Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3478. Lên cái đã dùng đại chiêu! (2)



Chương 3478. Lên cái đã dùng đại chiêu! (2)




Lúc này, Yếm Chu bỗng lật tay phải lên.
Uỳnh!
Không gian xung quanh Diệp Huyền lập tức bị nghịch chuyển, sau đó hắn bắt đầu rơi xuống!
Vực thẳm thời không của đệ tứ trùng!
Trong lúc lật tay, Yếm Chu đã đánh Diệp Huyền vào vực thẳm thời không!
Tuy nhiên Yếm Chu bỗng nhíu mày, bởi lẽ hắn ta nhận ra Diệp Huyền chẳng bị làm sao cả. Không những thế, vực thẳm thời không xung quanh đối phương còn dần trở nên mờ ảo!
Trông thấy cảnh tượng ấy, đôi đồng tử của Yếm Chu bèn co lại: “Ngươi… ngươi nắm được đệ tứ trùng của thời không rồi!”
Lúc này, Diệp Huyền đã trở lại, hắn nhìn Yếm Chu, cười nói: “Ngươi tiếp một đường kiếm của ta đi!”
Dứt lời, hắn đột nhiên rút kiếm chém!
Một ngàn năm trăm đường Bạt Kiếm thuật xếp chồng!
Đường kiếm này xuất hiện khiến không gian trước mặt hắn vỡ tan, không chỉ vỡ đệ nhất trùng của thời không mà vỡ đến tận đệ tam trùng!
Trông thấy cảnh tượng ấy, ánh mắt Yếm Chu lóe lên vẻ nghiêm trọng. Hắn ta xòe tay phải ra, khẽ ấn xuống.
Uỳnh!
Kiếm quang của Diệp Huyền đã bị thời không áp lực của đệ tứ trùng trấn áp!
Mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt Yếm Chu, một đường kiếm quang nhấn chìm lấy cả hai.
Phương Thốn Kiếm Vực!
Uỳnh!
Chỉ trong chốc lát, thời không xung quanh hai người bị nghiền nát!
Đến đệ tứ trùng của thời không cũng bị nghiền nát!
Trong đệ tứ trùng, Yếm Chu lùi hàng trăm trượng. Trên người hắn ta có mười mấy vết kiếm chém!
Trước ngực Diệp Huyền cũng có một chưởng ấn!
Lần giao tranh này, hai bên có thắng cũng có thua!
Yếm Chu nhìn Diệp Huyền, trong ánh mắt lộ vẻ khó tin: “Ngươi có thể kiểm soát đệ tứ trùng của thời không!”
Lúc này hắn ta thực sự thấy kinh hãi!
Diệp Huyền có thể kiểm soát đệ tứ trùng của thời không!
Sao có thể!
Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh, ngoài Yếm Chu ra thì những cường giả Thần Nhân tộc khác cùng lắm mới chỉ ở Thất đoạn!
Như vậy cũng có nghĩa là chỉ có Yếm Chu mới có thể uy hiếp đến hắn!
Nghĩ đến đây, Diệp Huyền lại nhìn đối phương. Ngay sau đó, hắn biến mất.
Ở phía xa xa, đôi mắt Yếm Chu ánh lên lệ khí, hắn ta đẩy mạnh tay phải về phía trước.
Uỳnh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, Yếm Chu lùi mạnh về phía sau. Trong lúc lùi, lại có một đường phi kiếm bay đến!
Yếm Chu đánh một quyền, khoảnh khắc xuất quyền, cả tinh không cũng rung chuyển!
Đùng đùng!
Phi kiếm bị đánh bay!
Diệp Huyền xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm bèn trở lại lòng bàn tay hắn. Hắn nhìn Yếm Chu ở phía xa, Yếm Chu khẽ siết chặt tay phải. Chỉ trong chốc lát, tinh thần chi lực xung quanh nhanh chóng chảy về phía hắn ta.
Nhất thời, cả tinh vực rung chuyển!
Diệp Huyền đang định xuất kiếm thì Yếm Chu bỗng đánh một quyền. Một quyền này của hắn ta khiến vô số tinh quang cũng tuôn trào!
Một quyền này ẩn chứa ngàn vạn tinh hà chi lực.
Diệp Huyền giơ kiếm lên đỡ.
Vô Địch Kiếm Vực!
Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh!
Thời không xung quanh Diệp Huyền lập tức đổ sụp, thế nhưng hắn chẳng bị làm sao cả!
Kiếm Vực của hắn có thể chống lại sức mạnh trong đường quyền kia của Yếm Chu!
Trông thấy cảnh tượng ấy, ánh mắt Yếm Chu bèn hiện vẻ phức tạp.
Hắn ta biết mình khó mà giết được nhân loại này!
Hiện giờ Diệp Huyền coi như là một cường giả Cửu đoạn rồi! Cộng thêm Thanh Huyền Kiếm trong tay hắn và một vài kiếm kĩ lớn mạnh kia, hắn ta hoàn toàn không làm được gì đối phương!
Nghĩ đến đây, hắn ta bèn thả lỏng tay phải, nhìn Diệp Huyền và nói: “Ngày xưa chúng ta coi thường ngươi, do đó Thần Nhân tộc mới phải trả cái giá thật đắt. Hiện giờ đã không như vậy nữa rồi!”
Nói đoạn, hắn ta xòe tay ra, một thần lệnh xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta. Ngay sau đó, thần lệnh xông lên trời.
Rầm!
Một luồng khí tức to lớn bỗng lan tràn khắp tinh vực!
Lúc này, Yếm Chu đột nhiên nói: “Cung nghênh tiên tổ!”
Tiên tổ!
Diệp Huyền sững sờ.
Mẹ kiếp!
Lại hoán tổ hả?
Không chỉ Diệp Huyền mà các thần nhân cũng sững sờ!
Bọn họ không ngờ đại trưởng lão Yếm Chu lại hoán tổ!
Tiên tổ chi hồn là con bài cuối cùng của Thần Nhân tộc đấy!
Vậy mà hắn ta đã dùng rồi ư?
Liệu có xem trọng Diệp Huyền quá rồi không?”
Vẻ mặt Diệp Huyền hơi khó coi.
Mẹ kiếp!
Chưa đánh đã hoán tổ rồi!
Làm gì có chuyện vừa mới đánh đã tung đại chiêu vậy chứ!
Đúng lúc ấy, một thần nhân lão giả xuất hiện trong tinh vực.
Ma Vô Tiên!
Tiên tổ của Thần Nhân tộc!
Và cũng chính là người đã tạo ra nhân loại!
Ngày xưa hắn ta là một nhân vật lừng lẫy ở thời đại đó!
Ma Vô Tiên liếc nhìn xung quanh, hắn ta nhíu mày. Lúc này, thần nhân ở phía dưới đều hành lễ: “Tham kiến tiên tổ!”
Ma Vô Tiên nhìn đám thần nhân phía dưới: “Có chuyện gì?”
Hắn ta vừa dứt lời thì cả tinh không như nứt ra.
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt mấy người Tiểu An lập tức trở nên nghiêm trọng!
Thời không ở đây không thể chịu được giọng nói của đối phương ư?
Kinh khủng vậy sao?
Kể cả nữ tử váy trắng cũng không kinh khủng đến mức độ đó!
Sắc mặt Lâm Thiện nghiêm trọng vô cùng…
Đây là một vị đại lão siêu cấp!
Ở phía xa xa, Yếm Chu cung kính hành lễ, sau đó nói: “Tiên tổ, hiện giờ nhân loại đã trở thành một mối họa!”
Trở thành một mối họa!
Ma Vô Tiên nhíu mày, hắn ta quay đầu nhìn Diệp Huyền. Sau một hồi đánh giá đối phương, hắn ta hỏi: “Hắn?”
Yếm Chu gật đầu: “Không chỉ hắn mà còn cả người phía sau hắn nữa!”
Ma Vô Tiên nhìn Diệp Huyền, một lát sau hắn ta lắc đầu: “Nhân loại cũng chỉ như con kiến mà thôi!”
Nói đoạn, hắn ta xòe tay ra rồi ấn xuống!
Cái ấn này kèm theo một luồng sức mạnh kinh khủng!
Thực lực hơn cả Cửu đoạn!
Mà mục tiêu của hắn ta không chỉ có Diệp Huyền mà là cả vũ trụ nhân loại!
Một chưởng rơi xuống, cả vũ trụ nhân loại sẽ bị hủy diệt!
Tĩnh Tri đứng bên cạnh Diệp Huyền tái mặt, nàng ta nói: “Diệp thiếu, là bọn họ hoán tổ trước, ngươi cũng có thể hoán tổ…”
Hết chương 3478.



Bạn cần đăng nhập để bình luận