Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 499: Tuyến Chiến

Sau khi rời đi Hoang U sơn mạch, Diệp Huyền về tới Ninh quốc trước tiên.

Trong tẩm cung của Thác Bạt Ngạn.

Thác Bạt Ngạn nhìn Diệp Huyền, chân mày cau lại:

- Ẩn núp?

Diệp Huyền gật đầu:

- Hai người các ngươi nhất định phải ẩn núp, bằng không, đi cùng ta đến Thương Kiếm tông cũng được!

Thác Bạt Ngạn và Kỷ An Chi liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng, Thác Bạt Ngạn trầm giọng nói:

- Có phải sự tình rất nghiêm trọng?

- Ta muốn lưu lại nơi đây, nhưng mà, ta và An Chi sẽ ẩn núp.

Thác Bạt Ngạn lắc đầu:

Cho nên, hiện tại, hắn và Hộ Giới minh thật sự là không chết không thôi!

- Không muốn đi cùng ta đến Thương Kiếm tông?

Như Trần Bắc Hàn nói, hắn có thể cảm giác được Hộ Giới minh cực kỳ coi trọng Bản nguyên tâm này. Thế nhưng, hắn tuyệt đối không có khả năng giao Bản nguyên tâm cho Hộ Giới minh, bởi vì cho dù giao cho đối phương, đối phương cũng sẽ không bỏ qua cho hắn và Thương Kiếm tông!

- Cũng tốt, nhưng mà, hai người các ngươi tuyệt đối không thể hiện thân! Còn nữa, thông báo cho những thành viên Thương Lan học viện còn lại, chớ có hiện thân.

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Nếu như chúng ta cứ rời đi như vậy, Ninh quốc này làm sao bây giờ? Lưu lại nơi này, mặc dù ta ẩn núp, nhưng ta có khả năng âm thầm quản lý Ninh quốc này.

Hơn nữa, giao cho đối phương, còn không biết đối phương sẽ cầm Bản nguyên tâm này đi làm chuyện kinh khủng gì đâu!

- Vô cùng nghiêm trọng, lần này, hẳn là Hộ Giới minh muốn liều mạng với ta!

Diệp Huyền nói khẽ:

- Bản thân ngươi phải cẩn thận, biết không?

Trong tẩm cung, Thác Bạt Ngạn trầm mặc một lát, sau đó nói:

Diệp Huyền cười nói:

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, gật đầu:

Thác Bạt Ngạn nhìn về phía Diệp Huyền:

Thác Bạt Ngạn hỏi.

Nói xong, dường như là nghĩ đến chuyện gì, hắn lại ôm lấy Kỷ An Chi, sau đó quay người rời đi.

Trong điện, Thác Bạt Ngạn nhìn cổng điện thật lâu vẫn chưa rời đi.

Nói xong, hắn nhẹ nhàng ôm lấy Thác Bạt Ngạn:

Lúc trước, mặc dù hai nhà đã đánh nhau, thế nhưng, hai bên đều không có công khai tuyên bố tuyên chiến! Mà lần này, Hộ Giới minh trực tiếp tuyên chiến, vậy có nghĩa là hai bên cũng hoàn toàn mất đi chỗ trống hòa giải, chỉ có thể ngươi chết ta sống.

- Yên tâm, ta không chết được!

Bởi vì Hộ Giới minh có thể tiến đánh bất cứ lúc nào!

Thời khắc này, Thương Kiếm tông đã tiến vào đề phòng cấp bậc cao nhất, toàn bộ đệ tử tông môn đều đã trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Mà Diệp Huyền, cũng đi theo đám người Trần Bắc Hàn về tới Thương Kiếm tông.

- Chờ ta trở lại!

Nửa ngày sau, Thanh Thương giới phát sinh một đại sự.

Hộ Giới minh tuyên bố tuyên chiến với Thương Kiếm tông!

Hộ Giới minh tuyên chiến với Thương Kiếm tông!

- Nhất định sẽ trở về, đúng không?

Nói xong, hắn biến mất ở cổng.

- Chờ ta!

Diệp Huyền dừng bước lại, cười nói:

Vân Kiếm phong.

Diệp Huyền đang ở nội điện giúp Việt Kỳ thu thập những kiếm kỹ và phê bình chú giải kia.

Chuyện mà Việt Kỳ đang làm mỗi ngày, chính là nghiên cứu những kiếm kỹ này, sau đó phê bình chú giải, có lúc lại tiến hành cải tiến.

Không thể không nói, đi theo Việt Kỳ, quả thật có thể học được rất nhiều việc mỗi ngày!

Mà Diệp Huyền thì sao, cũng không phải mỗi thời mỗi khắc đều ở Vân Kiếm điện, hiện tại, hắn đã quen thuộc Thương Kiếm tông, thỉnh thoảng lại đi dạo nơi này một thoáng, đi dạo nơi kia một hồi, mỗi ngày đều rất tự tại.

Mà sau khi trở lại Trung Thổ Thần Châu, Hộ Giới minh lại là bình tĩnh lạ thường, một chút động tĩnh cũng không có!

Hộ Giới sơn.

Lục tôn chủ đi tới hậu điện, ở hậu điện, có một vòng xoáy màu đen, trong vòng xoáy, là vô tận tinh không!

Lục tôn chủ đi đến trước vòng xoáy, khẽ thi lễ:

Lục tôn chủ lập tức buông lỏng trong lòng, kể từ đó, ắt có niềm tin diệt Thương Kiếm tông.

- Chuẩn!

Âm thanh kia trầm mặc một lát, sau đó nói:

- Như thế rất tốt, ngoài ra, còn muốn cầu chủ thượng phái đến một nhánh kim vệ, chỉ cần mười người là được.

Nghe vậy, Lục tôn chủ vội vàng gật đầu:

- Phân thân này, tổng cộng hết ta cũng chỉ mới tu luyện ra hai đạo, một đạo trong đó đã cho ngươi, mà một đạo khác, còn có tác dụng lớn khác. Nếu ngươi không có nắm bắt, ta để tả hữu hộ pháp đến hỗ trợ ngươi!

- Không tiếc bất cứ giá nào, hiểu rõ?

Lục tôn chủ khẽ gật đầu:

- Có thể đến lúc đó còn phải nhờ chủ thượng tương trợ, bởi vì sau lưng người kia, có một nữ tử thần bí, đã từng nói qua với chủ thượng. Người này tuyệt đối không phải người thường, nếu như nàng xuất hiện...

- Chẳng phải bản chủ đã cho ngươi một đạo phân thân?

Thanh âm kia hỏi.

Lục tôn chủ cười khổ, hắn muốn nói, đạo phân thân này sợ là vẫn còn thiếu rất nhiều, thế nhưng, hắn không dám nói!

Do dự một chút, Lục tôn chủ khẽ gật đầu:

- Hiểu rõ. Chỉ là, thuộc hạ lo lắng nữ tử thần bí kia không phải người bình thường, sợ là sau lưng còn có thế lực gì khác. Cho nên, vì phòng ngừa vạn nhất, còn xin chủ thượng ban thưởng thêm một đạo phân thân!

Thanh âm kia nói:

Trầm mặc một lát, âm thanh kia đột nhiên nói:

- Chưa thể thu hoạch được, nhưng mà, đã biết được ở trong tay người nào.

Lục tôn chủ gật đầu:

- Thất bại rồi?

Một lát sau, một thanh âm truyền ra từ trong đó:

- Chủ thượng!

...

Bên trong một mảnh tinh không vô tận, một chiếc Tinh Vân hạm đột nhiên ngừng lại, bên trong tinh không đối diện chiếc Tinh Vân hạm này không xa, một tòa thành cổ đứng vững vàng, mà trên vùng trời thành cổ, có ba chữ lớn: Hộ Giới minh!

Trên Tinh Vân hạm, một lão giả và một nam tử trung niên đứng đấy, nam tử trung niên nhìn thoáng qua tòa thành cổ nơi xa kia, nói khẽ:

- Mảnh tinh vực này là do Hộ Giới minh này phụ trách?

Lão giả gật đầu:

- Hộ Giới minh này, ngày trước kỳ thật cũng không đơn giản, người sáng lập Hộ Giới minh ban đầu chỉ là một thiếu niên bình thường, thế nhưng hắn tự thân sáng tạo một đạo, mở ra một loại phương thức tu hành khác. Loại phương thức này chính là lực tín ngưỡng. Chúng sinh càng thành kính tín ngưỡng hắn, võ đạo của hắn lại càng mạnh. Đáng tiếc...

Nói đến đây, hắn lắc đầu thở dài:

- Từ sau người này, Hộ Giới minh cũng không còn xuất hiện thêm người nào kinh diễm tài tuyệt, vậy là thế cục không mạnh bằng lúc trước. Cho tới bây giờ, chỉ có thể tính là thế lực tam lưu.

Nam tử trung niên cười nói:

- Những chuyện này đều không liên quan gì đến chúng ta, nhiệm vụ của hai người chúng ta lần này chỉ là tới tìm thiếu niên kia, ai, tinh vực mịt mờ này, muốn tìm một người, căn bản là còn khó hơn mò kim đáy biển không chỉ gấp trăm lần. Lần này xem như Linh Hư tinh cung ta xui xẻo.

Nghe vậy, lão giả cũng cười khổ:

- Việc này cũng không có cách, nữ tử thần bí kia từ trên trời giáng xuống, trực tiếp tìm tới chúng ta, ai bảo chúng ta đánh không lại người ta đây a?

Nghe được lời lão giả nói, nam tử trung niên cũng cười khổ không thôi.

Đánh không lại!

Hoàn toàn đánh không lại!

Nữ tử thần bí kia cường đại hoàn toàn vượt khỏi nhận biết của bọn hắn.

Một lát sau, nam tử trung niên nói khẽ:

- Đi thôi!

Thanh âm vừa dứt, Tinh Vân hạm bay đến trên không trung của toà hộ giới thành kia, rất nhanh, một lão giả áo đen xuất hiện trước Tinh Vân hạm.

Lão giả áo đen đề phòng nhìn nam tử trung niên và lão giả:

- Hai vị là?
Bạn cần đăng nhập để bình luận