Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3444. Chiến đấu một chút (2)



Chương 3444. Chiến đấu một chút (2)




Trong khoảng thời gian tiếp theo, Diệp Huyền bắt đầu tu luyện Phương Thốn Kiếm Vực. Ngoài ra, hắn cũng tăng cường Bạt Kiếm Định Sinh Tử và Phi Kiếm Đề Đầu của mình!
Sau khi đạt đến Thần Cách cảnh, thực lực của hắn đã có tiến bộ vô cùng lớn!
Vài tháng sau, Tĩnh Tri đột nhiên tới tiểu tháp.
Nàng ta nhìn Diệp Huyền và Tiểu An trước mặt, vẻ mặt nghiêm trọng vô cùng: “Xảy ra chuyện lớn rồi!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Chuyện lớn gì?”
Tĩnh Tri trầm giọng nói: “Linh khí của cả Thần Cổ tinh vực đang dần cạn kiệt. Không chỉ có vậy, không biết vì sao mà đất trời xuất hiện rất nhiều tử linh chi khí, cả Thần Cổ Giới bắt đầu sụp đổ nhanh chóng. Mà không chỉ Thần Cổ Giới, cả những nơi khác cũng xuất hiện tình trạng tương tự!”
Diệp Huyền híp mắt lại: “Những nơi khác?”
Nói đoạn, sắc mặt hắn bèn thay đổi, vội ra khỏi tiểu tháp.
Khi Diệp Huyền tới Thanh Châu, sắc mặt hắn tối sầm lại!
Linh khí ở Thanh Châu đang khô cạn với tốc độ rất nhanh, mà trong đất trời có vô số tử linh chi khí lan tràn, những tử linh chi khí này đang bào mòn đất trời.
Diệp Huyền đến thẳng hoàng cung của Thác Bạt Ngạn. Hắn phất tay, những tử linh chi khí xung quanh hoàng cung đều tan vỡ. Thế nhưng ngay sau đó, trên bầu trời lại xuất hiện vô số tử linh chi khí!
Trông thấy cảnh tượng ấy, hắn không khỏi nhíu mày!
Lúc này, Tiểu An và Tĩnh Tri xuất hiện bên cạnh hắn.
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Những tử linh chi khí này ở đâu ra vậy?”
Tĩnh Tri lắc đầu: “Không biết nữa! Dù sao thì vũ trụ cũng đang có rất nhiều loại tử linh chi khí này xuất hiện!”
Diệp Huyền nhìn Tĩnh Tri: “Cả vũ trụ ư?”
Tĩnh Tri gật đầu: “Cả vũ trụ!”
Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại: “Có lẽ không phải do cường giả ở vũ trụ này làm đâu, là do người từ bên ngoài làm!”
Tĩnh Tri nói: “Người bên ngoài muốn hủy diệt vũ trụ này!”
Diệp Huyền mở mắt: “Là ai đây?”
Tĩnh Tri lắc đầu: “Không biết nữa! Tình hình hiện giờ rất nghiêm trọng, nếu như không ngăn cản những tử linh chi khí này thì chúng sẽ hủy diệt vũ trụ!”
Diệp Huyền nhìn những tử linh chi khí kia, hắn rút kiếm ra chém.
Vụt!
Một đường kiếm quang xé gió bay đi, chỉ trong chốc lát tử linh chi khí trong không gian lập tức bị diệt trừ.
Thế nhưng không lâu sau, vô số tử linh chi khí lại xuất hiện!
Diệp Huyền ra khỏi thời không của vũ trụ hiện có. Khi hắn xuất hiện trong một thời không nào đó, sắc mặt lập tức trầm xuống!
Trong một thời không nào đó tràn ngập tử linh chi khí, mà tử linh chi khí này len lỏi từ thời không kia!
Lúc này, Tiểu An và Tĩnh Tri cũng xuất hiện bên cạnh Diệp Huyền.
Khi trông thấy tử linh chi khí trong thời không, sắc mặt hai nữ tử lập tức sầm lại!
Thực sự có người muốn hủy diệt vũ trụ này!
Là ai đây?
Tĩnh Tri nhìn Diệp Huyền: “Làm sao giờ?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Đương nhiên là ngăn cản rồi!”
Nếu như không ngăn cản thì những tử linh chi khí này không những hủy diệt Thanh Châu mà còn hủy diệt cả Ngũ Duy vũ trụ, Cửu Duy vũ trụ…
Nó nhắm vào cả vũ trụ!
Tĩnh Tri đột nhiên nói: “Chúng ta phải giải quyết đống tử linh chi khí này tận gốc, bằng không chúng sẽ không bao giờ kết thúc!”
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không: “Chẳng phải các ngươi có thể cảm nhận được cánh cửa đá kia sao?”
Tĩnh Tri gật đầu.
Diệp Huyền nói: “Có thể cho nó xuất hiện không?”
Tĩnh Tri đang định lên tiếng thì đúng lúc ấy, phía sâu bên trong tinh không bỗng có một lốc xoáy cực lớn xuất hiện. Ngay sau đó, một cánh cửa đá chầm chậm xuất hiện. Cùng lúc đó, một lão giả bước ra từ cánh cửa!
Lão giả này chính là Chương lão!
Chương lão nhìn mấy người Diệp Huyền, hắn ta không lên tiếng!
Tĩnh Tri đột nhiên nói: “Các ngươi muốn hủy diệt vũ trụ sao?”
Chương lão chỉ nói: “Đúng vậy!”
Tĩnh Tri có hơi không hiểu: “Tại sao?”
Chương lão nói: “Không cần phải giải thích với ngươi!”
Nghe vậy, vẻ mặt Tĩnh Tri bèn sầm lại, nàng ta nhìn Diệp Huyền. Diệp Huyền trầm mặc trong chốc lát rồi nói: “Hủy diệt cả một vũ trụ cũng phải có lí do chứ?”
“Lí do?”
Chương lão nhìn hắn: “Nhân loại yếu nên phải chết thôi, lí do này đủ không?”
Nghe vậy, Diệp Huyền bèn nhíu mày.
Chương lão lại nói: “Đừng có cầm cố nữa! Đây chính là vận mệnh của nhân loại các ngươi!”
Nói đoạn, cơ thể hắn ta dần trở nên mờ ảo!
Cùng lúc đó, vô số tử linh chi khí xung quanh bắt đầu lan rộng khắp vũ trụ!
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Diệp Huyền dần trở nên dữ tợn. Khoảnh khắc ấy hắn đã nghĩ đến một chuyện!
Chuyện hồi nhỏ cùng với Thanh Nhi!
Năm xưa tại sao hắn lại chết trong sơn động?
Chẳng phải là do Thiên Đạo muốn diệt thế sao!
Mà tại sao Thiên Đạo lại muốn diệt thế?
Là bởi trong mắt Thiên Đạo, chúng sinh chẳng khác gì con kiến!
Ngươi yếu nên không bắt nạt ngươi thì bắt nạt ai?
Yếu là sai, yếu là tội!
Giống như lúc này vậy, những người này muốn hủy diệt nhân loại, mà lí do chính là nhân loại yếu, thế nên đáng chết!
Thế đạo này sao lại bất công như vậy?
Nghĩ đến đây, Diệp Huyền sững sờ.
Khoảnh khắc ấy, dường như hắn trông thấy ánh mắt tuyệt vọng cùng bất lực của vô số người, giống hắn và Thanh Nhi năm xưa ở trong sơn động…
Bản tâm!
Năm xưa bản tâm của hắn là gì?
Là muốn Thanh Nhi trở nên mạnh mẽ, sau đó giết Thiên Đạo, giúp đỡ những người nhỏ bé!
Bởi lẽ hắn và Thanh Nhi cũng từng nhỏ bé như vậy!
Năm xưa nếu có người đứng ra đối đầu với Thiên Đạo thì hắn và Thanh Nhi sẽ không rơi vào tình cảnh ấy…
Mà hiện giờ hắn chỉ nghĩ đến người thân và bạn bè của mình.
Sai rồi sao?
Không hề sai!
Đúng thật là hắn không có nghĩa vụ phải cứu rỗi cả thế giới này!
Hắn có thể thu tất cả người thân và bạn bè của mình vào tiểu tháp, sau đó để mặc thế giới này bị hủy diệt!
Nhưng nếu làm vậy thì sẽ có bao nhiêu người tuyệt vọng và bất lực như hắn và Thanh Nhi đã từng?
Năm xưa hắn và Thanh Nhi mong mỏi có ai đó có thể đứng ra chống lại Thiên Đạo, nhưng không hề có!
Nghĩ đến đây, Diệp Huyền tiến lên phía trước một bước, trực tiếp thi triển Kiếm Vực. Dưới sự giúp đỡ của Thanh Huyền Kiếm, Kiếm Vực của Diệp Huyền bao trùm khắp thời không, những tử linh chi khí kia tạm thời bị Kiếm Vực của hắn trấn áp!
Mà gần như đúng lúc đó, sắc mặt hắn cũng trắng bệch như một tờ giấy…
Bảo hộ!
Vô Địch Kiếm Vực!
Hắn không biết mình có thể cứu vũ trụ này hay không, hắn chỉ muốn giúp vũ trụ này một chút, chiến đấu một chút vì vũ trụ hiện có và vô số sinh linh!
Hết chương 3444.



Bạn cần đăng nhập để bình luận