Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3633. Vô địch rồi



Chương 3633. Vô địch rồi




Ngoại trừ sáu Thánh mạch và ba mươi sáu tinh khoáng cực phẩm ra thì bên trong chiếc hộp còn có truyền thừa của Khổ Tu!
Là lý giải về Mệnh Tri cảnh!
Tuy rằng Khổ Tu vẫn chưa sáng tạo ra cảnh giới mới trên Mệnh Tri cảnh nhưng hắn ta lại sáng tạo ra hai cảnh giới nhỏ trong phạm trù của Mệnh Tri cảnh, lần lượt là Tri cảnh và Huyền cảnh.
Thế nào là Tri cảnh?
Nói một cách đơn giản chính là biết được nguy hiểm.
Nói thế này đi, Mệnh Tri cảnh ban đầu có thể dự báo nguy hiểm, còn Mệnh Tri cảnh này lại có thể dự báo trước nguy hiểm còn sớm hơn cả thế. Giống như một người đi trên một con đường, lúc gần đi đến vách núi, tuy rằng hắn ta không nhìn thấy vách núi nhưng đã có thể dự báo được nguy hiểm. Mà Tri cảnh thì lại biết trước đằng trước vách núi ngay khi hắn ta nhìn thấy con đường đó rồi!
Đây chính là sự khác biệt về mặt bản chất!
Mà Huyền cảnh lại đáng sợ hơn một chút, Huyền cảnh này khác với Tri cảnh, nó không phải dùng để tránh né nguy hiểm gì cả mà là một loại sức mạnh đơn thuần!
Huyền lực!
Đây là một loại sức mạnh hoàn toàn mới do khổ Khổ Tu sáng tạo nó, sau khi nắm giữ loại sức mạnh này có thể dễ dàng nghiền nát thời không!
Xét từ tình hình trước mắt thì thời không cao nhất mà cường giả Mệnh Tri cảnh có thể tiếp xúc đến là đệ thập nhị trùng thời không, trong khi huyền lực này đã có thể dễ dàng hủy diệt loại thời không này.
Bản nguyên của huyền lực này đến từ vũ trụ, dùng lời của Khổ Tu để nói thì tu huyền lực chính là đang lấy trộm vũ trụ chi lực.
Mà loại sức mạnh này không phải thứ mà Mệnh Tri cảnh có thể chống đỡ được.
Nhưng Khổ Tu vẫn không đặt Huyền cảnh này lên trên Mệnh Tri cảnh mà quy nó vào trong Mệnh Tri cảnh.
Bởi vì theo quan điểm của hắn ta, Huyền cảnh này chẳng qua chỉ là một Mệnh Tri cảnh lớn mạnh hơn một chút mà thôi.
Sau khi biết được suy nghĩ của Khổ Tu, Diệp Huyền không khỏi thở dài một tiếng.
Hắn phát hiện ra sau Mệnh Tri cảnh, rất nhiều cường giả trong thiên địa này đã bắt đầu đi con đường của riêng mình!
Chính là giống đám người Thanh Nhi!
Đương nhiên, đám người Khổ Tu vẫn có chút chênh lệch với ba người Thanh Nhi nhưng hắn biết mình cách đám người Thanh Nhi đã gần hơn một chút rồi!
Một lúc sau, Diệp Huyền và Tuyết Linh Lung rời khỏi di tích này, mà hai người vừa ra khỏi di tích đã gặp được một người quen!
Võ Khánh!
Trông tháy Võ Khánh, sắc mặt của Diệp Huyền trầm xuống.
Mẹ nó!
Vậy mà lại quên béng mất tên này!
Võ Khánh liếc nhìn Diệp Huyền và Tuyết Linh Lung: “Các ngươi đã vào di tích!”
Diệp Huyền vội vàng lắc đầu: “Không có, chúng ta…”
Võ Khánh chợt bật cười, nói: “Diệp công tử, ngươi nghĩ ta bị ngu à? Thiên Hồn Thần Điện thật sự sẽ để cho một tên phế vật làm điện chủ sao? Đương nhiên, ta không ngờ Diệp công tử lại đáng sợ như thế, có thể phá giải được mấy thời không lớn mạnh kia!”
Diệp Huyền cười đáp: “Võ Khánh thành chủ, ngươi biết lý do tại sao ta có thể phá giải được mấy thời không kia không?”
Võ Khánh nhìn hắn: “Rất muốn biết đấy!”
Diệp Huyền nở nụ cười, hắn xòe bàn tay ra, Thanh Huyền Kiếm trong tay bay tà tà đến trước mặt của Võ Khánh: “Ngươi nhìn thanh kiếm này là sẽ hiểu ngay thôi!”
Võ Khánh liếc mắt nhìn Thanh Huyền Kiếm, đôi mày hơi nhíu lại: “Thanh kiếm này?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng rồi!”
Nói xong, hắn cứ nhìn Võ Khánh như thế, chỉ cần người này sờ vào Thanh Huyền Kiếm là hắn có thể chắc chắn đánh được đối phương và vực thẳm thời không thần bí kia!
Lúc này, Võ Khánh giơ tay cầm lấy Thanh Huyền Kiếm nhưng ngay lúc định sờ vào thanh kiếm đó, hắn ta lại chợt bật cười: “Diệp công tử, tại sao đột nhiên ngươi lại cho ta xem thanh kiếm này?”
Diệp Huyền hơi híp mắt lại, hắn sử dụng tâm niệm, Thanh Huyền Kiếm lập tức chém một đường.
Mà Võ Khánh cũng đã phòng bị từ sớm, trong nháy mắt kiếm vừa vung đó, cả người hắn ta đã lùi lại mấy trăm, cùng lúc đó, xung quanh Diệp Huyền và Tuyết Linh Lung đã có mười hai vị cường giả Mệnh Tri cảnh xuất hiện!
Một nhát kiếm chém hụt, Diệp Huyền không ra tay thêm nữa mà xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm quay trở về trong tay hắn.
Đám người Võ Khánh và Tuyết Linh Lung không phải Mệnh Tri cảnh bình thường, với thực lực của hắn hiện giờ vẫn không có khả năng chém chết đối phương từ chính diện được!
Võ Khánh ở đằng xa cười nói: “Diệp điện chủ, ngươi thật sự khiến ta càng ngày càng tò mò đấy!”
Diệp Huyền đang định lên tiếng thì lúc này, Võ Khánh đột nhiên nói: “Giết!”
Vừa dứt lời, mười hai vị cường giả Mệnh Tri cảnh xung quanh Diệp Huyền kia trực tiếp lao về phía hắn và Tuyết Linh Lung!
Mà lúc này, mấy luồng khí tức lớn mạnh đột nhiên xuất hiện chung quanh, ngay sau đó, đám người Đại Thiên Tôn đã xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.
Đại Thiên Tôn trầm giọng nói: “Điện chủ, ngươi đi trước đi!”
Nói xong, hắn ta lao thẳng ra ngoài!
Diệp Huyền không đi mà quay người nhìn về phía Tuyết Linh Lung, Tuyết Linh Lung trầm giọng nói: “Ta đã thông báo cho Đại Tuyết Sơn rồi, khoảng một khắc nữa người của ta sẽ tới đây!”
Diệp Huyền gật đầu rồi lại nhìn về phía Võ Khánh ở đằng xa.
Võ Khánh cười nói: “Linh Lung cô nương, không kịp đâu!”
Vừa dứt lời, một luồng khí tức khủng khiếp chợt ập tới từ phía sau của Tuyết Linh Lung. Tuyết Linh Lung hơi híp mắt lại rồi quay phắt người qua, một mảnh hoa tuyết phun trào từ trong cơ thể nàng.
Vù vù vù vù!
Trong thoáng chốc, không gian trước mặt Tuyết Linh Lung trực tiếp bị hoa tuyết bao trùm, mà lúc này, một lão giả đã lao đến trước mặt nàng.
Đại Hoang lão nhân!
Trông thấy Đại Hoang lão nhân này, sắc mặt của Diệp Huyền nặng nề hẳn đi!
Đại Hoang lão nhân này đã đứng cùng phe với Võ Khánh kia rồi, vậy hai người Khổ Bồ và Táng Man Nhi thì sao?
Lúc này, Diệp Huyền ngẩng phắt lên nhìn, cách đằng xa, Võ Khánh đã lao đến trước mặt hắn, ngay sau đó, một luồng áp lực thời không đáng sợ càn quét về phía hắn như muốn nghiền nát hắn vậy!
Vẻ mặt của Diệp Huyền bình tĩnh, ngay khi Võ Khánh đến trước mặt hắn, đột nhiên hắn rút kiếm ra chém một nhát!
Năm nghìn chín trăm đường Bạt Kiếm Thuật xếp chồng!
Một nhát kiếm này chém ra khiến trong lòng Võ Khánh kinh hãi, bởi vì hắn ta không ngờ Diệp Huyền lại có thể bỏ qua áp lực thời không mà hắn ta đang thi triển!
Đây là cái thứ quỷ gì vậy?
Không kịp nghĩ nhiều nữa, Võ Khánh giáng một cú đấm xuống!
Ầm!
Một mảnh kiếm quang vỡ nát, Diệp Huyền và Võ Khánh đồng thời lùi lại. Diệp Huyền lùi tận mấy nghìn trượng, trong khi Võ Khánh chỉ lùi chưa đến nghìn trượng!
Một lần giao tranh này, Diệp Huyền đã rơi vào thế hạ phong!

Hết chương 3633.



Bạn cần đăng nhập để bình luận