Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 553: Ta Là Người Nguyên Tắc

Nam tử đưa mắt nhìn đám Diệp Huyền:

- Độ lớn nhỏ của trúc gian, quyết định địa vị của các ngươi ở ngoại viện, mà địa vị này, cũng quyết định tới tài nguyên mà các ngươi sẽ nhận được.

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Đám người đưa mắt nhìn nhau, một hồi sau mới tách ra, tự mình lấy trúc.

Diệp Huyền cũng nhảy xuống vách núi, đáp xuống một vách đá nhô ra, ngay khi muốn nhổ trúc, một cỗ khí tức cường đại từ dưới đã đột nhiên cuốn tới.

Diệp Huyền nhíu mày, giơ kiếm chém xuống.

Xùy!

Một đạo kiếm quang tàn nhẫn chém xuống!

Oanh!

Diệp Huyền nhíu mày, đầu Yêu thú này, mạnh hơn mấy con Yêu thú lúc trước rất nhiều!

Mặc dù hắn chỉ là Ngự Khí cảnh, nhưng một kiếm này, mang theo Phá Không chi lực.

Lực lượng thật mạnh!

Xùy!

Diệp Huyền thầm kinh hãi, đột nhiên chém xuống một kiếm, nhưng kiếm khí mới hiện, đã lập tức vỡ tan!

Nhưng kiếm quang vừa hạ xuống, đã lập tức vỡ tan, cùng lúc đó, một hư trảo hắc sắc cực lớn đã tới trước mặt hắn, trong cái trảo to lớn này ẩn chứa lực lượng cực kỳ cường đại, nếu bị nó đánh trúng, không tan xương thì cũng phải nát thịt!

Không nghĩ nhiều, lập tức rút một cây trúc, sau đó để vào trong nạp giới. Đang muốn rời đi, đúng lúc này hắn đột nhiên dừng lại, nhìn xuống dưới, dưới thâm uyên đen kịt, đột nhiên xuất hiện một đôi mắt lớn, đôi mắt đỏ tươi quỷ dị, tựa như chấn động linh hồn, vô cùng quỷ dị!

Một kiếm chém ra, không gian lập tức bị chém ta tơi!

Diệp Huyền không dám khinh thị, chân phải giẫm mạnh, một cỗ kiếm ý cường đại ngưng tụ lại trong kiếm, lại lập tức lăng không chém xuống.

Hắc trảo kịch liệt run lên, nhanh chóng từ trên rơi xuống, mà thân thể Diệp Huyền cũng kịch liệt rung lên, đặc biệt là cánh tay, tê dại không dứt.

Chỉ một chốc, Diệp Huyền đã biến mất khỏi vách núi.

Một kiếm chém xuống.

Mà đáy vực, cũng khôi phục bình tĩnh.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyền vội xoay người chạy, mà đúng lúc này, một cỗ hắc sắc khí lưu đột nhiên bay tới đỉnh đầu hắn, sau một khắc, khí lưu hắc sắc đã bao phủ lấy Diệp Huyền!

Sau một khắc, một cỗ lực lượng cường đại trực tiếp kéo hắn xuống.

Diệp Huyền cầm Đại Địa chi kiếm, thần sắc ngưng trọng đề phòng.

Cỗ lực lượng quỷ dị bao bọc hắn lập tức vỡ tan!

Thần sắc Diệp Huyền trở nên dữ tợn, bước lên một bước, hai tay cầm kiếm chém tới.

Không biết qua bao lâu, hắn đột nhiên cảm thấy hai chân tiếp đất, sau một khắc, một mũi kiếm kim sắc đột nhiên ngưng tụ trong tay, thoáng cái, Diệp Huyền cầm Đại Địa chi kiếm chém về trước!

Oanh!

Diệp Huyền bị cỗ lực lượng thần bí kia vây lấy, nhanh chóng rơi xuống dưới, mà lúc này, quanh thân hắn cũng tản ra từng đạo kiếm quang, chính đám kiếm quang này gắt gao bảo hộ, hắn mới không bị cỗ lực lượng kia bóp nát.

Diệp Huyền liếc mắt nhìn chung quanh, gằn giọng nói:

Một kiếm miểu sát Đại yêu cấp Ngự Pháp cảnh chân chính!

Một tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc vang lên, ngay sau đó, một tiếng kêu trầm thấp rên vang, quái vật trực tiếp bị đánh bay ra ngoài. Trên không, đầu quái vật này bắt đầu nổ tung, máu tươi bắn tung tóe, vô cùng huyết tinh.

Oanh!

Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Nhất Kiếm Định Sinh Tử này có Đại Địa chi lực gia trì, uy lực càng mạnh hơn bình thường một bước, những nơi kiếm chém qua, không gian trực tiếp nứt vỡ, vô cùng dọa người.

Mà lúc này, một đầu quái vật khổng lồ vọt tới, quái vật này trực tiếp đánh tới kiếm của Diệp Huyền.

Mà giờ khắc này, hắn đã đáp xuống đáy vực, khung cảnh bốn phía rất tối, nhưng cũng không tới mức hoàn toàn không thấy được gì, trên vách đá vẫn có một số khối đá phát ra ngân quang, bởi vậy, mặc dù rất tối, nhưng vân có thể nhìn một chút, có điều cũng không quá xa.

Đúng lúc này, đại địa trước mắt đột nhiên rung động, một cỗ uy áp cường đại ép tới.

Diệp Huyền trầm mặc, tay phải nắm chặt kiếm, từng đạo Đại Đia chi lực không ngừng tụ tới.

Bởi hắn có thể cảm nhận được, trong bóng tối, có rất nhiều ánh mắt đang nhìn hắn.

- Muốn ta chết? Tới đi!

Thanh âm vừa dứt, hay tay cầm kiếm cắm xuống đất.

Oanh!

Đại địa trước mặt lập tức nổ tung, một đạo kiếm khí mạnh mẽ bắn tung tóe, đám Yêu thú núp ở bên dồn dập lui lại.

Đúng lúc này, một tiếng bước chân đột nhiên vang lên, tiếng bước chân vang lên, một cỗ áp lực vô hình tựa như thao thiên hải lãng ép tới.

Cỗ uy áp này hiện, khí tức của Diệp Huyền lập tức bị đè xuống, gần như muốn ngạt thở, hắn vội phóng Ác Niệm kiếm ý, kiếm ý vừa hiện, áp lực lập tức giảm đi nhiều.

Mà lúc này, một nữ tử xuất hiện.

Người này thoạt nhìn rất trẻ, chỉ không tới hai mươi, mặc một bộ hắc y. Nữ tử đi tới trước mặt Diệp Huyền, cứ vậy lẳng lặng nhìn hắn:

- Nhân loại, ngươi cảm thấy bản thân rất lợi hại?

- Vậy ngươi cảm thấy ta giá trị bao nhiêu?!

Nữ tử không chút bểu tình:

- Ta không có ác ý, chẳng qua cảm thấy, ba vạn Tử Nguyên tinh không xứng với người mạnh như ngươi!

Nữ tử dừng lại, Diệp Huyền cười nói:

- Chậm đã!

Nữ tử đang muốn xuất thủ lần nữa, Diệp Huyền đột nhiên nói:

Nữ tử lãnh đạm nói:

- Ba vạn mai Tử Nguyên tinh!

Ba vạn!

Diệp Huyền ngây người, kinh ngạc nói:

- Ngươi rẻ như vậy?

Nghe vậy, nữ tử nhíu mày, sau đó lập tức biến mất, Diệp Huyền biến sắc, tay phải cầm kiếm chém ra.

Oanh!

Kiếm quang vỡ nát, Diệp Huyền liên tục lui lại hơn ba mươi trượng, mà sau khi dừng lại, lại kinh hãi phát hiện, thanh Thiên kiếm trong tay lại xuất hiện vết rạn!

Lực lượng thật đáng sợ!

- Hỏi một chút, người kia cho các ngươi cái gì, vậy mà các ngươi lại huy động đại thế như vậy để tìm ta?!

Diệp Huyền cười nói:

- Ngươi chết ở đây, Đạo Nhất học viện sẽ chỉ cho rằng đây là chuyện ngoài ý muốn, không phải sao?

Nữ tử cười khẽ:

- Các ngươi dùng thế lớn như vậy để đón tiếp ta, xem ra, người kia đã bỏ ra cái giá không nhỏ! Chẳng qua, hiện ta là học viên Đạo Nhất học viện, các ngươi làm như vậy, không sợ chọc giận Đạo Nhất học viện?

Diệp Huyền lãnh đạm nói:

Diệp Huyền nghĩ một chút, nói:

- Một lần xuất thủ, chí ít năm vạn Tử Nguyên tinh!

Nữ tử nhìn Diệp Huyền:

- Ngươi muốn nói gì?

Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng, một cỗ khí tức cường đại từ trong cơ thể trào ra.

Kiếm tiên!

Vừa thấy khí tức này, nữ tử hơi đổi sắc, rõ ràng, nàng cũng không nghĩ tới Diệp Huyền lại là Kiếm tiên!

Chớp mắt yên lặng, nữ tử cười lạnh:

- Ngươi cho rằng ta sẽ sợ ngươi?

Diệp Huyền lắc đầu, bấm tay điểm một cái, một mai nạp giới bay tới trước mặt nữ tử.

Nữ tử nhìn qua, trong nạp giới có năm vạn mai Tử Nguyên tinh.

Nhìn thấy cảnh này, nữ tử nhíu mày:

- Ngươi có ý gì?

Diệp Huyền cười nói:

- Bình sinh ta rất thích kết bạn, ngươi vì ba vạn Tử Nguyên tinh mà xuất thủ, hẳn là rất cần Tử Nguyên tinh, chỗ này xem như tâm ý của ta, chúng ta làm quen một chút? Ta là Diệp Huyền!

Nữ tử nhìn Diệp Huyền hồi lâu, cuối cùng lãnh đạm nói:

- Ta là người có nguyên tắc!

Nói xong, nàng thu lại nạp giới:

- Tĩnh Võ!

Tĩnh Võ?

Diệp Huyền ngây người, hỏi:

- Đây là tên ngươi?

Nữ tử gật đầu:

- Sao, không dễ nghe?

Diệp Huyền vội nói:

- Rất êm tai!
Bạn cần đăng nhập để bình luận