Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 991: Ngươi Tranh Thủ Thời Gian Quỳ Xuống Cho Lão Tử!

Lúc này, Lỗ phu tử đột nhiên cười nói:

- Không biết các hạ dùng cái gì để đối phó với ba người bọn ta.

Nữ tử tóc trắng nhìn về phía Lỗ phu tử, cười đáp:

- Đừng có gấp!

Vừa nói xong, ngón tay nàng nhẹ nhàng quét qua bên phải một cái, trong chốc lát, đảo nhỏ nứt ra, rất nhanh, một cỗ khí tức khủng bố đột nhiên xuất hiện.

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, từ trong lòng đất, một cự thú màu đen đột nhiên chậm rãi bước ra!

Cự thú cao tới mười trượng, hình dạng như trâu, toàn thân đen kịt, từ trên thân tỏa ra một cổ khí tức cổ xưa cực kỳ khủng bố. Nhìn thấy cự thú này, một thanh âm đột nhiên từ bên trong Diệp Huyền vang lên:

- Đây là Đế Quân thú.

Diệp Huyền ngây cả người, sau đó hắn nói:

- Đúng!

- Thủ hộ thú của Hồn Tộc.

Đế Khuyển nói:

- Đế Quân thú là cái gì?

Đế Khuyển cả giận đáp:

Thanh âm của Đế Khuyển!

Diệp Huyền nói:

Đế Khuyển trầm giọng nói:

Diệp Huyền liền vội hỏi:

- Chính là tử thù của ngươi?

Diệp Huyền trầm giọng nói:

Thủ hộ thú của Hồn Tộc?

- Đế Khuyển huynh, thương thế của ngươi còn chưa khỏi sao?

- Ngươi muốn ra đó chơi với nó sao?

- Làm cái gì a! Nó mặc dù không phải thời kì Đỉnh Phong, nhưng rõ ràng cũng không cách thời kỳ Đỉnh Phong bao nhiêu, mà ta đây? Ta hiện tại đang thời kỳ suy yếu, ra là để ăn đòn hả?

- Đế Quân, cùng vị Diệp thành chủ này của chúng ta chơi đùa một chút!

“…”

- Kỳ thật, ta đã để ý ngươi từ rất lâu ! Nhưng vì đối phó với Thần Quốc, ta một mực không thể phân thân được! Mà cái tên Tinh chủ kia lại thật quá ngu xuẩn. . . Không nói tới cái tên ngu xuẩn đó nữa! Nếu ngươi đã tới, vậy lần này dù thế nào cũng không thể để ngươi chạy thoát!

- Không phải chưa khỏi, mà ta hiện tại có khả năng sẽ tiến hóa huyết mạch! Hiện tại là thời kỳ mấu chốt, không thể ra tay! Chờ ta tiến hóa huyết mạch rồi, cái tên này ở trước mặt ta chỉ là cặn bã!

- Nghiệt súc, ngươi có biết đây là cái gì không? Ta chính là Minh Vương chuyển thế, ngươi tranh thủ thời gian quỳ xuống cho lão tử!

Đế Khuyển trầm giọng đáp lại:

...

“…”

Tiểu Hồn:

Diệp Huyền:

Thanh âm nàng vừa dứt, Đế Quân bên cạnh nàng hướng thẳng về phía Diệp Huyền vọt tới!

Vừa xông lên, một cỗ uy áp cường đại lập tức khiến cho Diệp Huyền thở không nổi!

Diệp Huyền vừa sợ vừa giận, đột nhiên, hắn phẫn nộ xuất ra Trấn Hồn kiếm chỉ về phía Đế Quân, quát:

Cách đó không xa, nữ tử tóc trắng đột nhiên cười nói:

Nữ tử tóc trắng cười nói:

- Cái quỷ gì! Ta không chơi với nó đâu!

Diệp Huyền lập tức giận dữ:

Nghe Diệp Huyền nói, tất cả mọi người ngơ ngác.

Mà Đế Quân kia còn ngừng lại thật!

Nữ tử tóc trắng cau mày lại.

Đế Quân nhìn Diệp Huyền, trong mắt nó có một tia nghi hoặc:

- Nhân loại, vì sao kiếm này lại ở trong tay ngươi?

Thấy nó dừng, Diệp Huyền mới thở phào một hơi! Trình hắn hiện tại không thể chống lại cái tên này được!

Hắn lạnh lùng nói:

- Vì sao trong tay ta? Chả lẽ ngươi không biết sao?

Đế Quân nhăn mày lại:

- Vì sao chủ nhân lại lựa chọn hắn?

Đế Quân nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

Nó không hề quên người này, y mới là chủ nhân chân chính của nó!

Minh Vương!

Nghe được hai chữ này, Đế Quân biến sắc.

Chủ nhân!

“...”

Đế Quân càng nghĩ càng thấy ý kiến của mình là chính xác, thế là, mắt nó dần dần trở nên lệ khí, mà đúng lúc này, Trấn Hồn kiếm đột nhiên bay tới trước mặt nó.

Tiểu Hồn nói:

- Đế Quân, ngươi còn nhớ ta không?

Tiểu Hồn!

Đế Quân sửng sốt:

- Ngươi, ngươi là Tiểu Hồn Quân. . .

Tiểu Hồn nói:

- Đế Quân, hắn chính là truyền nhân mà chủ nhân thân định, ngươi dám đánh hắn, chủ nhân nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Diệp Huyền:

- Ngươi trộm!

Nó suy nghĩ chốc lát, sau đó nói:

- Đây là Hồn Tộc trấn tộc chi bảo, vì sao nó lại ở trong tay ta? Tự ngươi nghĩ đi! Ngươi nghĩ cho ta!

Diệp Huyền cả giận nói:

- Ta biết cái gì?

Tiểu Hồn nói:

- Đây là chủ nhân lựa chọn. Ngoài ra, hắn còn là đệ đệ của Giản Tự Tại, ngươi đánh hắn, nữ nhân kia chắc chắn sẽ không buông tha ngươi!

Giản Tự Tại!

Đế Quân nghe được ba chữ này, trong mắt lập tức xuất hiện vẻ kiêng dè. Tại thời đại kia, kể cả là thần tộc hay Minh Tộc, đều là vô cùng sợ Giản Tự Tại!

Nữ nhân này mà điên lên, tộc nhân mình cũng xử hết!

Yên lặng một lát sau, Đế Quân nhìn nữ tử tóc trắng:

- Ta không thể gây tổn thương cho hắn!

Nữ tử tóc trắng cười nói:

- Có thể! Ngươi đổi người khác!

Đế Quân quay đầu nhìn Nguyên Nhất, sau một khắc, nó lao thẳng đến chỗ nàng.

Nơi xa, Nguyên Nhất bình tĩnh, sau một khắc, pháp trượng trong tay nàng đột nhiên bắt đầu động đậy. Dần dần, từng đạo đao gió đột nhiên xuất hiện ở trong sân, chúng như lưỡi đao sắc bén, đi tới đâu không gian trực tiếp bị cắt ra tới đấy!

Mà Đế Quân thì trực tiếp dùng thân thể chống lại, nó đấu đá lung tung, những cái kia đao gió đều bị nó đụng nát. Mà khi đến trước mặt Nguyên Nhất, nàng ta lại biến ra ngoài ngàn trượng. Một khắc sau, xung quanh Đế Quân đột nhiên xuất hiện vô số lôi điện, bao phủ lấy nó.

Rầm rập!

Bốn phía, không gian chấn động từng cơn.

Cũng không lâu lắm, Đế Quân bước ra, ngay sau đó, một lực lượng cường đại ụp thẳng về khía đối diện.

Nguyên Nhất khép mắt, cầm pháp trượng, nhẹ nhàng ngâm xướng, rất nhanh, từng luồng lực lượng cường đại tụ đến. Nàng đột nhiên mở hai mắt ra, cầm pháp trượng điểm phía trước một cái:

- Phá!

Ầm ầm!

Một sức mạnh cường đại đột nhiên bộc phát ra, Đế Quân nhanh chóng lùi lại mấy trăm trượng!

Nó vừa dừng lại một cái, không gian trước mặt nó đột nhiên sôi trào lên, sau một khắc, Nguyên Nhất cầm pháp trượng nhẹ nhàng điểm một cái:

- Khóa!

Dứt lời, từng dây xích sắt trong suốt trực tiếp khóa nó lại!

Xiềng xích không gian!

Sau khi bị giam lại, từng đạo lôi điện bao phủ lấy nó như cuồng phong bạo vũ...

Nhưng mà không bao lâu, nó gầm lên giận dữ, trực tiếp chấn vỡ những xiềng xích không gian, rồi nhảy lên, lao về phía Nguyên Nhất cách đó không xa.

Nguyên Nhất bình tĩnh, nàng mở tay trái, một tấm phù lục màu vàng hiện ra, nàng niệm chú rồi nó bắt đầu rung lên!

Đến khi Đế Quân còn cách Nguyên Nhất hơn một trượng, tấm phù lục màu vàng đột nhiên bay ra ngoài, sau một khắc, một lực lượng hủy thiên diệt địa bộc phát ra!

Oanh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận