Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1810: Dục hoả trùng sinh

A Mục và Diệp Huyền đều sửng sốt.

Diệp Huyền vội vàng nói: “Tiền bối? Không được sao?”

Chân Phượng xoay người nhìn A Mục: “Hắn không biết thì thôi, chẳng lẽ ngươi cũng không biết?”

A Mục chớp chớp mắt: “Biết cái gì chứ?”

Chân Phượng nhìn A Mục: “Hỏa diễm của ta, thân thể phàm nhân há có thể chấp nhận được? Nếu ta thiêu đốt hắn, hắn không phải niết bàn trọng sinh mà là niết bàn luân hồi đấy!”

Diệp Huyền nhìn A Mục: “Thật sao?”

A Mục chớp mắt, sau đó nói: “Hình như vậy!”

Diệp Huyền sa sầm mặt mũi, nữ tử này vô tri kinh khủng!

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối, có thể ngăn cản ngọn lửa của ngươi không?”

Diệp Huyền: “...”

Diệp Huyền sửng sốt.

Không biết!

Chân Phượng cũng nhìn A Mục, A Mục nhẹ giọng nói: “Huyết mạch của ngươi, huyết mạch chi lực của ngươi có thể ngăn cản được hỏa diễm của nàng ta!”

Chân Phượng bên cạnh đột nhiên nói: “Muốn thử cũng có thể, có điều trước tiên hắn phải thay ta đối đầu với xích sắt này!”

Đúng lúc này, A Mục lại nói: “Có điều, nhục thân của ngươi hẳn là có thể chịu đựng được!”

A Mục bên cạnh đột nhiên nói: “Có thể thử xem!”

Huyết mạch chi lực?

Diệp Huyền vội vàng hỏi: “Nói thế nào?”

Chân Phượng nhìn hắn: “Không biết!”

A Mục lắc đầu: “Không được, ngươi phải thử cho hắn trước.”

Đúng lúc này, Chân Phượng đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, nhìn chằm chằm hắn. Một lát sau, mày nàng hơi nhíu lại: “Huyết mạch chi lực của ngươi vẫn có chút thú vị...”

Chân Phượng nhìn A Mục: “Đại tế ti, ngươi cũng hiểu bất kể là ta thoát khỏi xiềng xích hay không, ta đều có năng lực chém giết hắn và ngươi.”

Diệp Huyền sa sầm mặt mày, cái này có thể thử được sao?

Diệp Huyền cùng A Mục nhìn Chân Phượng, Chân Phượng lạnh nhạt nói: “Nếu hắn không chịu nổi, thoáng cái đã chết thì không phải làm mất thời gian của ta sao?”

Chân Phượng nhìn Diệp Huyền: “Ngươi không sợ chết sao?”

Chân Phượng trầm mặc.

Diệp Huyền gật đầu: “Biết!”

Chân Phượng lại nói: “Nếu hắn thật sự có thể giúp ta thoát khỏi xiềng xích, ta tương trợ hắn một lần thì có sao? Ta cần gì phải đi hại hắn, gây thêm phiền toái cho mình?”

Nói xong, lòng bàn tay nàng mở ra, một ngọn lửa xuất hiện trên tay nàng.

A Mục im lặng.

Trong nháy mắt thấy ngọn lửa này hắn cảm giác được khí tức tử vong!

Nguy hiểm!

Trong nháy mắt khi ngọn lửa xuất hiện, sắc mặt Diệp Huyền trong thay đổi!

A Mục gật đầu: “Ngươi nói có lý nhưng ngươi quên một điều, mặc dù hắn có thần kiếm, nhưng hiện tại hắn không có thực lực chém đứt Thiên Đạo Liệm. Hơn nữa một khi hắn động thủ, rất có khả năng sẽ dẫn tới thiên phạt, với thực lực hiện tại của hắn, hoàn toàn không cách nào đối kháng thiên phạt có đúng không?”

Chân Phượng cười nói: “Ngươi không sợ Thiên Đạo sao?”

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói: “Ngươi có hy vọng ta sợ không?”

Chân Phượng nhìn hắn một lát sau đó nói: “Vậy thì bắt đầu đi!”

A Mục cười nói: “Chân Phượng cô nương, dù hắn đạt tới kim thân bất diệt cũng không ngăn được ngươi, đúng không?”

Chân Phượng nhìn Diệp Huyền: “Còn có một chuyện nữa, ta bị Thiên Đạo giam cầm, nếu ngươi cứu ta, ngươi có biết như vậy có nghĩa là gì không?”

Cầu phú quý trong nguy hiểm!

Diệp Huyền trầm mặc một lát, nói: “Ta muốn liều mạng!”

Giờ khắc này hắn không có lòng tin vào thân thể mình.

Có lẽ thực sự không thể chịu đựng được!

Chân Phượng nhìn Diệp Huyền: “Còn muốn thử không?”

Diệp Huyền quay đầu nhìn A Mục, A Mục gật đầu: “Tin tưởng bản thân.”

Diệp Huyền hít sâu một hơi, sau đó nhìn Chân Phượng: “Đến đây!”

Chân Phượng gật đầu, tay phải nàng cầm ngọn lửa ném mạnh vào người Diệp Huyền. Trong nháy mắt, Diệp Huyền bị ngọn lửa bao phủ, gần như cùng một lúc nhục thân của hắn lập tức bị thiêu đốt!

Thiêu đốt!

Đó là một ngọn lửa thực sự!

Bán bộ bất diệt kim chân của hắn dưới Chân Phượng Hỏa thiêu đốt, căn bản ngăn không được ngọn lửa này!

Diệp Huyền nhìn A Mục, A Mục nhẹ giọng nói: “Muốn niết bàn tất phải tắm lửa. Ngươi muốn đạt tới bất diệt kim thân, trong khoảng thời gian nhục thân đang bị thiêu đốt chính là cơ hội của ngươi!”

Không sao?

A Mục gật đầu: “Vậy thì không sao!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Cứ tiếp tục như vậy nhục thân của ta vẫn sẽ bị thiêu cháy!”

Lúc này A Mục đột nhiên nói: “Bây giờ thế nào?”

Huyết mạch chi lực có thể ngăn cản Chân Phượng Hỏa của nàng đúng là cực kỳ hiếm thấy!

A Mục trầm mặc một lát, nhìn Diệp Huyền: “Vận dụng huyết mạch chi lực!”

Diệp Huyền gật đầu.

Ầm!

Một luồng ánh sáng đỏ rực mạnh mẽ đột nhiên bắn ra từ cơ thể hắn.

Huyết mạch chi lực!

Trong khoảnh khắc cả người Diệp Huyền đã biến thành một huyết nhân!

Trong nháy mắt khi huyết mạch chi lực xuất hiện, tốc độ thiêu đốt của thân thể hắn đột nhiên chậm lại!

Nhưng vẫn còn cháy!

Chân Phượng trước mặt Diệp Huyền liếc nhìn hắn, trong lòng hơi khiếp sợ.

A Mục nhìn Chân Phượng, Chân Phượng lạnh lùng nói: “Có cần dừng lại không?”

Trong nháy mắt khi nhục thân bốc cháy, A Mục bên cạnh hơi nhíu mày.

Nhưng sự tình chứng minh hắn đã đánh giá thấp uy lực của Chân Phượng Hỏa!

Vốn hắn còn tưởng thân thể của mình có thể ngăn cản được ngọn lửa này, dù sao thì nhục thân của hắn cũng là bán bộ bất diệt kim thân mà!

Trong nháy mắt khi nhục thân bốc cháy, rốt cục Diệp Huyền cũng hơi hoảng hốt!

Chân Phượng Hỏa!

Diệp Huyền hỏi: “Nói thế nào?”

A Mục nhìn hắn: “Lột xác! Tâm cảnh của ngươi và cơ thể của ngươi cần phải lột xác!”

Diệp Huyền trầm mặc.

A Mục quay đầu nhìn Chân Phượng, Chân Phượng trầm mặc không nói.

Lúc này, Diệp Huyền chậm rãi nhắm mắt lại.

Lột xác!

Nhục thân hiện tại của hắn đã đạt tới cực hạn, muốn đột phá nữa cũng chỉ có thể tắm lửa trọng sinh ( dục hoả trùng sinh )!

Nhưng hắn cũng không biết phải tắm lửa trọng sinh như thế nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận