Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 828: Mời Người!

Nhưng mà hiện tại hắn không cách nào thôn phệ, hiện tại nếu hắn thôn phệ, tất nhiên sẽ náo ra động tĩnh rất lớn.

Hiện tại không có người bảo hộ, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Đúng lúc này, không gian trước mặt hắn khẽ run lên, rất nhanh, thanh âm của Bạch Chỉ xuất hiện ở trước mặt hắn:

- Sáu tên cường giả Đạo cảnh đã tiến vào Võ viện, ngươi phải chuẩn bị tâm lý!

Võ viện!

Diệp Huyền lập tức đứng lên.

Rõ ràng, những người kia không tìm thấy hắn, bắt đầu tạo áp lực với Võ viện, muốn lợi dụng đám người Diệp Linh để ép hắn hiện thân!

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Có phải là Tông chủ Kiếm tông Lý Huyền Phong đang ở Võ viện?

Diệp Huyền khẽ gật đầu, xoay người rời đi.

Việc này, vẫn là phải dựa vào bản thân!

- Đúng!

- Sự tình lần này, là Kiếm tông bày kế, mục đích của bọn hắn đã không còn đơn thuần là nhằm vào ngươi, còn có nhằm vào Võ viện. Hơn nữa, dường như bọn hắn còn đang tìm ngươi từ trong bóng tối, bản thân ngươi phải cẩn thận một chút. Còn có, chớ đi đến Võ viện, theo ta biết được, tạm thời Võ viện cũng không có ý định vứt bỏ đám người An cô nương.

Không thể để cho đối phương làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ trinh tiết!

- Bạch Chỉ cô nương, làm phiền ngươi tiếp tục giúp ta tìm hiểu một chút, được chứ?

Mục tiêu là Kiếm tông!

Vẻ mặt Diệp Huyền âm u, hắn tự nhiên không thể ký thác hết thảy hi vọng vào Võ viện!

Bạch Chỉ nói:

Bạch Chỉ nói:

Trong võ điện, Hách Liên Thiên ngồi ở chủ vị, hai bên phía dưới, bảy người đang ngồi.

Dường như nghĩ đến chuyện gì, Diệp Huyền hỏi:

Sáu lão giả, còn có Tông chủ Kiếm tông Lý Huyền Phong.

Chuyện này là Kiếm tông bày kế, mà Kiếm tông không muốn để người ta biết bọn hắn đang nhắm vào Diệp Huyền hắn, như vậy, hắn nhất định phải làm lớn sự tình một chút!

Võ viện.

Hách Liên Thiên cười nói:

Đối diện Lý Huyền Phong, một lão giả áo bào đen nhìn về phía Hách Liên Thiên:

Hách Liên Thiên nhìn thẳng lão giả áo bào đen:

- Chư vị tới Võ viện ta, mục đích là muốn Võ viện ta giao ra muội muội Diệp Huyền sao?

...

Hách Liên Thiên cười nói:

Vì sao Lý Huyền Phong đi vội vàng như thế?

Trong điện, Lý Huyền Phong và Tần Sơn liếc mắt nhìn nhau, trong mắt mang theo một tia khó hiểu.

Trong điện, Lý Huyền Phong lạnh lùng nhìn sang Hách Liên Thiên, đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, sắc mặt hắn thay đổi hoàn toàn, sau đó hắn đứng lên và hóa thành một đạo kiếm quang biến mất ngoài cửa đại điện.

Lý Huyền Phong yên lặng không nói, cũng chỉ là uống trà.

- Ngươi đang uy hiếp ta sao?

Lão giả áo bào đen híp lại hai mắt, bầu không khí giữa sân lập tức trở nên khẩn trương.

Lúc này, một lão giả đột nhiên xuất hiện trước cửa đại điện, người này thân mặc áo bào trắng, mái đầu bạc trắng buộc thành hình đuôi ngựa, mặc dù trên mặt có thật nhiều nếp nhăn, nhưng trên thân lại tản ra một cỗ khí thế cực kỳ mạnh mẽ!

- Hách Liên viện trưởng, chúng ta luôn luôn tôn kính Võ viện, lần này đến đây, mục đích chẳng qua chỉ là Diệp Linh kia.

- Hách Liên viện trưởng, lão phu cũng không muốn quanh co lòng vòng. Đám người Diệp Linh này, chúng ta nhất định phải mang đi.

Lão giả áo bào đen nhìn thoáng qua Hách Liên Thiên, lãnh đạm nói:

- Các hạ có biết, Diệp Linh này là học sinh của Võ viện ta?

Hách Liên Thiên trầm giọng nói:

- Chờ chút nữa ta sẽ phái người đi điều tra!

Tần Sơn khẽ gật đầu, sau đó nói:

- Bọn họ sẽ không bỏ qua!

Hách Liên Thiên yên lặng.

Tần Sơn lại hỏi:

- Dự định thế nào?

Hách Liên Thiên trầm giọng nói:

- Đã xé rách da mặt rồi, sợ rằng bọn họ sẽ đi theo hướng cực đoan, đi nói với đám người Tiểu An, không cần thiết chớ ra khỏi thành, không, không cần thiết đừng rời khỏi Võ viện.

- Kiếm tông ta không có một người nào phát hiện ra hắn?

Lý Huyền Phong nhìn khắp bốn phía:

- Hẳn là hắn!

Lão giả ôm kiếm trầm giọng nói:

- Diệp Huyền làm?

Lúc này, một lão giả ôm kiếm xuất hiện bên cạnh Lý Huyền Phong, sắc mặt Lý Huyền Phong biến thành âm trầm:

Nói xong, hắn bước nhanh khỏi đại điện.

Tại chỗ, Hách Liên Thiên yên lặng không nói.

Bởi vì hắn cảm giác, chuyện lần này không có đơn giản như thế!

. . . .

Sau khi Lý Huyền Phong rời đi, lập tức trở về Kiếm tông.

Sau khi hắn trở lại Kiếm tông, gương mặt hắn đã khó coi tới cực điểm.

Bởi vì giờ trong phạm vi ngàn dặm chung quanh Kiếm tông, tất cả linh khí toàn bộ đều biến mất sạch sẽ, giống như bị người ta rút sạch!

Linh khí khô cạn!

Kiếm tông hiện tại, linh khí khô cạn, một chút cũng không còn!

- Ta thật muốn xem xem, bọn họ có dám quang minh chính đại tới Võ viện ta cướp người hay không!

Nói xong, khóe miệng của hắn xuất hiện nụ cười lạnh:

- Ta hiểu rõ!

Tần Sơn gật đầu:

- Truyền lệnh xuống, bảo người đang ở bên ngoài Võ viện lập tức trở về đến, còn nữa, ngươi và đám người Tôn lão phải thường xuyên đề phòng, để phòng bọn họ đánh lén!

Tần Sơn gật đầu, quay người muốn rời đi, mà lúc này, Hách Liên Thiên lại nói:

Lão giả lắc đầu:

- Linh khí đột nhiên biến mất, chúng ta lập tức đi điều tra khắp nơi, nhưng mà, không thu hoạch được gì!

Lý Huyền Phong híp mắt lại:

- Hắn làm bằng cách nào, chẳng lẽ là món chí bảo kia?

Lão giả ôm kiếm trầm giọng nói:

- Thực lực và thiên phú của người này, cho dù đặt trong Kiếm tông ta cũng là người nổi bật, nếu hắn không chết, ngày sau tất thành mối hoạ ngập trời cho Kiếm tông ta.

Lý Huyền Phong im lặng một lát, sau đó nói:

- Truyền lệnh xuống, Diệp Huyền trộm lấy chí bảo Kiếm tông ta, từ giờ phút này, phàm là đệ tử Kiếm tông ta, người người đều có trách nhiệm tru diệt hắn!

Lão giả ôm kiếm nhìn Lý Huyền Phong, có chút lưỡng lự:

- Việc này. . .

Lý Huyền Phong lãm đạm nói:

- Nếu không như vậy, Kiếm tông ta không thể quang minh chính đại ra tay với hắn, chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể chiếm lấy đại nghĩa.

Lão giả ôm kiếm im lặng một lát, sau đó quay người rời đi.

Sắc mặt Lý Huyền Phong lạnh dần:

- Ngươi muốn chơi sao? Vậy thì ta sẽ chơi cùng ngươi!

Nói xong, hắn quay người biến mất không thấy đâu nữa.

. . .

Tin tức linh khí quanh Kiếm tông đột nhiên biến mất nhanh chóng truyền khắp toàn bộ Thần Võ thành, thế nhưng rất nhanh, lại có một tin tức áp chế việc này.

Diệp Huyền trộm đi chí bảo Kiếm tông!

Diệp Huyền là người thế nào?

Người Thần Võ thành vẫn có phần xa lạ với cái tên này, bởi vì Diệp Huyền tới thành chưa bao lâu.

Thế nhưng hiện tại, khi Kiếm tông tuyên bố tin tức ra ngoài, người trong Thần Võ thành đều xem thường Diệp Huyền đến cực điểm.

Trộm đồ của tông môn, hơn nữa còn là một vị kiếm tu, việc này rất mất mặt!

Rất nhiều đệ tử Võ viện đều cười trên nổi đau của người khác.

Tóm lại, Kiếm tông hiện tại có thể nói đứng ở điểm cao nhất của đạo đức.

. . . .

Trong một gian phòng cũ nát, Diệp Huyền ngồi xếp bằng dưới đất, sắc mặt của hắn có phần tái nhợt.

Hắn lúc trước thôi động Thần Vương tọa, thân thể của hắn đã không chịu nổi, Thần Vương tọa là một kiện thần khí cấp bậc Đạo cảnh duy nhất của hắn hiện tại, hắn lúc này chưa thể khống chế Thần Vương tọa!

Không chỉ như thế, hắn đã quyết định, về sau tận lực ít dùng!

Đúng lúc này, lầu thứ sáu đột nhiên nói:

- Cái ghế kia của ngươi, còn không tệ.

Diệp Huyền cảm thấy hiếu kỳ:

- Vì sao?

Lầu thứ sáu nói:

- Vật này ẩn chứa đạo tắc, mà đạo tắc này lại siêu việt đạo tắc mảnh tinh vực ngươi ngươi đang ở.

Diệp Huyền hiếu kỳ:

- Tinh vực của ta đang ở cũng có đạo tắc?

Lầu thứ sáu nói:

- Mỗi một thế giới đều có đạo tắc của mình, nếu không có đạo tắc, thế giới sẽ lộn xộn. Ví dụ, ngươi giao thủ với người khác, phá hư không gian, mà không gian tự động chữa trị, đó là tác dụng của đạo tắc.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Nếu đạo tắc của thế giới này bị diệt, chẳng phải có ý nghĩa cả thế giới cũng hủy diệt?

Lầu thứ sáu nói:

- Ngươi muốn làm như vậy?

Diệp Huyền lắc đầu.

Hủy diệt thế giới?

Hắn còn không có điên cuồng như vậy!

Lầu thứ sáu nói:

- Đạo tắc không dễ phá hư như vậy, cho dù là hiện tại, ít nhất cũng phải có thực lực của gia hỏa lầu thứ năm, khi đó mới có thể hủy diệt đạo tắc một thế giới.

Diệp Huyền cười nói:

- Tiền bối cũng có thể?

Lầu thứ sáu nói:

- Điệu thấp, điệu thấp!

Diệp Huyền: . . .

Không tiếp tục dây dưa với lầu thứ sáu, Diệp Huyền bắt đầu chuyên tâm hấp thu Tiên tinh.

Sau nửa canh giờ, một âm thanh xuất hiện trước mặt hắn. . .

Một lát sau, sắc mặt Diệp Huyền biến thành âm trầm, Kiếm tông hiện tại không chỉ muốn giết hắn, còn muốn đứng trên đạo nghĩa.

Cũng phải, Kiếm tông tích lũy thanh danh tại Thần Võ thành nhiều năm như vậy, bọn họ khẳng định sẽ không dễ dàng ném mặt mũi của mình đi.

Diệp Huyền đứng dậy, hắn đi ra ngoài.

Lầu thứ sáu nói:

- Ta có một kiến nghị nho nhỏ!

Diệp Huyền dừng bước lại:

- Tiền bối mời nói!

Lầu thứ sáu nói:

- Rời khỏi nơi này, mười năm sau trở về, nơi này sẽ không có người nào là đối thủ của ngươi.

Rời đi?

Diệp Huyền lắc đầu.

Hắn biết, mình bây giờ đang ở thế yếu tuyệt đối. Nếu rời đi, tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất. Thế nhưng, hắn biết rõ, một ngày hắn rời đi, những người này sẽ điên cuồng nhắm vào Diệp Linh và đám người Tiểu An.

Hắn trốn tránh, gặp nạn là bằng hữu và huynh đệ của hắn!

Lầu thứ sáu lại nói:

- Vậy ngươi chuẩn bị làm gì với bọn chúng?

Diệp Huyền cười hắc hắc:

- Tiền bối, ngươi có thể đi ra hay không?

Lầu thứ sáu lãm đạm nói:

- Chớ có đánh chủ ý lên ta! Ta tự thân khó bảo toàn!

Diệp Huyền ngây người, có chút không hiểu:

- Vì cái gì nói như vậy?

Lầu thứ sáu nói:

- Trước khi kiếm tu kia rời đi. . .

Nói đến đây, hắn đột nhiên không nói.

Nghe đến đây, Diệp Huyền đã hiểu rõ.

Kiếm tu trước khi rời đi đã ra tay với lầu thứ sáu!

Không có suy nghĩ nhiều, Diệp Huyền biến mất.

Lần này, hắn không có đi Kiếm tông, mà là đi tới Thông Bảo thương hội.

Trong một gian phòng, Bạch Chỉ ngồi trước bàn sách, đang kiểm tra cái gì đó. Đột nhiên, nàng ngẩng đầu nhìn sang một nơi hẻo lánh:

- Diệp công tử?

Diệp Huyền xuất hiện trong yên lặng, sắc mặt hắn có chút ngưng trọng:

- Ngươi còn có thể phát hiện ra ta!

Hắn bây giờ đang ẩn nấp trong Hỗn Độn chi khí, cho dù là cường giả Đạo cảnh cũng không phát hiện ra hắn, thế nhưng hắn vừa đến nơi đây, Bạch Chỉ liền phát hiện ra hắn!

Bạch Chỉ mỉm cười:

- Diệp công tử chớ giật mình, bởi vì ta có chút đặc thù, cho nên mới có thể cảm nhận được Diệp công tử.

Diệp Huyền cười khổ:

- Còn tốt không có đối địch với Bạch Chỉ ngươi, bằng không ta nấp ở nơi nào cũng vô dụng!

Bạch Chỉ bấm tay điểm một cái, một viên nạp giới xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, Diệp Huyền nhìn lướt qua nạp giới, trong nạp giới, toàn bộ đều là kiếm cấp bậc Tiên khí!

Bạch Chỉ đang muốn nói chuyện, đột nhiên, nàng biến sắc:

- Không tốt, ngươi đi nhanh lên!

Diệp Huyền hơi ngẩn ra, sau một khắc, hắn quay người muốn đi, đúng lúc này, toàn bộ Thiên Bảo thương nổ tung, một cỗ lực lượng cường đại oanh kích Diệp Huyền cùng Bạch Chỉ!

Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt Bạch Chỉ, sau một khắc, kiếm trong tay hắn đột nhiên đâm lên phía trên.

Ông!

Một tiếng kiếm ngân vang vọng chân trời!

Oanh!

Cỗ lực lượng cường đại kia vỡ tan, nhưng mà Diệp Huyền cũng trực tiếp nện xuống đất, vào lúc này, ở chung quanh hắn xuất hiện sáu lão giả.

Sáu tên cường giả Đạo cảnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận