Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3886. Hiểu chưa! (2)



Chương 3886. Hiểu chưa! (2)




Lúc này, nàng ta đã nhìn ra được rồi! Tướng mạo của Diệp Huyền và thủ hộ giả của Linh Tổ hơi giống nhau, cộng thêm trước đó hắn nói mình có quen biết Linh Tổ, rất dễ nhận thấy, Diệp Huyền chính là hậu nhân của thủ hộ giả Linh Tổ này!
Đây là đồng bọn!
Diệp Huyền cách đằng xa nghiêm túc nói: “Ta thật sự không quen hắn ta!”
Công chúa Linh Giới nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, ngay sau đó nàng ta quay người bỏ trốn.
Diệp Huyền lập tức hô: “Chặn nàng ta lại!”
Chúng linh và Linh Thiên trực tiếp biến mất ngay tại chỗ!
Ầm!
Đột nhiên phía chân trời xa xăm truyền tới nhũng tiếng nổ lớn!
Diệp Huyền cũng đuổi theo qua đó, vì tiểu tháp vẫn đang ở trong tay công chúa Linh Giới, nếu để công chúa Linh Giới này trốn thoát sau đó tu luyện trong tiểu tháp một khoảng thời gian, vậy ai còn đỡ được nữa?
Trong một thời không chưa biết tên xa xăm, đám người Linh Thiên ngăn chặn công chúa Linh Giới.
Không phí lời một tí nào hết, bọn họ trực tiếp khai chiến!
Sau khi Diệp Huyền chạy đến nơi thì Thanh Huyền Kiếm trong tay hắn cũng bay thẳng ra ngoài.
Cách đằng xa, công cháu Linh Giới đang giao thủ với Linh Thiên lập tức thay đổi sắc mặt, nàng ta quay phắt người lại sau đó đấm một quyền!
Một quyền ấn màu trắng bắn ra, đánh thẳng lên Thanh Huyền Kiếm của Diệp Huyền!
Ầm!
Quyền ấn màu trắng kia lập tức vỡ nát, kiểm chém thẳng vào công chúa Linh Giới!
Công chúa Linh Giới hơi híp mắt lại, nàng ta xòe tay ra, sau đó vung nhẹ một cái, một cự thuẫn màu trắng lập tức xuất hiện trước mặt nàng ta!
Ầm ầm!
Cự thuẫn kia đã chặn được Thanh Huyền Kiếm nhưng cự thuẫn cũng nỡ nát ngay sau đó. Mà lúc này, công chúa Linh Giới đã lùi lại mấy vạn trượng, có điều, nàng ta đã bị chúng linh bao vây!
Công chúa Linh Giới lạnh lùng liếc mắt nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền lên tiếng nói: “Linh mà ta gặp được trên cơ bản đều rất tốt, nhưng tại sao ngươi lại lạc loài như vậy? Mệt cho ta trước đó còn liều mạng với Linh Thiên trưởng lão vì ngươi, ngươi… ngươi lừa dối tình cảm của ta!”
Công cháu Linh Giới lạnh lùng đáp: “Ta kêu ngươi giúp ta sao? Hình như ta chưa từng kêu ngươi giúp ta thì phải? Là ngươi tự mình chủ động tới giúp ta, có liên quan gì đến ta không?”
Diệp Huyền vô cùng kinh ngạc: “Đậu má, ngươi nói là tiếng người đấy à?”
Vẻ mặt của công chúa Linh Giới không có cảm xúc: “Là tự ngươi nhiều chuyện, liên quan quái gì đến ta?”
Diệp Huyền dựng ngón cái: “Ngươi là kẻ không biết xấu hổ nhất trong các linh mà ta từng gặp.”
Vẻ mặt của công chúa Linh Giới vẫn bình tĩnh: “Mấy thứ như da mặt này có tác dụng gì không? Có thể ăn được không? Có thể trở nên mạnh hơn được không?”
Diệp Huyền: “…”
Công chúa Linh Giới nhìn sang Linh Thiên và cười lạnh: “Ngươi cho rằng các ngươi đã thắng rồi sao?”
Linh Thiên hô: “Giết nàng ta!”
Vừa dứt lời, đám cường giả Linh Giới định ra tay nhưng đúng lúc này, vô số luồng khí tức cực kỳ khủng khiếp đã xuất hiện ở đấy, ngay sau đó, một nam tử trung niên hiện ra trước mặt đám người Diệp Huyền!
Nhìn thấy nam tử trung niên này, Linh Thiên dẫn đầu đột nhiên nhíu chặt mày lại.
Người này chính là Cổ Minh – thành chủ của Cổ thành!
Cổ Minh mỉm cười: “Linh Thiên trưởng lão, ngươi đang định làm gì thế? Linh loại tự tàn sát lẫn nhau là không hay đâu!”
Linh Thiên lạnh lùng nói: “Sao thế, Cổ Minh tộc trưởng định nhúng tay vào chuyện của Linh Giới ta à!”
Cổ Minh mỉm cười: “Cổ tộc ta chẳng có bất cứ hứng thú gì đối với chuyện của Linh Giới ngươi, nhưng công chúa Linh Giới này là bạn của Cô tộc ta cho nên Cổ tộc ta không cho phép bất cứ người nào đả thương Linh công chúa!”
Nghe thế, sắc mặt của những cường giả Linh Giới có mặt ở đó đều trở nên khó coi hơn hẳn!
Linh Thiên quay sang nhìn Linh công chúa kia: “Vậy mà ngươi lại cấu kết với Cổ tộc!
Linh công chúa mỉm cười: “Ngay cả Linh Tâm mà ta còn có thể giết vậy còn có gì ta không thể làm nữa sao?”
Linh Thiên siết chặt tay phải, sắc mặt hơi khó coi!
Cổ tộc đã nhúng tay vào rồi!
Nếu bọn họ ra tay vậy cực có khả năng sẽ phải khai chiến với Cổ tộc, hai giới đánh nhau, đây không phải là trò cười hay sao?
Sắc mặt Linh Thiên dần dần trở nên nặng nề!
Nfng không ngờ Cổ Giới này lại đột ngột giúp Linh công chúa, điều này khiến nàng hiện giờ có hơi tiến thối lưỡng nan!
Cổ Minh ở một bên lại mỉm cười, trong rất nhẹ nhàng.
Đúng lúc này, Diệp Huyền ở bên cạnh lại lên tiếng: “Linh Thiên trưởng lão, ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Đánh nhau với bọn họ thôi!”
Linh Thiên nhìn hắn: “Đánh?”
Diệp Huyền hơi nhíu mày: “Nếu Cổ tộc này đã chọn giúp Linh công chúa vậy có nghĩa là muốn đối địch với Linh Giới, nếu hắn ta đã muốn đối địch với các ngươi vậy tại sao lại không đánh nhau với bọn họ? Không phải chỉ là máu liều thôi sao? Ai sợ ai?”
Nghe thế, Linh công chúa ở bên cạnh nhìn về phía hắn và lạnh lùng nói: “Máu liều? Oắt con, ngươi có biết nếu hai giới khai chiến sẽ có bao nhiêu người chết không? Ngươi có biết không?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Không biết!”
Linh công chúa giận dữ quát: “Nếu đã không biết vậy ngươi còn lắm mồm làm cái khỉ gì? Bộ thú vị lắm sao?”
Diệp Huyền lạnh nhạt đáp: “Cổ tộc còn không sợ thì Linh Giới cần phải sợ cái gì?”
Nói xong, hắn lại nhìn Linh Thiên: “Linh Thiên trưởng lão, nếu ngươi tin ta thì cứ nghe theo ta, trực tiếp khai chiến đi! Ai bảo vệ nữ nhân này thì chúng ta khai chiến với người đó! Ngươi càng kiêng dè thì người khác càng lấn lướt, bởi vì bọn họ biết các ngươi không dám khai chiến cho nên sẽ càng lúc càng không kiêng dè hơn!”
Hai mắt Linh Thiên hơi híp lại, tay phải từ từ siết chặt.
Cổ Minh ở bên cạnh nhìn về phía Diệp Huyền, trong mắt lóe lên sát ý.
Diệp Huyền nhìn về phía hắn ta, cười hỏi: “Ngươi nhìn lão tử làm gì? Ngươi tưởng lão tử sợ ngươi chắc?”
Hết chương 3886.



Bạn cần đăng nhập để bình luận