Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3283: Ta không đi

Nam tử trẻ tuổi nhìn hắn: "Thiên Yêu Quốc toàn yêu thú, mặc dù cũng có nhân loại nhưng rất hiếm! Hơn nữa nếu như ngươi là người của Thiên Yêu Quốc thật thì không thể xa lạ với Cổ Thần tinh vực! Rõ ràng đây là lần đầu tiên ngươi tới nơi này!"

Nghe nam tử trẻ tuổi nói vậy, lão Lý ở một bên bỗng do dự, sau đó hắn ta lại nhìn Diệp Huyền.

Hắn ta cũng thấy hơi nghi ngờ rồi!

Thực ra ngay từ đầu hắn ta đã nghi ngờ!

Thiên tài yêu nghiệt của Thiên Yêu Quốc không thể xa lạ với Cổ Thần tinh vực được!

Mà rõ ràng đây là lần đầu tiên Diệp Huyền đến nơi này!

Có điều do Diệp Huyền có Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thần giai nên đã đánh tan hoài nghi trong lòng hắn ta!

Diệp Huyền mỉm cười: "Đây là nguyên nhân ngươi dám động thủ sao?"

Diệp Huyền xòe tay ra, Linh Sơ xuất hiện trên tay hắn. Hắn nhìn nam tử trẻ tuổi, mỉm cười: "Đây là Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thần giai, mau động thủ đi! Chỉ cần giết được ta thì các ngươi sẽ có được Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thần giai! Tới đi! Ta đã chuẩn bị xong rồi!"

Không thể không nói, nam tử trẻ tuổi này cũng thấy hơi do dự.

Diệp Huyền lắc đầu cười: "Thực ra dù ta là ai thì các ngươi cũng đều chuẩn bị động thủ rồi! Dẫu sao thì ta chỉ là một cường giả Đăng Thiên cảnh! Hơn nữa, chắc chắn các ngươi cũng đã điều tra, biết được sau lưng ta không có cường giả thần bí nào! Đúng chứ?"

Diệp Huyền: "..."

Diệp Huyền mỉm cười: "Ngươi nói nhiều vậy thực ra là muốn biết thân phận thật sự của ta, đúng chứ?"

Dựa vào đâu chứ?

Nam tử trẻ tuổi khẽ mỉm cười: "Các hạ, ngươi tự xưng là thiếu quốc chủ của Thiên Yêu Quốc. Nhưng theo ta được biết, thiếu quốc chủ của Thiên Yêu Quốc không phải nhân loại, hơn nữa còn không phải là nam!"

Mẹ kiếp!

Nam tử trẻ tuổi nhìn Diệp Huyền và không đáp lời.

Nói đoạn, nụ cười của hắn ta dần trở nên lạnh lùng: "Ngươi dám giả mạo thiếu quốc chủ Thiên Yêu Quốc, lá gan của ngươi cũng lớn đấy!"

Nam tử trẻ tuổi trầm mặc một hồi rồi nói: "Ngươi có thể đừng ngạo mạn vậy không? Chúng ta mới là bên cướp cơ mà! Ngươi làm vậy như thể ngươi đang cướp của chúng ta ấy!"

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên cười nói: "Huynh đệ, ngươi cướp thì cướp dứt khoát lên đi chứ?"

Nam tử trẻ tuổi nhìn hắn, mỉm cười nói: "Đúng vậy!"

Nam tử trẻ tuổi do dự một lát rồi nói: "Huynh đệ, có phải ngươi có chiêu gì đó không? Nếu như có thì ngươi cứ tung ra đi. Nếu mạnh thì chúng ta hóa địch thành bạn, ngươi thấy có được không?"

Cái tên này dựa vào đâu mà ngạo mạn như vậy?

Không bình thường một chút nào!

Nghe vậy, mí mắt nam tử trẻ tuổi bèn giật giật. Hắn ta nhìn Diệp Huyền, trong mắt dấy lên vẻ phòng bị!

Nam tử trẻ tuổi gật đầu: "Đúng vậy!"

Có điều nam tử trẻ tuổi bèn ngăn hắn ta lại.

Nam tử trẻ tuổi mỉm cười: "Ta đây làm ăn buôn bán nên không thể không cẩn trọng!"

Nam tử trẻ tuổi bèn tát tên cao to một cái, phẫn nộ nói: "Ngươi hỏi gì mà hỏi! Ngươi là lão đại hay ta là lão đại?"

Diệp Huyền giơ ngón tay cái lên: "Ngươi đúng là không biết xấu hổ!"

Nam tử trẻ tuổi mỉm cười: "Ta thấy dù huynh đài mới đạt Đăng Thiên cảnh nhưng khí tức thâm hậu, e là cường giả Tuyệt Trần cảnh cũng không phải đối thủ của huynh đài. Huynh đài, cáo từ!"

Nam tử trẻ tuổi quay đầu nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền mỉm cười: "Ta còn chưa lôi chỗ dựa ra đâu! Sao ngươi đã thu tay rồi?"

Tên cao to do dự một lát rồi nói: "Ngươi là lão đại..."

Diệp Huyền quan sát nam tử trẻ tuổi: "Ngươi là Tuyệt Trần cảnh?"

Tên cao to quay đầu nhìn nam tử trẻ tuổi: "Ngươi làm gì đấy?"

Nam tử trẻ tuổi nhìn Diệp Huyền: "Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thần giai, chúng ta không cần nữa!"

Tên cao to sững sờ, sau đó nói: "Tại sao?"

Diệp Huyền quan sát nam tử trẻ tuổi, sau đó nói: "Chắc ngươi có nhiều bảo vật lắm nhỉ!"

Nói đoạn, một tên cao to đột nhiên bước ra. Hắn ta lao về phía Diệp Huyền.

Đúng lúc ấy, một giọng nói vang lên từ phía bên phải nam tử trẻ tuổi: "Ngươi phí lời với hắn làm gì, cứ giết hắn đi rồi nói!"

Cái tên này định cướp lại mình à?

Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.

"Đợi đã!"

Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên lên tiếng.

Nam tử trẻ tuổi dừng bước, hắn ta quay người nhìn Diệp Huyền. Diệp Huyền mỉm cười: "Nếu các ngươi đã không cướp ta thì ta cướp các ngươi vậy! Giao đồ ra đây!"

Lúc này, tên cao to bèn phẫn nộ chỉ vào hắn: "Tên mặt trắng kia, ngươi đừng có mà hống hách! Ngươi dám tiếp một chùy của ta không?"

Tên mặt trắng?

Diệp Huyền nhíu mày, hắn quay đầu nhìn Đạo Nhất: "Ta trắng lắm à?"

Đạo Nhất liếc nhìn hắn, sau đó mỉm cười: "Hơi đẹp trai!"

Diệp Huyền chớp mắt: "Ta cũng thấy vậy!"

Đạo Nhất lắc đầu: "Ngươi càng ngày càng mặt dày đấy!"

Diệp Huyền đang định nói gì đó thì đúng lúc ấy, tên cao to đột nhiên quát: "Hai người các ngươi điềm nhiên chỉ trỏ vậy, coi chúng ta như không khí hả?"

Nói đoạn, hắn ta đột nhiên bật người. Tiếp đó, hắn ta cầm thanh chùy và đập vào đầu Diệp Huyền!

Tuyệt Trần cảnh đỉnh phong!

Hơn nữa, khí tức còn lớn mạnh, vừa nhìn đã biết là Tuyệt Trần cảnh hàng thật giá thật!

Tên to con vội lắc đầu: "Đi cái con khỉ! Đại Ngưu ta đâu phải loại người vứt bỏ huynh đệ? Ngươi không đi ta cũng không đi!"

Một đường kiếm bình thường!

Uỳnh!

Đường kiếm này vừa xuất hiện thì tên to con kia đã bay trở lại chỗ cũ. Thanh chùy trong tay hắn ta cũng nứt thành vô số mảnh!

Trông thấy cảnh tượng ấy, nam tử trẻ tuổi híp mắt lại: "Kiếm tu!"

Tên to con nhìn Diệp Huyền, hắn ta hơi ngạc nhiên: "Ngươi là kiếm tu à!"

Kiếm tu là người không dễ chọc vào đâu!

Không những thích đánh nhau mà còn xấu tính nữa!

Diệp Huyền mỉm cười: "Ta là kiếm tu!"

Nam tử trẻ tuổi nhìn chằm chằm hắn: "Đại Ngưu, ngươi đi trước!"

Diệp Huyền đột nhiên giơ tay huơ kiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận