Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 2338: Ta cố ý đấy

Vụt!

Nhát kiếm này khiến âm hồn khắp đất trời đều ngã gục!

Chỉ trong chốc lát, linh hồn của A Âm trở nên hư ảo!

Sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi!

Đường kiếm này đã đả thương bản nguyên của Âm Gian!

A Âm nhìn chằm chằm Mộ Niệm Niệm: "Ta đã đánh giá thấp ngươi rồi!"

Mộ Niệm Niệm nhìn chớp mắt: "Ngươi tưởng hiện giờ ngươi đã nhìn thấu ta rồi ư?"

Nói đoạn, nàng bèn cầm Trấn Hồn Kiếm đâm về phía A Âm.

Đồ Sơn tam mỹ bao gồm Đồ Sơn Hàm Hàm, Đồ Sơn Dao Dao và Đồ Sơn Thiến Thiến, bất kỳ ai trong số họ đều là tồn tại khuynh quốc khuynh thành."

"Đối tượng thông gia có thể chọn một trong tam mỹ."

A Âm trợn mắt: "Ngươi cố ý!"

"Chỉ cần có người hóa giải nguy cơ Đồ Sơn, hoặc là người trợ giúp Đồ Sơn lớn nhất, có thể đưa ra một điều kiện với Đồ Sơn, hoặc là lựa chọn thông gia với Đồ Sơn."

Mộ Niệm Niệm nghĩ ngợi một lát rồi gật đầu, nàng thả A Âm ra: "Hai người các ngươi không ai nợ ai!"

"Tu vi này của ngươi cũng dám tới theo đuổi tam mỹ sao?"

Đúng lúc đó, A Âm bỗng nhìn về phía Diệp Huyền: "Nếu như không có ta giúp đỡ thì ngươi cũng không tới được Hoàng Tuyền Hà đâu!"

"Đây là nguyên nhân rất nhiều nam yêu quái chạy tới Đồ Sơn."

Nói đoạn, nàng lại nhìn A Âm, nhếch khóe miệng: "Ngươi đúng là ngu xuẩn, một ân tình mà lại dùng như vậy!"

Diệp Huyền liếc nhìn A Âm, sau đó lại nhìn Mộ Niệm Niệm: "Niệm tỷ, thôi! Nàng ta đã giúp ta đến được Hoàng Tuyền Hà!"

"Đối diện với mỹ nhân, lòng Phật tổ cũng dao động huống chi chúng ta."

Hoàng Đông Kiệt vừa nghe đã lắc đầu, tiện tay ném linh miêu yêu đi.

Mộ Niệm Niệm mỉm cười: "Âm Gian chi linh, lần này ta không giết ngươi, lần sau ngươi mà dám tính kế hắn thì ta sẽ đánh cho ngươi thần hồn tan nát luôn! Chỉ có ta mới được tính kế hắn!"

Linh miêu yêu thấy Hoàng Đông Kiệt thả hắn ra, lập tức chạy tới Đồ Sơn, xa xa né tránh Hoàng Đông Kiệt.

Linh miêu yêu đối mặt với bạo lực của Hoàng Đông Kiệt chỉ có thể thành thật trả lời.

"Đại ca, ta không dám nghĩ đến tam mỹ nhưng Đồ Sơn có rất nhiều mỹ nhân khác, chỉ cần ta biểu hiện anh dũng, có người coi trọng ta, vậy ta cũng kiếm được."

Hoàng Đông Kiệt đến trước cửa núi, nữ tử nghênh tân Đồ Sơn nhiệt tình chiêu đãi hắn. Những yêu quái khác đến Đồ Sơn hỗ trợ thấy mỹ nhân Đồ Sơn nghênh tân xinh đẹp như vậy, đương nhiên là tích cực phối hợp với các nàng.

Ánh mắt lolita chợt trở nên khôn khéo, nội tâm chửi bới Hoàng Đông Kiệt một câu, lại giả bộ ngốc nghếch đuổi theo bước chân của Hoàng Đông Kiệt.

Diệp Huyền nhìn nàng: "Niệm tỷ, Đạo Đình rất lợi hại sao?"

Hoàng Đông Kiệt mặc kệ phản ứng của lolita, đi thẳng về phía trước.

Mộ Niệm Niệm khẽ vuốt mái tóc trắng của Diệp Huyền, khẽ nói: "Ngươi ngốc thật đấy."

"Thố Thố, chờ đến Đồ Sơn ngươi cũng không cần đi theo ca ca nữa."

Đúng lúc đó, Mộ Niệm Niệm đột nhiên ngẩng đầu nhìn. Trên bầu trời Phong Đô thành có một nam tử trung niên xuất hiện. Ngay sau đó, nam tử trung niên này đã xuất hiện trươc mặt nàng.

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt các cường giả Âm Gian bèn thay đổi!

Nói đoạn, nàng lại nhìn các cường giả Âm Gian rồi chợt xòe tay ra, một thanh kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay nàng.

"Thỏ cái đầu ngươi, cả nhà ngươi mới là thỏ."

Mộ Niệm Niệm bật cười ha ha: "Cũng chỉ vậy thôi!"

Diệp Huyền: "..."

Lúc này, Mộ Niệm Niệm lại liếc nhìn hắn. Giờ đây tóc Diệp Huyền đã trắng tinh, gương mặt già nua, cơ thể tàn tạ, muốn bao nhiêu thê thảm có bấy nhiêu thê thảm.

"Khách quý, xin thứ lỗi, phiền đăng ký thông tin một chút."

Mộ Niệm Niệm gật đầu, nàng mỉm cười: "Ta cố ý để hắn ta đi gọi đấy!"

Diệp Huyền ở bên cạnh Mộ Niệm Niệm trầm giọng nói: "Có lẽ hắn ta đi gọi người!"

Hoàng Đông Kiệt cũng không quan tâm, phối hợp với các nàng kiểm tra thân phận.

Trông thấy người này, các cường giả Âm Gian lập tức cung kính hành lễ: "Tham kiến minh chủ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận