Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1685: Ta đã cho ngươi một cái giá hữu nghị rồi đấy

Diệp Huyền nhíu mày: “Nước của một biển?”

Tiểu Đạo gật đầu: “Có điều linh vật này đã bị phá hủy, hơn nữa lại có phong ấn thần bí. Bởi vậy thoạt nhìn giống như là một bình bạch ngọc bình thường, nhưng thật ra là một món thần khí!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối, thứ này thật sự lợi hại như vậy sao?”

Tiểu Đạo mỉm cười: “Ngươi không tin con mắt của ta sao?”

Diệp Huyền vội vàng lắc đầu: “Không, dĩ nhiên ta tin tưởng con mắt của Tiểu Đạo cô nương, có điều ta vẫn muốn tự mình lĩnh giáo một chút... Ngươi đưa nó cho ta, để ta chơi một lần được không?”

Nghe Diệp Huyền nói, Tiểu Đạo cất bình bạch ngọc lại: “Chơi gì mà chơi? Có gì thú vị! Đi đi, đi nơi khác xem đi!”

Nói xong, nàng đi về phía xa xa, cũng không quay đầu lại.

Diệp Huyền sa sầm mặt mũi, Tiểu Đạo có ý gì?

Ánh mắt Tiểu Đạo rơi vào một đầu thương màu đen trên quầy hàng nhỏ : “Thứ này thích hợp với bằng hữu của ngươi!”

Chủ quán gật đầu: “Chỉ còn lại đầu thương!”

Bảo vật trên người hắn bây giờ tùy tiện lấy ra một món đều thần khí tối cao cả!

Hai người Diệp Huyền nhìn đầu thương màu đen, Diệp Huyền quan sát đầu thương một lượt sau đó nói: “Chỉ có đầu thương thôi sao?”

Diệp Huyền gật đầu, hai người tiếp tục đi tới.

Diệp Huyền: “...”

Mình cũng đâu có cướp bảo vật của nàng!

Diệp Huyền nói: “Có thể xem không?”

Dọc theo đường đi, Diệp Huyền thấy không ít bảo vật, không thể không nói đồ nơi này đều là thứ tốt, có điều bảo vật bình thường không có sức hấp dẫn gì với hắn.

Lúc này, Trương Văn Tú đột nhiên nói: “Đi thôi!”

Nói xong, nàng nhìn Trương Văn Tú.

Diệp Huyền gật đầu: “Bán như thế nào hả?”

Chừng một khắc sau, Tiểu Đạo đột nhiên dừng lại trước một quầy hàng nhỏ, chủ quán là một hắc y nhân, toàn thân được giấu dưới hắc bào, nhìn không thấy mặt mũi.

Chủ quán nói: “Bốn trăm sợi tiên thiên đạo khí!”

Chủ quán lắc đầu: “Chỉ bán cho người biết nhận hàng.”

Tiểu Đạo đột nhiên cười nói: “Yên tâm đi! Ta nghĩ nó tốt lắm, ta chắc chắn rất tốt, mua nó cho nàng ta đi!”

Diệp Huyền cười hỏi: “Vì sao?”

Diệp Huyền cười nói: “Thế nào, ngươi không cần sao?”

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện thì Tiểu Đạo bên cạnh đột nhiên nói: “Chúng ta đi thôi.”

Diệp Huyền nhìn Tiểu Đạo, cười nói: “Cho hắn ta bốn mươi sợi tử khí là được rồi.”

Trong nháy mắt, Diệp Huyền lùi nhanh lại mấy chục trượng. Sau khi hắn dừng lại, chút máu tươi từ khóe miệng hắn chậm rãi tràn ra.

Bốm trăm!

Diệp Huyền nhíu mày: “Xuyên thấu?”

Diệp Huyền nhìn Tiểu Đạo, Tiểu Đạo cười nói: “Cấp bậc đầu thương này thấp hơn Chúc Long giáp của ngươi nên không đả thương được Chúc Long giáp này, nhưng nó có một chỗ đặc biệt, đó chính là xuyên thấu.”

Hắn nhìn thân thể mình, Chúc Long giáp của hắn còn nguyên vẹn nhưng thân thể dưới Chúc Long giáp đã nứt ra thành mạng nhện.

Hắn búng ngón tay, bốn mươi sợi tử khí rơi xuống trước mặt hắc y nhân, hắc y nhân ngây người sau đó nói: “Các hạ thật sự bằng lòng dùng khí này đổi?”

Diệp Huyền do dự một chút sau đó gật đầu.

Tiểu Đạo dẫn hắn đi về phía trước. Trên đường, lòng bàn tay nàng mở ra, đầu thương màu đen xuất hiện trong tay nàng. Nàng nhìn Diệp Huyền sau đó nắm đầu thương đâm mạnh vào ngực hắn.

Ầm ầm!

Hắc y nhân lắc đầu: “Dĩ nhiên là cần, chỉ là các hạ hơi thiệt thòi.”

Hắc y nhân thu hồi tử khí sau đó không nói nữa.

Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy.”

Hắc y nhân trầm mặc một lát sau đó nói: “Các hạ chắc là mới đến đây?”

Tiểu Đạo gật đầu: “Trong thương này ẩn chứa một sức mạnh đặc biệt cường đại, cũng chính là lực xuyên thấu, lực xuyên thấu này có thể bỏ qua hộ giáp của ngươi, chém thẳng vào thân thể của ngươi.”

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền nhất thời trở nên nặng nề.

Lúc này, Tiểu Đạo lại cười nói: “Có điều ngươi không giống vậy, ngươi không chỉ có Chúc Long giáp mà còn có bất tử chi thân. Nếu ngươi dùng Chúc Long giáp cùng bất tử chi thân, thế gian này người có thể giết ngươi chỉ đếm trên đầu ngón tay.”

Diệp Huyền mỉm cười nhìn đầu thương trong tay, sau đó lắc đầu: “Thương là thương tốt, đáng tiếc chỉ có đầu thương, không có thân thương.”

Trương Văn Tú bên cạnh cũng gật đầu, nhìn ra được nàng vẫn rất thích đầu thương này, nhưng không có thân thương mà chỉ có đầu thương thì cũng vô dụng!

Tiểu Đạo mỉm cười: “Thân thương, cái này còn không đơn giản sao?”

Hai người Diệp Huyền vội nhìn nàng, lòng bàn tay nàng mở ra, một khối sắt đen xuất hiện trong đó: “Đây là tinh thần vẫn thiết (thiên thạch của ngôi sao), dùng làm thân thương không thể tốt hơn.”

Diệp Huyền nhìn khối vẫn thiết: “Tinh thần vẫn thiết?”

Tiểu Đạo gật đầu: “Một loại vẫn thiết cực kỳ tốt, chỉ cần một trăm sợi tử khí.”

Một trăm sợi tử khí!

Mí mắt Diệp Huyền hơi giật: “Tiểu Đạo cô nương, ngươi đang ăn cướp sao?”

Tiểu Đạo chớp mắt: “Ta đã cho ngươi một cái giá hữu nghị rồi đấy.”

Diệp Huyền không nói gì, hắn không mặc cả mà chỉ búng tay một cái, một trăm sợi tử khí rơi xuống trước mặt Tiểu Đạo.

Tiểu Đạo mỉm cười thu hồi tử khí sau đó nói: “Tốt nhất là ngươi mang hai vật này đến cho lão thợ rèn ở Vĩnh Sinh chi địa, dùng kỹ thuật rèn đúc của hắn ta có thể khiến cho thương này tăng lên mấy cấp độ.”

Diệp Huyền gật đầu: “Hiểu rồi!”

Tiểu Đạo mỉm cười sau đó nói: “Đi, đi phía trước xem xem, ngươi sẽ thấy nhiều thứ tốt hơn ở phía trước.”

Nói xong nàng đi về phía xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận