Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3464. Dựa vào đâu chứ?



Chương 3464. Dựa vào đâu chứ?




Tộc trưởng của Thần Nhân tộc!
Diệp Huyền trầm mặc.
Mẹ kiếp!
Sao không làm như bình thường vậy?
Sao lại có lão đại xuất hiện thế này?
Không những thế, hắn còn cảm nhận được khí tức nguy hiểm xung quanh!
Rất rõ ràng, không chỉ có một người đến!
Lúc này, Ma Diêm đột nhiên nói: “Không ngờ nhân loại các ngươi lại có thể đạt đến trình độ này! Đây là điều mà chúng ta không nghĩ đến!”
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Các ngươi đang tìm thanh sam nam tử và nữ tử váy trắng còn gì?”
Ma Diêm híp mắt lại: “Ngươi biết bọn họ đang ở đâu?”
Diệp Huyền nói: “Nếu như các ngươi không tìm được thì ta có thể giúp!”
Ma Diêm mỉm cười: “Vậy thì tốt!”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Như thế này đi, ta sẽ về Thần Nhân tộc, giúp các ngươi tìm bọn họ, còn về nhân loại ở bên dưới, các ngươi tạm thời đừng động đến.”
Ma Diêm mỉm cười: “Dựa vào đâu chứ?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Hai người họ đã ra khỏi vòng tròn mà các ngươi vẽ ra, hơn nữa hiện giờ bọn họ còn tiến vào vũ trụ của các ngươi, nếu như để bọn họ tiếp xúc với võ đạo văn minh cao hơn thì với thiên phú của bọn họ…”
Nói đến đây, hắn không tiếp tục nữa.
Ma Diêm trầm mặc.
So với cả nhân loại thì hắn ta thực sự lo lắng hai người đã vượt ngoài quy tắc của Thần Nhân tộc kia hơn.
Đó mới là đại nạn!
Ma Diêm nhìn Diệp Huyền: “Có lẽ ngươi biết tung tích của hai người đó, thế nhưng ta không tin ngươi! Với loại người như ngươi thì cứ đánh đã rồi nói!”
Dứt lời, hắn ta bèn xòe tay ra, một luồng sức mạnh to lớn đột nhiên ngưng tụ trong tay hắn ta!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Diệp Huyền lập tức thay đổi!
Kẻ địch đột nhiên không cho cơ hội làm hắn thấy hơi không quen!
Đúng lúc ấy, Ma Diêm định ra tay, Diệp Huyền vội nói: “Chúng ta có thể bàn bạc lại!”
Ma Diêm lắc đầu: “Đợi ta đánh ngươi tàn phế rồi bàn!”
Dứt lời, hắn ta đột nhiên biến mất!
Đôi đồng tử của Diệp Huyền co lại, hắn giơ kiếm lên chắn.
Vô Địch Kiếm Vực!
Uỳnh!
Trừ không gian của Diệp Huyền ra thì không gian xung quanh hắn đều bị diệt trừ!
Vẻ mặt của hắn lập tức trở nên tái nhợt!
Không chỉ có vậy, Kiếm Vực của hắn cũng dần bị hủy diệt!
Không thể chống lại sức mạnh của Ma Diêm!
Sức mạnh quá lớn!
Ở phía xa xa, Ma Diêm liếc nhìn hắn: “Kiếm Vực không tồi, nhưng tiếc là ngươi vẫn chưa lĩnh ngộ đủ tinh túy!”
Dứt lời, hắn ta bèn chỉ tay.
Chỉ trong chớp mắt, Kiếm Vực của Diệp Huyền bị phân giải từng chút một. Không chỉ có vậy, nhục thân của hắn cũng bị phân giải!
Diệp Huyền kinh hãi, hắn lập tức thôi động Phương Thốn Kiếm Vực!
Uỳnh!
Chỉ trong chốc lát, kiếm quang đã nhấn chìm hắn!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Ma Diêm nhíu mày, hắn ta huơ tay: “Phân!”
Vụt vụt vụt vụt!
Chỉ trong chốc lát, kiếm quang của Diệp Huyền phân tán đi khắp bốn phía!
Phương Thốn Kiếm Vực bị đánh tan!
Diệp Huyền đột nhiên xông lên phía trước. Hắn xuất hiện trước mặt Ma Diêm, sau đó chém kiếm xuống.
Bạt Kiếm Định Sinh Tử!
Một ngàn năm trăm đường Bạt Kiếm Định Sinh Tử!
Một kiếm này chém xuống, cơ thể Ma Diêm lập tức trở nên hư ảo.
Tiến vào một thời không khác!
Mà đúng lúc đó, Diệp Huyền cũng thoát khỏi thời không này!
Kiếm chém xuống!
Uỳnh!
Thời không lập tức bị đánh tan!
Thế nhưng Ma Diêm chẳng bị làm sao cả!
Diệp Huyền sững sờ.
Không sao ư?
Không bị làm sao ư?
Rốt cuộc Ma Diêm ở thời không nào?
Ma Diêm nhìn hắn: “Ngớ người rồi chứ gì? Có biết thời không có mấy trùng không? Rất rõ ràng, ngươi không hề biết!”
Dứt lời, hắn ta bèn ấn tay phải xuống.
Uỳnh!
Diệp Huyền còn chưa kịp phản ứng thì cả người hắn đã lao xuống!
Lúc này hắn như trôi giữa một con sông vậy, không có điểm tựa, cứ rơi xuống như vậy, sức mạnh to lớn không chừng chèn ép nhục thân của hắn!
Vô Địch Kiếm Thể của hắn cũng đang tiêu tán từng chút một!
Ma Diêm nhìn Diệp Huyền đang rơi xuống, ánh mắt hắn ta lộ vẻ khó tin.
Dưới tình huống bình thường thì chỉ cần một ý nghĩ thôi, hắn ta cũng có thể khiến người có cảnh giới như Diệp Huyền tan thành mây khói!
Tuy nhiên, nhân loại này lại có thể giao thủ với hắn ta!
Đến bây giờ khi hắn ta đánh Diệp Huyền vào vực thẳm thời không mà đối phương vẫn chưa chết!
Nhân loại có thể đạt đến trình độ này sao?
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền ở trong vực thẳm thời không đột nhiên gào lên, cả người hắn biến thành một huyết nhân!
Phong Ma Huyết Mạch!
Diệp Huyền xòe tay phải ra, Thanh Huyền Kiếm đột nhiên hóa thành một đường huyết quang rồi bay đi!
Uỳnh!
Vụt!
Vực thẳm thời không bị xé rách!
Cùng lúc đó, một thanh kiếm xuất hiện dưới người Diệp Huyền, đỡ lấy hắn.
Cơ thể hắn xoay vòng, hai chân đặt lên kiếm. Thế nhưng lúc này, hắn vẫn đang rơi xuống, không thể dừng lại được!
Ma Diêm thì ở ngay trước mặt Diệp Huyền, thế nhưng hai người hoàn toàn không ở cùng một thời không!
Hắn bị thời không áp chế rồi!
Diệp Huyền xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm trở lại trên tay hắn. Hắn chầm chậm nhắm hai mắt lại, ngay sau đó hắn vung Thanh Huyền Kiếm đi!
Uỳnh!
Chỉ trong chốc lát, không gian xung quanh Diệp Huyền lập tức vỡ tan!
Hắn nhắm đúng thời cơ, lập tức dùng Thanh Huyền Kiếm để trở lại thời không vũ trụ hiện có!
Vừa quay về thời không vũ trụ hiện có thì hắn phát hiện, nhục thân của hắn mất rồi!
Xuyên qua thời không quá mạnh nên nhục thân của hắn không thể chịu nổi!
Hiện giờ hắn chỉ còn lại linh hồn!
Hết chương 3464.



Bạn cần đăng nhập để bình luận