cũng là bằng hữu của ngươi?”

Diệp Huyền gật đầu.

“Đúng!”

Tần Sơn lạnh lùng nhìn thoáng qua thanh niên nam tử ở bên cạnh Phương Tuyết, người này chính là nam tử ngăn trở Diệp Huyền lúc nãy.

Diệp Huyền gật đầu.

Lúc này, Hách Liên Thiên nhìn về phía Diệp Huyền, cười nói: “Ngươi nói Diệp Linh là muội muội của ngươi?”

Mặc dù Võ viện đối nghịch với Kiếm tông, thế nhưng chuyện bây giờ làm lớn chuyện, tai ương thì chắc chắn hắn phải dính.

“Là hiểu lầm!”

Tần Sơn trầm giọng nói: “Viện trưởng...”

Hách Liên Thiên khẽ lắc đầu,.

“Chỉ là một hiểu lầm, một hiểu lầm nhỏ bị xé ra to.”

Nói xong, hắn nhìn về phía Diệp Huyền.

“Ngươi nói xem?”

Diệp Huyền nói: “Lầm hay không hiểu lầm, ta không thèm để ý, thứ ta để ý là muội muội ta, nếu Võ viện không cho ta gặp muội muội, vậy cũng không có chuyện gì, ta dẫn muội muội ta rời đi là được!”

Nghe vậy, Tần Sơn biến sắc, hắn đang muốn lên tiếng, Hách Liên Thiên cười nói: “Tại sao lại không cho ngươi gặp nàng ấy chứ? Nếu ngươi là ca ca của nàng, không cho huynh muội gặp mặt, thiên kinh địa nghĩa!”

Nói đến đây, hắn có chút ngừng lại, rồi nói tiếp:

Trong lòng của Việt Vô Trần cũng buông lỏng đi.

An Lan Tú trả lời như vậy, đã cho thấy nàng sẽ không rời khỏi Võ Viện.

Nghe vậy, Hách Liên Thiên và Tần Sơn buông lỏng ra.

“Vâng!”

An Lan Tú trầm mặc một lát, sau đó gật đầu.

Nói xong, hắn nhìn về phía An Lan Tú, “Tiểu An, trở về tu luyện đi!”

Mà bây giờ hắn đang là trung tâm, Kiếm tông tuyệt đối sẽ bảo đảm hắn không chết!

Mà một ngày gia nhập Võ viện, khi đó Võ viện nếu muốn giết hắn, ngay cả một hậu trường hắn cũng không có.

Nghe được câu trả lời của Diệp Huyền, Hách Liên Thiên yên lặng, trên mặt hắn mang theo nụ cười nhàn nhạt, thế nhưng sâu trong đôi mắt đó, lại lập lòe sự lạnh lẽo đến cùng cực.

Nghe được câu nói của Diệp Huyền, trong lòng Việt Vô Trần lập tức buông lỏng ra.

Nếu như lúc này Diệp Huyền đầu nhập vào Võ viện, hắn thật đúng là không có cách nào.

Đương nhiên, nếu như Diệp Huyền làm thật! Đối với Kiếm tông mà nói, cũng không phải tất cả đều là chuyện xấu!

Hiện tại nếu phản bội, cũng không có tổn thất gì lớn, mà nếu như ngày sau Diệp Huyền phản loạn, khi đó việc là.âm phản đối với Kiếm tông khẳng định sẽ tạo thành tổn thất khó có thể chịu đựng được

Trước mặt Diệp Huyền, Hách Liên Thiên mỉm cười.

“Không bắt buộc.”

Đến lúc đó, hắn sẽ trở thành người một chân đạp hai thuyền.

Hắn không ngốc, nếu như hắn bây giờ nói gia nhập Võ viện, vậy thì đồng nghĩa với việc đắc tội toàn bộ Kiếm tông, mà bây giờ làm phản gia nhập Võ viện, người của Võ viện cũng sẽ xem thường hắn!

Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng, “Ta là đệ tử của Kiếm tông, Kiếm tông không phụ ta, cả một đời ta là là đệ tử của Kiếm tông. Cho nên, hảo ý củ tiền bối, ta xin tâm lĩnh.”

Hách Liên Thiên gật đầu “Đúng!”

Nghe được lời mời chào của Hách Liên Thiên, Việt Vô Trần biến sắc, hắn chuẩn bị lên tiếng, Diệp Huyên trước mặt Hách Liên Thiên đột nhiên nói: “Gia nhập Võ viện?”

“Thế thì không bằng tới Võ viện của ta, kể từ đó thì đã có thể gặp mặt bằng hữu của ngươi và cũng có thể ở gần muội muội của ngươi, một công nhiều việc!”

Hắn đương nhiên hi vọng An Lan Tú đi theo Diệp Huyền, nhưng giờ phút này nếu như An Lan Tú làm như thế, Võ viện khẳng định sẽ không tiếc bất cứ giá nào truy sát An Lan Tú và Diệp Huyền!

Hai tên tuyệt thế thiên tài, Võ viện sẽ không dễ dàng cho Kiếm tông!

Mà hiện tại Võ viện giết An Lan Tú và Diệp Huyền, tất cả đều có lý do danh chính ngôn thuận.

Thế nhưng, An Lan Tú nguyện ý lưu lại, tình huống sẽ thay đổi.

Võ viện sẽ thỏa hiệp!

Thỏa hiệp vì một siêu cấp thiên tài, tất cả đều đáng giá!

An Lan Tú nhìn về phía Diệp Huyền, “Lần sau chúng ta sẽ gặp lại, Linh Nhi đang tu luyện, mấy ngày sau sẽ xuất quan, đến lúc đó ngươi có thể tới tìm nàng!”

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu.

"Được!”

An Lan Tú khẽ gật đầu, quay người rời đi.

Việt Vô Trần cười nói: “Hách Liên Tiên Tông chủ, nếu hiểu lầm đã được hóa giải, vậy chúng ta cũng cáo từ.”

Nói xong, hắn mang theo Diệp Huyền trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.

Giữa sân, Hách Liên Thiên đột nhiên nói: “Tất cả giải tán!”

Nghe vậy, những học anh của Võ viện đồng loạt tản đi giữa sân chỉ còn lại Hách Liên Thiên và Tần Sơn.

Tần Sơn trầm giọng nói: “Tông chủ, Tiểu An kia...”

Hách Liên Thiên nói khẽ: “Ngươi muốn nói rằng sau này nàng có thể làm phản?”

Tần Sơn yên lặng.

Hách Liên Thiên hỏi.“Nàng tới Võ viện chúng ta được bao lâu chứ? còn chưa tới nửa năm! Chút thời gian này mà ngươi còn muốn nàng ta có lòng trung thành với Võ viện? Nghĩ gì thế? Còn nữa, tên Diệp Huyền kia là bằng hữu của nàng ở Vị Ương giới, ngươi bảo nàng đi giết hắn, nàng không có giết ngươi là còn may.”

Nghe vậy, Tần Sơn khẽ gật đầu, “Ta sai rồi!”

Cách mà Võ viện thu người, không chỉ coi trọng thiên phú mà nhân phẩm cũng phải có.

Loại chuyện nuôi hổ gây họa, ai cũng không muốn làm.

Tần Sơn do dự một chút, sau đó nói: “Cách mà Tiểu An đối xử với hắn...”

Hách Liên Thiên cười nói: “Thử nên lo lắng chính là Kiếm tông!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận