Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 463: Chúng Ta Tiếp Tục Tâm Sự!

Rất nhanh, lão giả trước đó lại tới, lão nhìn qua Diệp Huyền:

- Tộc trưởng muốn gặp ngươi!

Diệp Huyền gật đầu:

- Làm phiền dẫn đường!

Lão giả nhìn qua thi thể nam tử trên đất, khí tức nam tử đã ngày càng yếu, tay hắn vươn hướng lão giả, như muốn nói điều gì.

Lão giả thấp giọng thở dài:

- Ngươi hẳn nên bảo trì tôn trọng với cường giả!

Nói xong, lão dẫn Diệp Huyền vào sâu trong sơn mạch.

Trong nhà, một thanh âm vang lên:

Mà trước mặt hắn, có một nữ tử, nữ tử này nhìn ngoài rất trẻ, mặc một bộ y phục kết thành từ lá cây, diệp sam chỉ dài tới đầu gối, lộ ra hai chân trắng noãn như ngọc, mà trong tay nàng, cầm chắc một nhánh mộc trượng!

Lão giả thi lễ:

Bên trong nhà rất đơn giản, chỉ có mấy cái ghế dựa, cùng với một cái bàn gỗ.

Có chút kỳ lạ!

Hắn lập tức cảm nhận được!

Nam tử trợn mắt, trợn thật to, chết không nhắm mắt!

Khí tức nữ tử này, thâm trầm như biển!

Lão giả dẫn Diệp Huyền tới trước một cây lớn, tòa nhà trên cây này rất lớn, lớn hơn xung quanh rất nhiều, hơn nữa, trên nóc nhà còn có một đôi sừng lớn, cùng với phù văn quỷ dị.

Dưới dự dẫn đường của lão giả, Diệp Huyền tới một cái thôn nhỏ, thôn này không giống thôn bình thường, nhà cửa ở đây được xây dựng trên các cây lớn, mà hai bên thôn, có bày một số quầy hàng, ngoại trừ có tạp hóa, còn có kỳ trân dị bảo, thậm chí, còn có cả Thiên giai bảo vật!

- Vào đi!

Nháy mắt, thân thể Diệp Huyền như bị đại sơn đè xuống!

- Tộc trưởng, người đã tới!

Oanh!

Cường giả!

Nữ tử đánh giá nhìn Diệp Huyền, sau một khắc, một cỗ uy áp cường đại ép tới.

Oanh!

Kiếm hoàng chi thế không ngăn được!

Trước mặt Diệp Huyền, nữ tử kia nhìn qua Diệp Huyền:

Xoạt xoạt!

Nữ tử đi tới trước mặt Diệp Huyền, nàng nhìn thẳng tới:

Một cỗ Kiếm hoàng chi thế từ trong cơ thể hắn trào ra, cỗ Kiếm hoàng chi thế này mạnh mẽ chặn lại uy áp của nữ tử, thế nhưng rất nhanh, nữ tử bước lên một bước, một bước này, trực tiếp khiến uy áp của nàng tản ra tăng lên gấp bội!

- Thiên địa chứng giám, hắn ra tay trước!

Diệp Huyền nghiêm mặt:

- Ngươi giết người Cổ Vu tộc ta!

Nháy mắt, xương cốt toàn thân Diệp Huyền vang lên tiếng xoạt xoạt rung động! Mà hai chân hắn, đã chậm rãi cong xuống, lúc nào cũng có thể quỳ!

- Kiếm hoàng chi thế, còn có đại địa chi lực… ngươi chính là Diệp Huyền bị Hộ Giới minh truy nã sao?

Diệp Huyền gật đầu:

- Là ta!

Sắc mặt Diệp Huyền đã có chút dữ tợn, sau một khắc, chân phải đột nhiên giẫm lên một bước!

Đối mặt với loại cường giả này, Diệp Huyền hắn không dám giấu diếm, trực tiếp phóng xuất đại địa chi lực!

Đại địa chi lực!

Một cỗ lực lượng cường đại từ trong cơ thể trào ra, cỗ lực lượng này cộng thêm Kiếm hoàng chi thế, lại thành công ngăn chặn uy áp của nữ tử!

Nữ tử nhìn thẳng Diệp Huyền:

- Ngươi cho rằng, ta không dám giết ngươi?

Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng:

- Thứ ta mạo muội hỏi một câu, Cổ Vu tộc mạnh, hay là Hộ Giới minh mạnh hơn?

Nữ tử nhếch miệng:

- Ngươi muốn nói với ta, Hộ Giới minh đều không dám giết ngươi, nên Cổ Vu tộc ta cũng không dám, đúng không?

Diệp Huyền lắc đầu:

- Tộc trưởng hiểu lầm! Lần này ta tới Cổ Vu tộc, không hề có ác ý. Còn vị tộc nhân kia của ngài, ta đã tha cho hắn hai lần, đáng tiếc, hắn không biết trân quý. Nếu như tộc trưởng rất để tâm tới chuyện này, ta cũng không thể làm gì khác!

Nữ tử ngồi lên ghế, nhìn qua Diệp Huyền:

- Tộc trưởng, thứ ta nói thẳng, liên minh hay không, sợ là ngài đã sớm quyết định ta nói đúng không?

Diệp Huyền thấp giọng thở dài:

- Bởi vì ngươi cậy mạnh, khiến Cổ Vu tộc ta quyết định không kết minh với Thương Kiếm tông, ngươi có biết, điều này có ý nghĩa thế nào với Thương Kiếm tông ngươi không?

Tộc trưởng Cổ Vu tộc cười lạnh:

- Ta chỉ là đệ tử bình thường, chuyện lớn này, là do tông chủ chúng ta quan tâm! Tiền bối có nói với ta cũng vô ích!

Diệp Huyền lắc đầu:

Diệp Huyền hắn đương nhiên không quan tâm, không phải vì hắn không quan tâm Thương Kiếm tông, mà là hắn biết rõ, hai thế lực có kết minh hay không, không phải đệ tử như hắn có thể quyết định. Hắn tới đây, cũng như Thương Càng nói, chính là để Cổ Vu tộc nhìn thấy thế hệ trẻ Thương Kiếm tông!

Chỉ thế thôi!

Còn kết minh hay không, đó là chuyện tông chủ Thương Kiếm tông quan tâm!

Diệp Huyền dứt khoát rời đi, hắn trực tiếp rời nhà trên cây, muốn ngự kiếm đi, mà lúc này, tộc trưởng Cổ Vu tộc đột nhiên nói:

- Ngươi có biết, hiện Thương Kiếm tông đang đối mặt với cục diện gì không?

Diệp Huyền dừng bước, lắc đầu:

- Không quá rõ ràng!

Tộc trưởng Cổ Vu tộc cười lạnh:

- Mọi người đều đang nhìn, nhìn xem Thương Kiếm tông ngươi cùng Hộ Giới minh ai thắng ai thua. Nhưng ngươi không biết, hiện đã có rất nhiều thế lực đứng theo Hộ Giới minh!

Cái tên này, không thèm quan tâm?

Nữ tử lập tức ngây người.

Nói xong, hắn xoay người rời đi.

- Được!

Diệp Huyền gật đầu:

- Về nói cho Trần Bắc Hàn, Cổ Vu tộc ta, không kết minh với Thương Kiếm tông ngươi!

Nữ tử nhìn Diệp Huyền, không nói.

Diệp Huyền lại nói:

- Từ ngoài nhìn vào, Hộ Giới minh mạnh hơn Thương Kiếm tông! Nhưng Thanh Thương giới này, lại có bao nhiêu người tin tưởng Hộ Giới minh? Vì đạt mục đích, hộ gới minh không tiếc hủy diệt Thương Lan châu cùng Thanh châu, ngươi có biết, hai châu này có tổng cộng bao nhiêu sinh mệnh? Nhưng mà, vố số sinh mệnh này, với Hộ Giới minh lại không đáng một đồng! Kết minh với bọn hắn, nhất định không có kết cục tốt!

Nữ tử lãnh đạm nói:

- Cổ Vu tộc ta có thể tọa sơn quan hổ đấu!

Diệp Huyền cười nói:

- Hộ Giới minh sẽ rất thích thấy chuyện như vậy, bởi một khi thu thập xong mấy khối xương cứng, lúc đó, chỉ còn lại các ngươi, không phải muốn bóp thế nào thì bóp sao? Khi đố, Cổ Vu tộc ngươi có muốn liên minh, các ngươi sẽ tuyệt vọng phát hiện, đã không còn ai có thể liên minh!

Nói tới đây, hắn quay người nhìn lại:

- Trung Thổ Thần Châu hiện tại, đã có nhiều nơi bắt đầu mất linh khí, dùng đầu ngón chân cũng có thể hiểu, chuyện này là do Hộ Giới minh giở trò quỷ. Nếu Hộ Giới minh thực sự muốn hủy Trung Thổ Thần Châu, Cổ Vu tộc ngươi sẽ thế nào?

Đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên truyền tới:

- Chuyện này không nhọc các hạ quan tâm!

Người xuất hiện, là một mỹ phụ, rõ ràng cũng là người Cổ Vu tộc.

Mỹ phụ nhìn qua Diệp Huyền:

- Cổ Vu tộc ta trước nay không tranh quyền thế, chúng ta ở đây, cũng không ảnh hưởng tới lợi ích Hộ Giới minh, bọn hắn sẽ không có ý đồ với chúng ta!

Diệp Huyền cười nói:

- Nếu các hạ cảm thấy không tranh quyền thế là chuyện tốt, ta cũng không thể làm gì khác. Có điều, nói nhiều một câu, thế đạo hiện nay, nếu không có thực lực cường đại, hoặc không có đồng minh đủ mạnh, không tranh quyền thế thực chất chính là ngồi chờ chết. Cổ Vu tộc, thứ ta nói thẳng, các ngươi còn không mạnh tới mức không ai dám chọc!

Mỹ phụ cười lạnh:

- Kết minh với Thương Kiếm tông ngươi thì có thể có kết quả tốt? Nếu Thương Kiếm tông ngươi chiến bại, khi đó, không phải Cổ Vu tộc ta cũng chôn cùng?

Diệp Huyền gật đầu:

- Ngươi nói không sai, nếu Thương Kiếm tông chiến bại, minh hữu của chúng ta cũng phải xong đời! Có điều, làm đại sự tự nhiên phải có nguy hiểm! Nhưng nếu, chúng ta chiến thắng thì sao?

Mỹ phụ còn muốn nói thêm, Diệp Huyền lại lắc đầu:

- Những chuyện này, là chuyện giữa các ngươi cùng tông chủ chúng ta! Diệp Huyền ta, chỉ là đệ tử bình thường, ta tới Cổ Vu tộc, đồng thời truyền đại lại mục đích tông ta cho các ngươi, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành! Ta phải đi! Hẹn gặp lại!

Nói xong, hắn trực tiếp bước ra, sau đó ngự kiếm bay đi, chốc lát đã biến mất.

Trong thụ ốc, mỹ đang muốn nói thêm, đúng lúc này, hai người cùng nhìn ra ngoài, bên ngoài, một đạo kiếm quang kéo tới, người tới, chính là Diệp Huyền.

Quay lại?

Hai người nhíu mày.

Diệp Huyền đáp xuống thụ ốc, vừa đi vào trong liền thi lễ:

- Vừa rồi là tại hạ thất lễ, mong hai vị chớ trách! Ừm, ta thấy, chúng ta có thể tiếp tục tâm sự, tâm sự!

Hai người: “…”

Bạn cần đăng nhập để bình luận