Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 762: Chiến Đến Người Cuối Cùng!

Tên dị pháp sư cầm đầu xuất ra một tấm gương màu đen, hắn bắt đầu đọc thầm chú ngữ:

- Thiên địa huyền pháp, tái tạo càn khôn: Cấm!

Nói xong, hắn hợp chỉ điểm xuống Diệp Huyền ở phía dưới.

Phía dưới, không gian xung quanh Diệp Huyền đột nhiên ngưng kết, sau đó tầng tầng rung động.

Nhìn thấy một màn này, lão giả áo tím biến sắc:

- Đừng vận dụng không gian chi thuật!

Thanh âm của hắn vừa dứt, không gian xung quanh Diệp Huyền phía dưới đã nhanh chóng khôi phục như bình thường.

Nhìn thấy một màn này, ba người lập tức nhíu lại lông mày, bọn hắn nhìn về phía lão giả áo tím, lão giả áo tím trầm giọng nói:

Xuy!

Lực lượng Ma Kha!

Thanh âm vừa dứt, phía dưới, không gian xung quanh Diệp Huyền đột nhiên bốc cháy lên!

Diệp Huyền nhíu mày, những lão đầu này thật sự có tài a! Không dám khinh thường, kiếm trong tay hắn đổi thành Ma Kha Kiếm, sau một khắc, một cỗ lực lượng cường đại tựa như thủy triều hội tụ vào trong thân thể của hắn!

Bên trong tinh không, tên dị pháp sư kia giơ hai tay kết pháp ấn, đọc thầm:

Một sợi kiếm quang chợt lóe lên ở trong sân, kiếm quang đi qua, xé rách hết thảy, ngay cả những hỏa diễm kia cũng bị hắn chém rách!

- Không gian chi thuật vô hiệu đối với tên này, thay đổi bí thuật khác!

Một lát sau, Diệp Huyền cầm kiếm đột nhiên biến mất ngay tại chỗ!

- Thiên địa huyền pháp, tứ tượng bí thuật: Phần Tuyệt!

Lão giả dẫn đầu gật đầu, hắn nhìn về phía Diệp Huyền, rất nhanh, hai tay của hắn chụp vào không khí, trong nháy mắt, không gian xung quanh Diệp Huyền bắt đầu trở nên nóng rực!

Một đạo kiếm quang chợt lóe lên ở trong sân, nhưng mà, mảnh kiếm quang này trực tiếp bị ngọn lửa kia thiêu cháy, cùng lúc đó, Diệp Huyền phát hiện, thân thể của hắn phảng phất như sắp bốc cháy lên.

Bởi vì đám người A Quỷ đang liên tục bại lui!

Diệp Huyền trảm ra một kiếm.

Nhìn thấy Diệp Huyền phóng tới phía những tên kỵ sĩ Thánh cảnh kia, lão giả áo tím bên trong tinh không biến sắc, thân hình hắn run lên, trực tiếp xuyên toa không gian đi đến trước mặt Diệp Huyền, tiếp theo, hắn đột nhiên vồ một chưởng về phía Diệp Huyền.

Xuy!

Sau khi lao ra khỏi những hỏa diễm kia, Diệp Huyền cũng không hề chạy đi đối phó ba tên dị pháp sư kia, bởi vì hắn biết, với khoảng cách giữa hắn và đối phương lúc này, hắn căn bản không có cách nào cận chiến với đối phương, hơn nữa, bên cạnh đối phương còn có một tên lão giả áo tím, bởi vậy, hắn biết rõ, căn bản không thể đến gần ba tên dị pháp sư này! Mà hiện tại hắn cần phải làm, chính là trợ giúp đám người A Quỷ giải quyết những tên kỵ sĩ Thánh cảnh kia!

Lão giả áo tím nhìn thoáng qua tay phải của bản thân, giờ phút này, cánh tay phải của hắn đã nứt ra, tựa như một tấm mạng nhện!

Oanh!

Một kiếm vừa rồi của Diệp Huyền, suýt chút nữa đã hủy đi cả cánh tay của hắn!

Đối mặt lão giả áo tím này, Diệp Huyền tự nhiên không dám có chút chủ quan, ngay lập tức, hai tay của hắn đột nhiên nắm chặt kiếm bổ ra phía trước một kiếm.

Mà nơi xa, Diệp Huyền cũng cảm nhận được sát ý của lão giả áo tím, tay phải của hắn chậm rãi nắm chặt Ma Kha Kiếm trong tay, đối mặt với lão giả áo tím này, hắn không dám có chút chủ quan, một chút chủ quan, có khả năng hắn sẽ mất mạng!

Một chưởng này vồ xuống, Diệp Huyền lập tức cảm giác được một cỗ lực lượng cường đại bao phủ hắn, cỗ lực lượng này ép cho hắn có chút không thở nổi!

Chém xuống một kiếm này, Diệp Huyền lập tức cảm nhận được một cỗ lực lượng cường đại lan tràn khắp toàn thân hắn, ngay sau đó, cả người hắn bay ngược ra ngoài.

Oanh!

Đúng lúc này, lão giả áo tím kia đột nhiên biến mất, nơi xa, Diệp Huyền nhíu mày, sau một khắc, hắn bước ra phía trước một bước, hai tay cầm kiếm đột nhiên chém mạnh từ trên xuống dưới!

Một kiếm ra, có hai loại kiếm ý gia trì!

Mà Diệp Huyền, ngay cả Thánh cảnh cũng không phải!

Quá yêu nghiệt!

Lão giả áo tím nhìn về phía Diệp Huyền, ánh mắt dần dần trở nên băng lãnh, sát ý mãnh liệt không hề che giấu chút nào!

Chém xuống một kiếm này, cả người Diệp Huyền trực tiếp bay ngược ra ngoài, nhưng mà, lão giả áo tím ở trước mặt hắn kia cũng phải lùi lại gần mười trượng!

Giờ phút này, trong lòng hắn kinh hãi vạn phần, bởi vì hắn không nghĩ tới, bản thân vậy mà lại bị một tên tiểu bối gây ra thương tích!

- Rốt cục ngươi là loại yêu nghiệt gì!

Lão giả áo tím sầm mặt lại, hắn nhìn về phía Diệp Huyền, trong mắt có một tia ngưng trọng:

Mà lão giả áo tím kia lại không hề để ý đến cánh tay đã triệt để nứt ra của hắn, hắn xông lên phía trước, một quyền đánh tới phía Diệp Huyền đang bay ra ngoài.

Nếu phải chịu thêm một quyền này, Diệp Huyền nhất định sẽ trở thành một bãi bùn nhão!

Ngay lúc một quyền này sắp oanh trúng Diệp Huyền, một thanh trường thương đột nhiên phá không bắn tới.

Oanh!

Lão giả áo tím liên tục lùi lại gần mười trượng!

Lão giả áo tím ngẩng đầu nhìn lại, trước mặt Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện một nữ tử áo trắng cầm trường thương trong tay.

Người tới, chính là An Lan Tú!

An Lan Tú cầm trường thương trong tay, nàng cứ như vậy nhìn lão giả áo tím, trong mắt không có nửa phần e ngại.

Lão giả áo tím nhìn chằm chằm An Lan Tú:

An Lan Tú cả người mang thương liên tục lùi lại vài chục trượng, nhưng mà gần như là cùng một thời khắc, hai thanh phi kiếm xuất hiện trước mặt lão giả áo tím kia, cắt thẳng đến yết hầu lão giả áo tím!

Oanh!

Lão giả áo tím biến sắc, không dám khinh thị, tay trái của hắn đấm ra một quyền!

Diệp Huyền không chút do dự, lập tức lui lại phía sau, vừa mới lui, một thanh trường thương đột nhiên đâm thẳng xuống từ đỉnh đầu Diệp Huyền, nơi mũi thương, có một sợi thương mang lấp lánh.

- Lui!

Nhưng mà Diệp Huyền lại biến sắc, bởi vì lão giả áo tím kia đã xuất hiện ở trước mặt hắn, Diệp Huyền đang muốn xuất thủ, thanh âm của An Lan Tú đột nhiên vang lên ở trong đầu hắn:

- Dĩ nhiên hoan nghênh!

An Lan Tú đang muốn nói gì, lão giả áo tím cách đó không xa đột nhiên cả giận nói:

- Đến nhận lấy cái chết cho lão phu!

Thanh âm vừa dứt, tay trái của hắn đè ép ra phía trước, vừa đè ép, một đạo thủ ấn năng lượng to lớn đột nhiên lóe ra từ bên trong không gian, ép thẳng đến Diệp Huyền và An Lan Tú!

An Lan Tú chuyển cổ tay một cái, trường thương đâm ra.

Xuy!

Một thương này, trực tiếp đâm vào phía trên thủ ấn kia, nhưng mà, lực lượng cường đại kia quả thực đã chấn cho An Lan Tú liên tục lui lại, nhưng mà đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên trảm một kiếm lên trên bàn tay khổng lồ kia.

Oanh!

Bàn tay khổng lồ kia ầm ầm vỡ tan!

Diệp Huyền cười nói:

- Không chào đón sao?

An Lan Tú nhìn Diệp Huyền:

- Sao ngươi lại tới đây?

An Lan Tú không nói gì, nàng nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền lau máu tươi trên khóe miệng:

- Ngươi là người phương nào!

Đồng tử của lão giả áo tím co quắp lại, hắn vội vàng lóe về phía sau, nhưng mà, hắn vừa dừng lại, Diệp Huyền cách đó không xa đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, sau một khắc, Diệp Huyền chém xuống một kiếm!

Nhất Kiếm Định Hồn!

Hơn nữa, giờ khắc này, trong tay Diệp Huyền đang cầm Trấn Hồn Kiếm!

Đối mặt với lão giả áo tím này, Diệp Huyền không dám cách không thi triển phân hồn hay định hồn, bởi vì thực lực của đối phương quá mạnh, hắn không hề có chút niềm tin nào! Bởi vậy, hắn lựa chọn cận chiến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận