Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1635: Diêm Điện

“Thiên Mệnh?”

Diệp Huyền nhíu mày: “Có ý gì?”

Tiểu Đạo mỉm cười: “Chỉ có thể nói cho ngươi một cái tên, những điều khác ta không thể nói, trừ phi ngươi đưa thêm tiền.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tử khí à?”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Tử khí bình thường không được, ta muốn bản nguyên tử khí!”

Diệp Huyền khó hiểu: “Bản nguyên tử khí?”

Tiểu Đạo cười nói: “Chính là nguồn gốc của tử khí này.”

Diệp Huyền lắc đầu: “Cái này ta không có cách nào cho ngươi được!”

Miệng Diệp Huyền khẽ giật giật, nữ tử này không phải thèm tiền đến phát điên rồi đấy chứ!

Tiểu Đạo chớp mắt: “Không, ngươi không nghèo, trên người ngươi có rất nhiều bảo vật, ta đều thấy được!”

Tiểu Đạo chớp chớp mắt: “Đưa tiền! Ít nhất một vạn sợi tử khí!”

Diệp Huyền lắc đầu: “Tiểu Đạo cô nương, ta rất nghèo!”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Không phải, đó chỉ là cách người khác gọi nàng.”

Diệp Huyền nhìn Tiểu Đạo nói: “Ngươi biết hắn ta sao?”

Tiểu Đạo mỉm cười: “Vậy sẽ không có cách nào.”

Diệp Huyền: “...”

Diệp Huyền lại hỏi: “Vì sao gọi nàng là Thiên Mệnh?”

Diệp Huyền hỏi: “Thiên Mệnh là tên của nàng sao?”

Lúc này Tiểu Đạo lại nói: “Thật ra, ta không kiến nghị ngươi hỏi thăm cấp bậc tồn tại này của nàng ta, vì giá cả của ta sẽ rất cao. Ngươi cũng đừng hỏi ta bất kỳ câu hỏi nào khác, các câu hỏi ta trả lời đều phải trả phí.”

Diệp Huyền nói: “Đây có phải quá nghịch thiên rồi không?”

Một vạn sợi tử khí!

Tiểu Đạo quay đầu liếc nhìn hắn, cười dí dỏm: “Cái này gọi là nghịch thiên sao? Người chân chính nghịch thiên là chủ nhân của thanh Phàm kiếm trong tay ngươi, nàng ta mới là nghịch thiên chân chính.”

Tiểu Đạo xoay người nhìn Diêm điện này, hai tay nàng chắp sau lưng, thoạt nhìn có chút vui vẻ: “Diêm điện này rất mạnh, hiện tại ngươi không thể chống lại được. Nếu hiện tại ngươi muốn vào vậy ngươi chắc chắn sẽ chết! Cho dù cái tên trong cơ thể ngươi kia có hỗ trợ đi chăng nữa thì ngươi cũng không có khả năng sống sót!”

Tiểu Đạo gật đầu: “Chỉ cần ta muốn, ta có thể biết tất cả mọi thứ!”

Diệp Huyền lắc đầu, hắn nhìn Diêm điện: “Tiểu Đạo cô nương, bằng hữu của ta còn ở bên trong phải không?”

Diệp Huyền nghiêm mặt nói: “Ta muốn làm bạn với ngươi, tuyệt đối không phải vì muốn lấy được thứ gì từ ngươi, thật sự đấy!”

Diệp Huyền búng ngón tay một cái, hai sợi tử khí rơi xuống trước mặt Tiểu Đạo, Tiểu Đạo cầm lấy liền hấp thụ nó ngay, rồi gật đầu: “Vẫn còn ở bên trong.”

Tầng thứ chín : “...”

Ầm ầm!

Diệp Huyền do dự một chút rồi nói: “Tiểu Đạo, không bằng chúng ta làm bằng hữu đi!”

Diệp Huyền suy nghĩ một chút rồi hô to với Diêm điện: “Tiểu Phạn, mau ra đây!”

Diệp Huyền thay đổi sắc mặt, đang định xông vào thì Tiểu Đạo đột nhiên nói: “Thực lực hiện tại của ngươi cũng không được.”

Đúng lúc này, ở chỗ sâu của Diêm điện có một tiếng nổ đột nhiên vang lên.

Tiểu Đạo nhìn Diệp Huyền, nụ cười càng thêm xán lạn: “Làm bằng hữu cũng không phải không thể. Có điều làm bằng hữu cũng phải tính toán rõ ràng, như vậy tình bạn mới có thể lâu dài!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Có thể đưa nàng ra ngoài được không?”

Tiểu Đạo nhìn hắn, nhếch miệng cười: “Ta có thể giúp ngươi đưa nàng ra ngoài, có điều, khà khà.”

Diệp Huyền sa sầm mặt mũi, nữ tử này...

Tiểu Đạo chớp mắt, miệng khẽ nhếch lên: “Ta mém tin rồi đấy!”

Đưa tiền!

Tiểu Đạo nhìn Diệp Huyền, chỉ cười tủm tỉm chứ không nói lời nào.

Hắn thật sự có điều lo lắng, thực lực của Tiểu Phạn quá mạnh, người bình thường căn bản không đả thương được nàng!

Âm thanh của hắn vừa dứt không lâu thì ở nơi sâu trong Diêm điện đột nhiên truyền đến tiếng chấn động kịch liệt. Lúc này toàn bộ Diêm điện đều rung chuyển.

Thấy thế, Diệp Huyền liền vội vàng nói: “Tiểu Phạn, mau lên, ta sẽ nấu món ngon cho ngươi!”

Lời hắn vừa dứt chưa đến ba lần hít thở…

Vù!

Một tiếng kiếm minh chợt vang lên tận trời. Ngay sau đó, bầu trời Diêm điện đột nhiên bị xé rách ra, rất nhanh cửa lớn Diêm điện đột nhiên vỡ nát, một tiểu cô nương chạy ra ngoài.

Người này chính là Tiểu Phạn!

Thấy được Tiểu Phạn, Diệp Huyền vội vàng xông tới. Khi hắn vọt tới trước mặt nàng, trong nháy mắt sắc mặt lập tức trở nên dữ tợn, giờ phút này, trên người Tiểu Phạn đầy vết thương, đặc biệt là ở bên phải khuôn mặt của nàng có một vết máu rất sâu…

Mà khi gặp Diệp Huyền, Tiểu Phạn nắm lấy tay hắn, giữ thật chặt.

Diệp Huyền xoa nhẹ đầu nàng: “Không sao chứ?”

Tiểu Phạn hơi cúi đầu rồi chỉ vào Diêm điện xa xa, lúc này, trước cửa Diêm điện không nhảy đâu ra một nam tử đeo song đao sau lưng, phía sau nam tử trung niên này còn có bốn cường giả thần bí cầm xích sắt.

Diệp Huyền đột nhiên búng ngón tay một cái, mười sợi tử khí rơi xuống trước mặt Tiểu Đạo: “Tiểu Đạo cô nương, vì sao nàng có thể tiến vào Diêm điện?”

Mũi Tiểu Đạo nhẹ nhàng hít một cái, mười sợi tử khí bị nàng hít vào, nàng tham lam hít sâu một hơi rồi nói: “Lúc nàng ta vừa mới đến đã đi tìm ngươi khắp nơi, mà Diêm điện gọi nàng vào, về phần mục đích... giá hai mươi sợi tử khí!”

Diệp Huyền búng ngón tay một cái, hai mươi sợi tử khí rơi xuống trước mặt Tiểu Đạo.

Tiểu Đạo nhếch miệng cười: “Mục đích của bọn hắn là bắt nàng để luyện thành âm hồn, đáng tiếc bọn hắn đã đánh giá thấp thực lực của tiểu cô nương này. Thực lực của bằng hữu ngươi quá lớn mạnh, bọn hắn không làm gì được nên đành phải phái một vị điện sứ ra tay...”

Luyện thành âm hồn!

Diệp Huyền híp mắt lại, hắn nhìn nam tử lưng mang song đao ở xa xa, mà ánh mắt song đao nam tử thì lại nhìn Tiểu Đạo: “Tiểu Đạo cô nương, hình như Diêm điện ta và ngươi cũng không có xích mích gì!”

Tiểu Đạo cười nói: “Đúng là không có xích mích gì. Lục điện vương, ngươi cũng biết con người ta chỉ cần cho lợi ích thì vụ mua bán gì ta cũng làm. Các ngươi cũng có thể cho ta lợi ích và ta có thể nói lai lịch của hai người bọn họ cho ngươi!”

Lục điện sứ nhìn Tiểu Đạo, đang muốn nói chuyện thì đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nhìn Tiểu Đạo: “Gỡ bỏ phong ấn trong cơ thể ta mất bao nhiêu tiền?”

Tiểu Đạo nhìn hắn: “Không lừa ngươi, chín mươi tám sợi tử khí!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận