Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3728. Thanh Nhi! (2)



Chương 3728. Thanh Nhi! (2)




Diệp Huyền đang định nói gì đó thì lúc này, một nữ tử đột nhiên xuất hiện ở chỗ cách Diệp Linh không xa.
Người tới chính là Mộ Niệm Niệm!
Trông thấy Mộ Niệm Niệm, Diệp Huyền sững sờ, sau đó cười nói: “Niệm tỷ!”
Mộ Niệm Niệm quan sát hắn, sau đó nói: “Vô cảnh rồi hả?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Niệm tỷ, ngươi biết Vô cảnh sao?”
Mộ Niệm Niệm chớp mắt: “Trong lòng ngươi ta rất yếu sao?”
Diệp Huyền cười khổ: “Đương nhiên là không…”
Nói đoạn, hắn bèn dừng lại một lát rồi tiếp tục: “Niệm tỷ, giờ ngươi đang ở cảnh giới nào?”
Mộ Niệm Niệm cười nói: “Tỉ thí không?”
Diệp Huyền lập tức nói: “Được!”
Hắn vừa mới đạt Vô cảnh, đang muốn tìm người để thử!
Mộ Niệm Niệm mỉm cười, nàng xòe tay ra, sau đó đẩy về phía trước. Chỉ trong chốc lát, nàng và Diệp Huyền đã tiến vào một thời không thần bí.
Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh, sau đó hắn cười: “Niệm tỷ, ta xuất kiếm đây!”
Mộ Niệm Niệm gật đầu: “Tới đi!”
Diệp Huyền xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm đột nhiên bay đi. Khoảnh khắc Thanh Huyền Kiếm bay đi, thời không của vũ trụ này bèn bị diệt trừ!
Vô cảnh!
Sau khi đạt tới Vô cảnh, hắn xuất kiếm càng thảnh thơi hơn!
Một đường kiếm bình thường thôi nhưng lại có thể hủy diệt đất trời!
Đúng lúc ấy, cơ thể Mộ Niệm Niệm ở phía xa đột nhiên trở nên hư ảo. Ngay sau đó, một thanh kiếm bay về phía trán Diệp Huyền!
Uỳnh!
Cơ thể Diệp Huyền run lên, vô số kiếm quang trào ra từ cơ thể hắn!
Hắn sững sờ, ngay sau đó mỉm cười: “Niệm tỷ, ta có Vô Địch Kiếm Thể, ta…”
Giọng nói của hắn im bặt!
Bởi lẽ hắn phát hiện, cơ thể hắn đang dần biến mất với tốc độ cực kì kinh khủng!
Diệp Huyền sững sờ!
Kiếm của Niệm tỷ có thể giết Vô cảnh sao?
Mộ Niệm Niệm đột nhiên xòe tay ra, một đường kiếm quang bay ra từ trong cơ thể Diệp Huyền. Sau khi đường kiếm quang kia bay đi, cơ thể Diệp Huyền mới khôi phục như thường.
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Niệm tỷ…”
Mộ Niệm Niệm hỏi ngược lại: “Ngươi thấy ngươi đạt đến Vô cảnh xong là vô địch rồi sao?”
Diệp Huyền trầm mặc.
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Tiểu gia hỏa, ngươi còn non lắm!”
Diệp Huyền cười khổ: “Ta không ngờ ngươi lại mạnh đến vậy!”
Mộ Niệm Niệm cười ha ha: “Đệ nhất kiếm dưới tam kiếm mà, ngươi tưởng đó chỉ là một câu nói đùa thôi sao?”
Diệp Huyền trầm mặc.
Mộ Niệm Niệm đi đến trước mặt hắn, nàng khẽ vỗ vai Diệp Huyền: “Đi dạo với tỷ nào!”
Nói đoạn, nàng bèn đi về phía xa xa.
Diệp Huyền vội vàng đi theo.
Trên đường đi, Mộ Niệm Niệm đột nhiên bảo: “Có biết trên Vô cảnh là cảnh giới gì không?”
Vẻ mặt Diệp Huyền khựng lại, mẹ kiếp, hắn vừa mới đạt Vô cảnh, giờ lại đến cảnh giới trên Vô cảnh?
Có còn cho người ta sống không đây!
Thấy vẻ mặt của Diệp Huyền, Mộ Niệm Niệm bèn cười ha ha: “Cái tên tiểu tử nhà ngươi! Chúng ta không nói chuyện cảnh giới trên Vô cảnh nữa, nói về Vô cảnh đi!”
Diệp Huyền gật đầu: “Niệm tỷ nói đi!”
Mộ Niệm Niệm cười nói: “Ngươi hiểu được bao nhiêu về Vô cảnh?”
Diệp Huyền cười khổ: “Vừa mới đạt Vô cảnh, hiểu không nhiều đâu!”
Mộ Niệm Niệm gật đầu, đoạn bảo: “Ngươi phải biết rằng muội muội Thiên Mệnh của ngươi cũng thuộc kiểu không có cảnh giới, nhưng ngươi có biết không có cảnh giới của nàng ta và không có cảnh giới của chúng ta khác nhau như thế nào không?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Không biết!”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Nàng ta không có cảnh giới là thực sự không có cảnh giới!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Là sao?”
Mộ Niệm Niệm khẽ cười: “Ý của ta là không có cảnh giới của nàng ta là bởi vì nàng ta đã vô địch, nàng ta không còn đối thủ nữa. Nàng ta đã thực sự thoát khỏi mọi quy tắc. Không những thế, nàng ta còn sáng tạo ra quy tắc của riêng mình, nhưng như vậy thôi vẫn chưa hết, mỗi một loại quy tắc mà nàng ta tạo ra thì nàng ta lại phá vỡ nó ngay! Nói một cách đơn giản thì là hiện giờ kẻ địch của nàng ta chính là nàng ta, nàng ta không ngừng sáng tạo, sau đó lại không ngừng phá vỡ!”
Diệp Huyền: “…”
Mộ Niệm Niệm cười nói: “Trong khoảng thời gian này, nàng ta vẫn luôn đối địch với chính mình! Không có cảnh giới của nàng ta khác so với chúng ta, không có cảnh giới của nàng ta là vô địch ấy!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Vậy không có cảnh giới của chúng ta thì sao?”
Mộ Niệm Niệm khẽ nói: “Không có không có nghĩa là chúng ta đã giải thoát! Ít nhất thì ngươi phải tạo ra một loại cảnh giới hoàn toàn mới, sau đó trói buộc mình trong đó, cuối cùng lại đột phá…”
Diệp Huyền nhíu mày: “Tuần hoàn?”
Mộ Niệm Niệm gật đầu: “Tự mình sáng tạo ra cảnh giới, sau đó lại tự mình phá đi cảnh giới đó! Mỗi một lần sáng tạo đại diện cho một bản thân hoàn toàn mới của ngươi, mà mỗi lần ngươi phá vỡ cảnh giới thì là một lần ngươi lột xác…”
Nói đoạn, nàng vẽ một vòng tròn: “Mới đầu chúng ta chỉ trốn từ vòng tròn này qua vòng tròn khác, thế nhưng bây giờ chúng ta muốn tự vẽ vòng tròn, sau đó tự thoát khỏi vòng tròn của mình… Nói một cách đơn giản, cản trở lớn nhất của chúng ta không phải kẻ địch, cũng không phải ai khác mà là chính mình!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Ngươi đã đạt tới Vô cảnh, có điều ngươi cũng chỉ đang tiến vào một vòng tròn do người khác vẽ nên thôi. Nói một cách đơn giản thì ngươi vẫn là người phá vòng tròn, còn ta thì đã là người vẽ vòng tròn.”
Nói đoạn, nàng xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm bèn xuất hiện trong lòng bàn tay nàng. Nàng phất tay.
Vụt!
Thanh Huyền Kiếm rung lên, ngay sau đó những tiếng kiếm vang vọng khắp xung quanh.
Diệp Huyền đen mặt: “Niệm tỷ… ngươi có thể dùng Thanh Huyền Kiếm?”
Mộ Niệm Niệm gõ đầu hắn, nàng cười: “Đừng có coi thường Niệm tỷ của ngươi như thế, lúc ta vô địch ngươi còn chưa ra đời kìa!”
Diệp Huyền: “…”
Hết chương 3728.



Bạn cần đăng nhập để bình luận