Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1521: Ta có thể lấy danh nghĩa của tiểu tháp để thề

Bên trong Võ Giới, hắn nhìn lướt qua xung quanh, Võ Giới này có địa vực rộng lớn, linh khí dồi dào, lại có rất nhiều cường giả, hắn vừa mới vào đã cảm nhận được nhiều luồng khí tức mạnh mẽ.

Rất mạnh!

Một lát sau, nam tử trẻ tuổi dẫn Diệp Huyền đi tới đế đô Võ quốc là Vũ Đô. Diệp Huyền quan sát bốn phía, trong thành có rất nhiều bách tính, đương nhiên, trong thế giới người người đều học võ này, những người dân này cũng đều là võ giả.

Trong lúc đó, thỉnh thoảng có khí tức mạnh mẽ lại đảo qua người hắn!

Rất nhanh, nam tử trẻ tuổi đã dẫn hắn đi tới hoàng cung Võ quốc, nhưng mà hắn ta chỉ đưa người đến trước một gian đại điện lại đột nhiên nói: "Diệp Thần Sư chờ một lát!"

Nói xong, hắn ta quay người tiến vào bên trong đại điện.

Diệp Huyền quan sát bốn phía xung quanh hoàng cung một chút, hoàng cung này không lớn nhưng lại ngọa hổ tàng long, hắn có thể cảm nhận được rất nhiều luồng khí tức thấp thoáng.

Sâu không lường được!

Diệp Huyền cười nói: "Võ cô nương!"

Võ Thắng Nam khẽ gật đầu, cứ như vậy, có nàng dẫn đi, hai người chậm rãi đi dạo trong hoàng cung.

Đúng lúc này, có tiếng bước chân vọng đến, Diệp Huyền quay đầu nhìn lại, hắn biết người tới, chính là Võ Thắng Nam!

Diệp Huyền cười nói: "Đương nhiên không ngại!"

Năm đó có tiên tri trấn áp những thế lực cổ xưa này, nhưng bây giờ, Ngũ Duy này đã không có ai có thể trấn áp những thế lực cổ xưa này nữa!

Diệp Huyền nghiêm mặt nói: "Võ cô nương, theo ta được biết hình như các ngươi đang hợp tác với Phệ Linh tộc?"

Cho dù là Phệ Linh tộc hay là Võ quốc này đều mang đến cho hắn cảm giác sâu không lường được.

Hai người sóng vai mà đi.

Không thể khinh thường địch!

Những thế lực cổ xưa truyền thừa lâu đời này có lịch sử nội tình cực sâu, thực lực hùng hậu.

Võ Thắng Nam nhìn thoáng qua Diệp Huyền: “Bây giờ phụ vương hơi bận, không thể gặp Diệp Thần Sư, nếu Diệp Thần Sư không ngại, ta sẽ đi dạo với Diệp Thần Sư?"

Diệp Huyền nói: "Có hơi tò mò, Phệ Linh tộc đã trả thù lao gì cho các ngươi!"

Võ Thắng Nam vẫn một bộ khôi giáp màu trắng, sau lưng đeo một thanh trường đao mang vỏ, tư thế hiên ngang.

Võ Thắng Nam nói: "Một số thứ mà Võ quốc ta đang rất cần bây giờ, còn có một số lý do mà Võ quốc ta không thể nào cự tuyệt!"

Võ Thắng Nam đột nhiên nói: "Diệp Thần Sư đến với ý đồ gì?"

Võ Thắng Nam gật đầu: “Đúng!"

Diệp Huyền dừng bước lại, hắn nhìn thẳng Võ Thắng Nam: “Võ cô nương, ta nói thẳng luôn đi. Bây giờ Võ quốc không muốn để cho Tu La quốc và Vạn Duy thư viện quật khởi, nhưng lại không muốn để cho Phệ Linh tộc một nhà độc đại, đúng không?"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Võ cô nương, mạo muội hỏi một chút, các ngươi biết thực lực chân chính của Phệ Linh tộc không?"

Diệp Huyền cười nói: " Võ cô nương, ngươi cảm thấy là Vạn Duy thư viện và ta có uy hiếp lớn hơn hay là Phệ Linh tộc?"

Võ Thắng Nam nhìn Diệp Huyền: “Không cho Tu La quốc và Vạn Duy thư viện quật khởi!"

Võ Thắng Nam nhìn Diệp Huyền mà không nói gì.

Diệp Huyền hỏi: “Lý do gì?"

Diệp Huyền nghiêm mặt nói: "Võ cô nương, ngươi nói như vậy có chút không tử tế rồi! Ta nghĩ thế này, Võ quốc ngươi đứng về phía chúng ta, trợ giúp chúng ta cùng mở thư ốc ra, ngươi thấy thế nào?"

Võ Thắng Nam nói: "Ngươi đi mở, đồ cho ta, ta đồng ý với ngươi, Võ quốc không tham gia vào việc này nữa."

Diệp Huyền nghiêm mặt nói: "Thư ốc ở trong thư viện, còn chìa khoá nằm trong tay ta, chỉ cần chúng ta muốn, có thể mở thư ốc ra bất cứ lúc nào!"

Rất ngay thẳng!

Võ Thắng Nam nói: "Phệ Linh tộc."

Nói xong, nàng nhìn Diệp Huyền: “Phệ Linh tộc có thể cho chúng ta thứ chúng ta muốn!"

Diệp Huyền nói: "Ta cũng có thể cho các ngươi! Các ngươi không phải muốn thứ bên trong thư ốc sao? Ta có thể cho các ngươi!"

Võ Thắng Nam lắc đầu: “Không biết!"

Võ Thắng Nam nói: "Đúng! Thứ ốc đó có thứ Võ quốc ta nhất định phải lấy được."

Diệp Huyền lại nói: "Trừ cái đó ra, nếu như ta đoán không sai, Võ quốc cũng ngấp nghé thư ốc đó, đúng không?"

Võ Thắng Nam gật đầu.

Võ Thắng Nam lắc đầu: “Không được!"

Diệp Huyền nhíu mày: “Vì sao?"

Võ Thắng Nam nói: "Nếu như đứng về phía các ngươi giúp các ngươi mở thư ốc ra, Võ quốc ta sẽ bị vô số thế lực nhằm vào, còn nếu Võ quốc ta đứng về phía Phệ Linh tộc, đó chính là chúng ta và vô số thế lực nhằm vào các ngươi, Võ quốc ta chỉ lấy một thứ trong đó, bọn họ sẽ nể mặt."

Diệp Huyền trầm mặc.

Hắn biết, muốn muốn thuyết phục Võ cô nương này thì phải sử dụng tuyệt kỹ!

Lừa!

Không lừa không được!

Diệp Huyền nhìn Võ Thắng Nam: “Ngươi biết tại sao Phệ Linh tộc muốn cướp thư ốc đó không?"

Võ Thắng Nam hỏi: “Vì sao?"

Diệp Huyền nói khẽ: "Bởi vì bên trong thư ốc đó có một thứ cực kỳ quan trọng với Phệ Linh tộc!"

Võ Thắng Nam cau mày lại: “Chớ vòng vo, nói thẳng."

Diệp Huyền nói: " Võ cô nương, ngươi biết tại sao Phệ Linh tộc đột nhiên trở nên biết điều như vậy không? Bởi vì thực lực của bọn họ bây giờ chưa thể xưng bá khắp toàn bộ Ngũ Duy vũ trụ. Nhưng nếu như bọn họ mở ra thư ốc đó thì có thể xưng bá toàn bộ Ngũ Duy vũ trụ! Lúc đó, đừng nói Thái Cổ tộc, mà phu tử, Võ quốc, Tà Linh tộc đều chỉ là gà đất chó sành trước mặt bọn họ."

Nói đến đây, vẻ mặt hắn đột nhiên trở nên nặng nề: “Bởi vì trong thư ốc đó trấn áp vị cường giả tuyệt thế của Phệ Linh tộc năm đó! Ta cho ngươi biết, năm đó tiên tri trấn áp Phệ Linh tộc, hắn ta cũng không hề giết chết vị cường giả tuyệt thế của Phệ Linh tộc đó mà trấn áp đối phương bên trong thư ốc, nếu như bọn họ mở thư ốc ra, đánh thức vị cường giả tuyệt thế đó, đến khi đó, ngươi cứ tưởng tượng, bây giờ tiên tri đã không còn ở đây, trên thế gian này ai có thể trấn áp hắn ta?"

Nghe vậy, Võ Thắng Nam nhíu chặt mày hơn: “Người đó không chết?"

Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy, là tiểu tháp tự mình nói với ta, bởi vì năm đó nó cũng tham dự vào sự kiện đó!"

Tiểu tháp: "..."

Võ Thắng Nam nhìn thẳng Diệp Huyền: “Ngươi nói thật?"

Diệp Huyền nghiêm mặt nói: "Ta có thể lấy danh nghĩa của tiểu tháp để thề, thề độc luôn!"

Tiểu tháp đột nhiên rung động...
Bạn cần đăng nhập để bình luận