Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3792. Ta đầu hàng! (2)



Chương 3792. Ta đầu hàng! (2)




Cùng lúc đó, huyết dịch của Diệp Huyền sôi sùng sục, khí tức của hắn cũng đang tăng lên một cách nhanh chóng!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền sững sờ!
Vậy là tặng hắn đồ bổ hả?
Ở phía xa xa, nữ tử tóc dài kia nhíu mày: “Sao có thể?”
Cổ Đế ở một bên khẽ cười: “Huyết dịch của người này rất đặc biệt, ấn kí của ngươi không thôn tính được huyết dịch của hắn đâu!”
Nữ tử tóc dài trầm giọng nói: “Không thể…”
Cổ Đế mỉm cười: “Đúng là khó tin thật! Ta cũng chưa từng thấy huyết mạch chi lực nào như thế này!”
Nữ tử tóc dài nhìn Diệp Huyền: “Người này là của ta!”
Tiểu nữ hài ở một bên đột nhiên phẫn nộ: “Hắn là của ta!”
Nữ tử tóc dài liếc nhìn tiểu nữ hài: “Cho ngươi da của hắn, huyết dịch thì là của ta, ngươi thấy thế nào?”
Tiểu nữ hài nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Được!”
Thiên Yếm ở một bên đột nhiên nói: “Các ngươi làm vậy có phải không nể mặt tên dựa dẫm kia quá rồi không?”
Nữ tử tóc dài nhìn Thiên Yếm, Thiên Yếm khẽ nói: “Đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi, cái tên chúa dựa dẫm này không phải người thường đâu!”
Nữ tử tóc dài nhếch miệng tỏ vẻ trào phúng: “Ngươi thấy chúng ta là người thường à?”
Dứt lời, nàng đột nhiên xông lên, chỉ ngón tay vào Diệp Huyền.
Ở phía xa xa, Diệp Huyền híp mắt, hắn nhảy lên, chém kiếm xuống. Đường kiếm này chém thẳng lên đầu ngón tay của nữ tử tóc dài kia.
Uỳnh!
Kiếm quang vỡ tan, Diệp Huyền bay ngược về phía sau cả ngàn trượng. Mà khi hắn vừa dừng lại, một tàn ảnh bỗng lóe lên. Tàn ảnh này khiến thời không bị nghiền nát.
Đôi đồng tử của Diệp Huyền co lại, huyết dịch trong cơ thể hắn đột nhiên bùng nổ. Ngay sau đó, trong tay hắn xuất hiện một thanh huyết kiếm!
Thanh kiếm được tạo bởi máu tươi của hắn!
Lấy máu làm kiếm!
Diệp Huyền tra huyết kiếm vào vỏ, sau đó lại rút ra.
Vụt!
Rút kiếm ra, thời không xung quanh lập tức bùng nổ.
Rầm!
Kiếm của Diệp Huyền chém xuống, nữ tử tóc dài kia lập tức bị đẩy lùi. Nàng lùi đi cả vạn trượng, mà khi nàng vừa dừng lại thì đã rơi vào một vực thẳm thời không thần bí. Trên người nàng có đến gần trăm đường huyết sắc kiếm khí, dày đặc, trông kinh hãi vô cùng!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Thiên Yếm và Bích Tiêu đều tái mặt.
Sức chiến đấu của Diệp Huyền thực sự hơi khoa trương!
Mặc dù hắn không phải người vẽ vòng, thế nhưng người vẽ vòng bình thường đã không còn là đối thủ của hắn. Đừng nói người vẽ vòng, đến một vài người nội vòng cũng chưa chắc đã đánh lại được hắn!
Lúc này, Bích Tiêu đột nhiên nói: “Thiên Yếm, ngươi thấy thế nào?”
Thiên Yếm liếc nhìn Bích Tiêu: “Gì mà thấy thế nào?”
Bích Tiêu mỉm cười: “Ngươi tưởng mục tiêu của bọn họ chỉ là tên dựa dẫm và nữ tử kiếm tu kia à?”
Thiên Yếm nhíu mày.
Bích Tiêu nhìn nàng ta: “Nếu như tên dựa dẫm và nữ tử kiếm tu kia rời đi, ngươi nói xem sẽ như thế nào?”
Thiên Yếm trầm mặc.
Mục tiêu của mấy người Cổ Đế là cả Trụ Nguyên Giới. Nếu như Diệp Huyền và nữ tử kiếm tu kia rời đi, chắc chắn bọn họ sẽ là mục tiêu tiếp theo của mấy người Cổ Đế.
Bích Tiêu nói: “Hiện giờ chúng ta nhìn bọn họ bị đánh, tí nữa bọn họ sẽ nhìn chúng ta bị đánh, bởi lẽ bọn họ không phải người của Trụ Nguyên Giới. Ở nơi này bọn họ không có người thân gì hết, thế nên bọn họ sẽ không hề quan tâm nơi này! Còn chúng ta thì không thể, đây là nhà của chúng ta, chẳng phải sao? Hơn nữa, năm xưa Thiên Khí tộc các ngươi còn bị mấy người này diệt, ngươi thấy bọn họ sẽ bỏ qua cho Thiên Khí tộc các ngươi sao?”
Thiên Yếm lạnh mặt, nàng không lên tiếng.
Ở phía xa xa, nữ tử tóc dài kia đột nhiên ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền: “Ngươi khiến ta rất tức giận!”
Diệp Huyền nhếch miệng: “Muốn đánh thì đánh, đừng có mà ra vẻ trước mặt lão tử được không?”
Dứt lời, hắn bèn xông lên phía trước.
Một mảng huyết quang cũng cuộn trào theo đó, chỉ trong chốc lát, bầu trời xung quanh đó vạn dặm đều biến thành huyết hải!
Huyết mạch chi lực!
Ở phía xa xa, đôi mắt của nữ tử tóc dài ánh lên vẻ dữ dằn. Nàng đột nhiên xòe tay phải ra, trong tay nàng là một cây trường đao. Ngay sau đó, nàng nắm chặt trường đao, xông lên phía trước, chém đao xuống: “Phá!”
Đao hạ xuống, trời đất rung chuyển!
Uỳnh!
Huyết hải lập tức nứt vỡ, ngay sau đó một đường kiếm quang vỡ tan. Diệp Huyền bay ngược về phía sau, thế nhưng trường đao trong tay nữ tử tóc dài kia cũng tan thành tro bụi. Không chỉ có vậy, cánh tay phải của nàng cũng bị Diệp Huyền chém đứt!
Diệp Huyền cũng không khá hơn, nhục thân của hắn nứt vỡ, trước ngực có một vết đao chém sâu hoắm, còn trông thấy ngả ngũ tạng!
Cả hai bên đều trọng thương!
Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc ấy, tiểu nữ hài ở phía xa xa đột nhiên xông về phía Diệp Huyền. Rất rõ ràng, nàng muốn giành người!
Thấy tiểu nữ hài xông đến, ánh mắt Diệp Huyền thoáng hiện lệ khí. Hắn đang định xuất kiếm thì đúng lúc ấy, Thiên Yếm đột nhiên chắn trước mặt tiểu nữ hài, tiểu nữ hài lạnh lùng nhìn Thiên Yếm: “Cút!”
Thiên Yếm đột nhiên biến mất. Ngay sau đó, đôi đồng tử của tiểu nữ hài co lại, nàng giơ hai tay lên chắn.
Uỳnh!
Tiểu nữ hài bị Thiên Yếm cho một quyền bay đi cả ngàn trượng!
Thiên Yếm đang tính thừa thắng xông lên thì lúc này, có vẻ như nàng ta cảm nhận được gì đó nên bỗng quay đầu, ấn tay phải xuống, thời không trước mặt nàng ta bèn sôi trào!
Uỳnh!
Một mảnh xương đột nhiên đâm tới. Ngay sau đó, mảnh xương xuyên qua thời không, đâm thẳng vào tay phải của Thiên Yếm.
Uỳnh!
Thiên Yếm lùi mạnh về phía sau cả vạn trượng, sau đó bị mảnh xương kia ghim lên thời không.
Một chiêu đã đánh bại Thiên Yếm!
Bích Tiêu ở một bên đột nhiên nói: “Ta đầu hàng!”
Hết chương 3792.



Bạn cần đăng nhập để bình luận