Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3379: Thêm nữa thì tốt biết bao

Sắc mặt Diệp Huyền sầm xuống, hắn nhận ra đúng thật là thọ nguyên của mình đang biến mất với tốc độ cực nhanh!

Mà hắn cũng chẳng biết vì sao lại như vậy!

Nhắm thẳng vào thọ nguyên ư?

Không chỉ có vậy, hắn còn nhận ra thần hồn của mình cũng đang biến mất với tốc độ cực nhanh!

Diệp Huyền không khỏi liếc nhìn Thần Chỉ, mẹ kiếp, cái thứ này tà môn thật đấy!

Lúc này, Mục Tôn ở phía xa xa đột nhiên bật cười: "Tuyệt vọng không? Đây là dương hỏa nhân gian, vạn vật không hề hấn gì với nó. Kể cả pháp tắc chi lực cũng khó mà ảnh hưởng đến nó! Ở thế gian này, nó thuộc hàng..."

Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên vung kiếm lên.

Rầm!

Sắc mặt Mục Tôn khó coi vô cùng: "Thanh kiếm này của ngươi..."

"Vớ vẩn!"

Mục Tôn nhìn chằm chằm Thanh Huyền Kiếm trong tay hắn: "Kiếm của ngươi có vấn đề!"

Nói đoạn, hắn ngừng lại một chút rồi tiếp tục: "Thanh kiếm này do ta tự tạo ra đó!"

Gương mặt Mục Tôn tràn đầy vẻ kinh hãi: "Ngươi..."

Nói đoạn, hắn đột nhiên biến mất!

Lần vung kiếm này của hắn khiến dương hỏa lập tức biến mất!

Mục Tôn quát: "Ngươi tự tạo ư? Liêm sỉ của ngươi đâu rồi?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Có vẻ ngọn lửa này cũng chẳng ra sao cả! Có phải lửa giả không thế?"

Diệp Huyền nhìn Mục Tôn: "Nó thuộc hàng gì?"

Diệp Huyền lập tức nói: "Thanh kiếm này tên là Thanh Huyền, nó có thể chém đứt mọi nhân quả trên thế gian! Chỉ cần ở trong quy tắc thì không thứ gì là thanh kiếm này không chém được!"

Một đường kiếm quang lóe lên trong không gian!

Diệp Huyền chớp mắt: "Vấn đề gì?"

Ở phía xa xa, sắc mặt Mục Tôn lập tức thay đổi!

Diệp Huyền giơ Thanh Huyền Kiếm trong tay lên, cười nói: "Không nói với ngươi cái này nữa! Nào, đỡ kiếm của ta đi!"

Vụt!

Lúc này, kiếm của Diệp Huyền đã tới!

Mà lúc này, không gian xung quanh hắn ta được ngưng tụ từ hàng ngàn hàng vạn thời không!

Mục Tôn sững sờ!

Chỉ trong chốc lát, không gian xung quanh hắn ta lập tức biến thành một bức tường đồng!

Điểm mấu chốt của Thanh Huyền Kiếm nằm ở không gian và thời gian, hơn nữa nó còn là không gian, thời gian vượt ngoài cả vũ trụ hiện có!

Hắn ta đan hai cánh tay lại, chắn ở phía trước!

Đúng lúc ấy, Mục Tôn ở phía xa xa đột nhiên nói: "Đây là thanh kiếm chí tôn cho ngươi đúng không?"

Diệp Huyền nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay, lúc này hắn nhớ đến lời Thanh Nhi đã từng nói, đó chính là thanh kiếm này có rất nhiều công năng, hắn phải tự tìm hiểu từ từ!

Do đó, nó có thể đánh tan thời gian và không gian của vũ trụ hiện có!

Đối mặt với đường kiếm của Diệp Huyền, cảm giác nguy hiểm theo bản năng nhắc nhở hắn ta đừng có chọn đối đầu trực tiếp mà phải phòng thủ!

Diệp Huyền cũng sững sờ!

Mục Tôn kinh ngạc, bởi lẽ đường kiếm kia của Diệp Huyền đã đánh tan thời không của hắn ta!

Thời không phòng ngự của hắn ta như không hề tồn tại trước đường kiếm kia của Diệp Huyền!

Trạng thái phòng ngự mạnh nhất!

Nhục thân của Mục Tôn lập tức biến mất, linh hồn của hắn ta cũng lùi lại cả vạn trượng!

Uỳnh!

Thanh kiếm trong tay Diệp Huyền xuyên thẳng qua vô số thời không và chém lên hai tay Mục Tôn!

Diệp Huyền nhìn hắn ta, bật cười ha ha: "Ngươi nói xem?"

Mục Tôn đang định nói thì Diệp Huyền đột nhiên biến mất!

Sắc mặt Mục Tôn thay đổi, hắn ta đang định đánh bài chuồn nhưng kiếm Diệp Huyền còn nhanh hơn!

Vụt!

Thanh Huyền Kiếm đã đâm thẳng vào trán Mục Tôn!

Linh hồn Mục Tôn sựng lại!

Hắn ta toi đời rồi!

Hắn ta không ngờ, lần này mình có mang theo Thần Chỉ nhưng không những không giết được Diệp Huyền mà còn bị Diệp Huyền giết!

Diệp Huyền quá đáng sợ!

Thế nhưng thanh kiếm trong tay Diệp Huyền còn đáng sợ hơn!

Hắn ta muốn thông báo cho Thần Chi Mộ Địa, thế nhưng Thanh Huyền Kiếm đã khóa chặt linh hồn hắn ta, hắn ta không thể động đậy!

Mà lúc này, Thanh Huyền Kiếm còn đang cắn nuốt linh hồn hắn ta!

Tiểu Hồn cười hi hi: "Nếu như thêm hai linh hồn nữa thì chắc chắn ta có thể đột phá!"

Diệp Huyền lắc đầu cười: "Tiểu gia hỏa, ngươi tưởng linh hồn như vậy là cải trắng hay gì? Đó là linh hồn của cường giả Cổ Thần giai đấy!"

Thêm vài linh hồn nữa!

Như lời Diệp Huyền nói, Thần Chi Mộ Địa và hắn vốn chẳng có thù oán gì cả, nhưng giờ lại đi đến bước ngươi chết ta sống!

Mục Tôn còn định nói gì đó thì Diệp Huyền bỗng cười: "Lên đường bình yên nhé!"

Nói đoạn, hắn bèn xòe tay ra.

Uỳnh!

Thanh Huyền Kiếm hấp thụ hoàn toàn linh hồn của Mục Tôn!

Sau khi hấp thụ linh hồn của Mục Tôn, Thanh Huyền Kiếm bỗng rung lên!

Đây là linh hồn cường giả Cổ Thần giai!

Bổ dưỡng vô cùng!

Tiểu Hồn thấy hơi hưng phấn: "Tiểu chủ, linh hồn này bổ kinh khủng đó! Nếu có thêm vài linh hồn như thế nữa thì tốt biết bao!"

Mục Tôn chầm chậm nhắm hai mắt lại!

Diệp Huyền mỉm cười: "Ta và Thần Chi Mộ Địa không thù không oán, nhưng giờ thì có rồi đấy! Ta sẽ không thương lượng gì với các ngươi, bởi vì ta biết chẳng có ý nghĩa gì cả! Thế nên một là các ngươi chết, hai là ta chết!"

Mục Tôn nhìn Diệp Huyền: "Chúng ta đã đánh giá thấp ngươi rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận