Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3158: Thiếu chủ

Diệp Lăng Thiên đã biến mất!

Toàn bộ đám người có mặt ở đó đều hơi hoang mang.

Diệp Huyền cũng hơi hoang mang, nữ nhân này đi đâu rồi?

Lúc này, giọng của Diệp Thần lại vang lên trong đầu hắn: "Thời Không Duy Độ áp chế! Người bạn kiếm tu này của ngươi gặp nguy hiểm rồi..."

Đúng lúc này, con ngươi của A Tu chợt co rút lại, hắn ta quay phắt lại vung một nhát kiếm.

Vụt!

Một kiếm chém xuống, một đạo kiếm quang từ trời giáng xuống trông như muốn bổ đôi thiên địa!

Thế nhưng, một nhát kiếm này vẫn chém hụt!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên từ phía chân trời, lúc này, một nữ tử xuất hiện trong sân, người đó chính là Diệp Lăng Thiên!

Vừa dứt lời, hắn ta chợt biến mất ngay tại chỗ.

Nơi kiếm đâm xuống, toàn bộ chân trời tực tiếp tối sầm lại như trời sập.

A tu cất kiếm đi, nhìn nàng ta: "Tiếp tục!"

Bấy giờ, A Tu phía chân trời chợt xòe lòng bàn tay ra, một thanh kiếm xuất hiện trong tay hắn ta, ngay sau đó, hắn ta đâm mạnh một nhát về phía trước.

Cách đằng xa, khóe miệng Diệp Lăng Thiên nhếch lên với vẻ khinh miệt, nàng ta giẫm một bước lên rồi nắm nhẹ một cái.

Mà lúc này, đột nhiên A Tu điên cuồng lùi lại, trong quá trình lùi lại, kiếm mang quanh người hắn ta dần dần biến mất!

Vụt!

Vụt!

Thấy một màn này, sắc mặt của Diệp Huyền nặng nề hẳn đi, lúc này, giọng nói của Diệp Huyền lại vang lên trong đầu hắn: "Đã là duy độ áp chế rồi, hắn ta... hửm?"

Diệp Lăng Thiên nhìn A Tu ở phía đằng xa với vẻ mặt bình tĩnh: "Hay cho một chiêu dĩ điểm phá diện!"

Một cái nắm này đã trực tiếp nắm được mũi kiếm của A Tu!

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Một sợi kiếm quang xé rách không trung lao tới!

Ầm!

Trong nháy mắt, cả người A Tu đã trực tiếp bị đánh bay về sau nghìn trượng!

Vừa dứt lời, tay phải của nàng xoay mạnh một cái.

A Tu hơi nhíu mày lại, hắn ta cầm kiếm vung nhẹ một cái, trong nháy mắt, vô số kiếm khí phun trào từ trong cơ thể hắn ta, mấy đường kiếm khí này giống như những tấm hộ thuẫn che chắn xung quanh hắn ta.

Chỉ có Diệp Lăng Thiên và A Tu là không sao cả!

Diệp Huyền lắc đầu: "Chỉ là hơi nằm ngoài dự liệu mà thôi!"

Toàn bộ không gian ám vật chất xung quanh chân trời trực tiếp sục sôi, sau đó dần dần tan biến!

Diệp Lăng Thiên cười bảo: "Tiếc là không thể như ý ngươi muốn!"

Diệp Huyền cười xán lạn: "Đúng là từng có suy nghĩ đó thật!"

Diệp Lăng Thiên cười to: "Ta hiểu rồi, ngươi cho rằng người mà mình gọi tới có thể miểu sát ta, đúng không?"

Diệp Lăng Thiên nhìn A Tu, nàng ta cười lạnh: "Đúng là rất không tồi, nhưng ngươi vẫn hơi kém một chút!"

Thế nhưng, mấy đường kiếm khi này cũng đang dần dần tan biến.

Trông thấy một màn này, sắc mặt A Tu nặng nề hẳn đi.

Lúc này, Diệp Lăng Thiên ở phía chân trời đột nhiên cúi đầu nhìn về phía Diệp Huyền ở bên dưới, cười hỏi: "Có phải rất thất vọng không?"

Ầm ầm!

Vừa dứt lời, không gian xung quanh A Tu trực tiếp tan biến từng chút một!

Lúc này, Diệp Lăng Thiên lại giẫm lên một bước: "Thời Gian Tịch Diệt!"

Sau khi dừng lại, A Tu cầm kiếm đứng thẳng, quanh người hắn ta có vô số kiếm quang đan xen nhau!

Nói rồi, đột nhiên nàng ta xuất hiện trước mặt Diệp Huyền và cứ nhìn hắn như thế: "Ngươi có thể tiếp tục gọi người!"

Tiếp tục gọi người!

Bá khí!

Vố số cường giả Diệp tộc ủng hộ Diệp Lăng Thiên trực tiếp sục sôi, có cường giả Diệp tộc thậm chí còn lớn tiếng gào lên: "Gọi người!"

"Gọi người!"

Càng ngày càng có nhiều cường giả Diệp tộc đồng thanh hô lên.

Gọi người!

Tiểu tháp trong cơ thể Diệp Huyền cười khà khà: "Tiểu chủ, trước đây đều là bên ngươi kêu người khác gọi người, bây giờ lại bị người khác hô gọi người, cảm thấy thế nào hả?"

Sắc mặt của Diệp Huyền đen như đít nồi: "Tiểu tháp, ngươi có tin lát nữa ta dẫn ngươi tự bạo luôn không?"

Phía chân trời xa xăm bất chợt nứt ra, ngay sau đó, một tòa hắc điện khổng lồ trôi lơ lửng ra ngoài, một bạch y nữ tử chậm rãi bước ra.

Thế nhưng vẫn chưa kết thúc!

Nụ cười trên gương mặt Diệp Lăng Thiên cũng lập tức cứng ngắc!

Thấy một màn này, sắc mặt của đám cường giả Diệp tộc có mặt ở đó trực tiếp trắng bệch!

Người tới thấp nhất cũng là Vô Biên cảnh!

Đúng lúc này, những tiếng kiếm minh đột nhiên vang lên từ phía chân trời xa xăm, ngay sau đó, có những đạo kiếm quang tiến vào trong Vĩnh Sinh Giới, chỉ trong nháy mắt đã có hơn sáu mươi kiếm tu xuất hiện trên bầu trời Diệp tộc!

Lại có thêm một vị kiếm tu Vô Biên cảnh nữa!

Bố y lão giả liếc mắt nhìn xung quanh: "Là người nào dùng Kiếm Chủ Lệnh?"

Người nào dùng Kiếm Chủ Lệnh!

Trong sân, mấy cường giả Diệp tộc kia đều nhìn về phía Diệp Huyền, lúc này, bố y lão giả kia cũng nhìn hắn, hắn ta giẫm lên một bước, chỉ một bước như vậy đã tới thẳng trước mặt Diệp Huyền sau đó quan sát đối phương.

Ngay sau đó, trong mắt hắn ta lóe lên vẻ ngạc nhiên: "Ngươi chính là thiếu chủ?"

Thiếu chủ!

Diệp Huyền lập tức gật đầu: "Đúng!"

Bố y lão giả cười bảo: "Cuối cùng cũng gặp được thiếu chủ rồi."

Diệp Lăng Thiên ở bên cạnh chợt cười bảo: "Hai kiếm tu Vô Biên cảnh sao..."

Lại là Vô Biên cảnh!

Trông thấy bố y lão giả, sắc mặt của toàn bộ người có mặt ở đó đều trở nên nặng nề hẳn đi!

Toàn bộ đám người có mặt ở đó đều quay người nhìn qua, nơi phía chân trời có một bố y lão giả đeo trường kiếm sau lưng chậm rãi bước tới.

Diệp Huyền đang định lên tiếng thì đúng lúc này, phía chân trời xa xăm đột nhiên vang lên một tiếng kiếm minh.

Lúc này, Diệp Lăng Thiên lại cười nói: "Ta cho ngươi cơ hội gọi người, ngươi phải quý trọng vào đấy nhé!"

Tiểu tháp: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận