Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1470: Không giấu được

Diệp Huyền gật đầu, sau khi nói chuyện với Thẩm Tinh Hà, hắn rời khỏi Phù Văn điện và đi tới một tòa biệt uyển, vừa tới sân, hai nữ tử đã đi ra, chính là Khương Cửu và Thượng Quan Tiên Nhi!

Diệp Huyền cười nói: "Thế nào, đã quen chưa?"

Khương Cửu gật đầu: “Không quen cũng không thể làm gì khác hơn được, không phải sao?"

Diệp Huyền cười ha ha một tiếng!

Lúc này, Thượng Quan Tiên Nhi đột nhiên nói: "Quốc chủ, ngươi gọi chúng ta tới đây hẳn là có mục đích gì khác đúng không?"

Diệp Huyền trợn trắng mắt: “Không thể là nhớ các ngươi sao?"

Thượng Quan Tiên Nhi chợt sững sờ, lập tức nhoẻn miệng cười: “Nhó chúng ta làm gì?"

Diệp Huyền cười nói: "Muốn gặp các ngươi một lần!"

Khương Cửu trầm giọng nói: "Hồng y nữ tử mà chúng ta đã nói với ngươi trước đó, ngươi có tra được lai lịch của nàng ta không?"

Diệp Huyền lắc đầu: “Chắc không phải!"

Khương Cửu trầm mặc một lát sau đó nói: "Nhưng ta cảm thấy hai chúng ta vẫn phải tìm một ít chuyện để làm!"

Khương Cửu nhíu mày: “Rốt cuộc là ai muốn ra tay với hai người chúng ta? Có phải là Vạn Duy thư viện hay không?"

Khương Cửu nhìn thẳng Diệp Huyền: “Chỉ như vậy?"

Chẳng lẽ là thế lực khác?

Khương Cửu đột nhiên nói: "Đừng hi hi ha ha nữa, nói chính sự đi!"

Với sự hiểu biết của hắn về Trương Văn Tú, nữ nhân đó sẽ không dùng phương pháp này để đối phó hắn, bởi vì nữ nhân đó rất kiêu ngạo! Nếu như đối phương muốn đối phó hắn thật thì sẽ trực tiếp giết tới Phù Văn tông mà không phải là dùng phương pháp này!

Diệp Huyền gật đầu: “Chỉ như vậy!"

Diệp Huyền lắc đầu: “Thật sự không có chuyện gì khác, chỉ là ta đã hứa với các ngươi sẽ dẫn các ngươi đến Ngũ Duy vũ trụ xem, chỉ đơn giản như vậy!"

Diệp Huyền lắc đầu: “Ta đã nhờ Thẩm lão hỗ trợ điều tra nhưng không có bất kỳ manh mối gì! Còn cả thiếu nữ cưỡi heo nữa, cũng không có chút tin tức nào của nàng ta!"

Lúc này, Khương Cửu đột nhiên nói: "Chuyện này từ từ cũng sẽ tra được, ta cảm thấy chuyện quan trọng nhất bây giờ là thực lực của ngươi! Bây giờ thực lực của ngươi ở Ngũ Duy còn không thể tự vệ, ngươi nhất định phải cố gắng hết sức tăng thực lực của mình lên, nếu không thì sợ là Phù Văn tông này sẽ gặp nguy hiểm!"

Diệp Huyền cười nói: "Chuyện này ta cũng không phản đối, nhưng mà trong khoảng thời gian này các ngươi đừng rời khỏi Phù Văn tông!"

Diệp Huyền gật đầu: “Ta biết!"

Mà nếu như không phải Vạn Duy thư viện thì là ai?

Sắc mặt Diệp Huyền dần dần trầm xuống.

Khương Cửu cất nạp giới: “Được!"

Diệp Huyền nói: "Bây giờ cho các ngươi tự do, các ngươi muốn làm sao thì làm!"

Mà với thực lực của hắn bây giờ thì vẫn chưa thể giúp được cho Diệp Linh!

Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng: “Không có! Không biết nàng đang ở đâu, không có chút tăm hơi nào!"

Lúc trước, hắn có chút nóng lòng! Dục tốc bất đạt, càng muốn thành công thì sẽ càng dễ xảy ra chuyện!

Khương Cửu trầm giọng nói: "Có liên hệ được với nữ tử váy trắng hay không?"

Ước chừng một canh giờ sau, phù chú trước mặt Diệp Huyền đột nhiên bốc cháy lên!

Giờ khắc này, hắn không nghĩ tới bất kỳ chuyện gì cả, không nghĩ tới Diệp Linh, cũng không nghĩ tới chuyện thành công và thất bại mà chỉ tập trung vẽ, tâm tính bình thản!

Diệp Huyền bắt đầu vẽ từng chút từng chút một, mà lần này, xung quanh không có cường giả Phù Văn tông.

Khương Cửu khẽ gật đầu: “Ngươi đi mau đi! Trong khoảng thời gian này ta và Tiên Nhi sẽ nhanh chóng tìm hiểu Ngũ Duy vũ trụ."

Một lát sau, Diệp Huyền hít sâu một hơi, sau đó xoay người trở về phòng của mình.

Tiếp tục vẽ phù lục!

Lần này, hắn không trực tiếp vẽ mà là trầm mặc gần một canh giờ mới bắt đầu chậm rãi vẽ!

Nói xong, hắn lấy một cái nạp giới ra để trước mặt hai nữ: “Trong này là mật tinh, là tiền tệ của thế giới này, nếu như các ngươi xài không đủ thì có thể tới tìm ta!"

Hai tháng sau, Vong Giả Đại Đế sẽ đi ra, khi đó, Diệp Linh sẽ phải đại chiến một trận sinh tử với đối phương!

Chỉ còn lại không tới hai tháng!

Diệp Huyền gật đầu, nói chuyện phiếm với hai nữ tử một lát, sau đó hắn rời khỏi phòng, bên ngoài, hắn ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.

Thất bại!

Nhưng trên mặt hắn lại nở một nụ cười hưng phấn, hắn vội vàng lấy lá phù lục thứ hai tiếp tục vẽ.

Thất bại một lần, hắn đã tìm được nguyên nhân tại sao lại thất bại!

Diệp Huyền bắt đầu vẽ lá phù lục thứ hai, lần này, hắn vẫn thất bại!

Nhưng hắn không hề từ bỏ, vẫn tiếp tục vẽ!

Mà trước cửa Diệp Huyền, càng ngày càng nhiều cường giả Phù Văn tông tụ tập!

Dẫn đầu chính là Thẩm Tinh Hà và Lưu Ung!

Thẩm Tinh Hà trầm giọng nói: "Không biết tình huống bên trong như thế nào!"

Lần này, bọn họ không dám quấy rầy Diệp Huyền.

Lúc này, Lưu Ung đột nhiên nói: "Có cần đuổi tất cả mọi người đi không? Nếu như tiểu sư tổ thành công thì chắc chắn sẽ khiến cho Ngũ Duy vũ trụ chấn kinh, đến lúc đó sẽ có không ít phiền phức!"

Thẩm Tinh Hà lắc đầu: “Không cần như thế, bởi vì hoàn toàn không giấu được, nếu đã không giấu được thì không bằng chúng ta khoa trương một chút! Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là tiểu sư tổ có thể thành công!"

Lưu Ung gật đầu: “Hẳn là không có vấn đề, thiên phú phù văn của tiểu sư tổ rất cao, hơn nữa còn có hỗn độn chi khí, cho nên..."

Đúng lúc này, hắn ta đột nhiên ngẩng đầu nhìn vào căn phòng của Diệp Huyền trước mặt, chẳng biết từ lúc nào trong phòng hắn đã xuất hiện bảy đạo quang mang với màu sắc không đồng nhất!

Nhìn thấy một màn này, tất cả cường giả Phù Văn tông đang có mặt ở đây đều ngây ngẩn cả người. Rất nhanh, mọi người đều mừng rỡ như điên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận