Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3815. Yêu thú!



Chương 3815. Yêu thú!




Có thể chơi như vậy nữa sao?
Không thể không nói, nam tử đã bị một nhát kiếm của Diệp Huyền bổ trúng, làm cho đầu óc có hơi rối loạn.
Hắn ta biết người có thể vào được đây đều là thiên tài đỉnh cấp nhất của Đại Ma Thiên Vực, loại thiên tài này làm sao có khả năng sẽ chơi chiêu thức âm hiểm đó được chứ? Thế cũng bỉ ổi quá rồi!
Nam tử nhìn về phía Diệp Huyền với vẻ mặt lạnh như băng: “”Ngươi là Mệnh vận chi tử hay là thần đồng giả?”
Diệp Huyền liếc mắt nhìn nam tử rồi hỏi ngược lại: “Ngươi là tên nghịch hành giả kia?”
Nam tử nhìn hắn: “Ta hỏi ngươi trước cơ mà!”
Diệp Huyền cười đáp: “Thì ta chẳng phải người nào cả!”
Nam tử hơi nhíu mày: “Theo như ta được biết thì hình như thực lực của Đại Man tại Thánh Mạch rất tầm thường…”
Nghe thế, Diệp Huyền lắc đầu cười, xem ra thiếu niên này cũng không biết mình rồi, có điều thế cũng thường thôi, dù sao hắn cũng vừa mới gia nhập Thánh Mạch chưa được mấy hôm mà!
Lúc này, đột nhiên nam tử chậm rãi bước về phía Diệp Huyền: “Vừa rồi ta đã đỡ một kiếm của ngươi, nào, ngươi cũng đỡ một thương của ta đi!”
Vừa dứt lời, hắn ta chợt biến mất ngay tại chỗ!
Một hàn mang phóng tới trước!
Vút!
Thời không trước mặt Diệp Huyền hơi nứt ra, một mũi thương đâm thẳng tới!
Một thương này đâm tới khiến Diệp Huyền cảm giác như thể mình bị khóa chặt tại chỗ, rất nhanh, hắn đã phát hiện ra một điểm mấu chốt!
Một thương này đã khóa chặt linh hồn của hắn rồi!
Nhất thương tỏa hồn!
Không nghĩ nhiều nữa, Diệp Huyền không lùi mà còn tiến, hắn giẫm lên một bước rồi rút mạnh kiếm ra chém một nhát.
Ầm!
Một mảnh kiếm quang bất chợt vỡ vụn.
Hai người đồng thời lùi về sau gần vạn trượng!
Có điều, trong quá trình Diệp Huyền lùi lại, vô số phi kiếm lập tức bay loạn trong không trung, tốc độ của mấy phi kiếm này cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã chém tới trước mặt nam tử.
Cách đằng xa, nam tử híp hai mắt lại rồi đâm mạnh một nhát về phía trước, một đường thương đâm tới, thương ảnh lập tức phun trào, trong nháy mắt, mấy nghìn trượng xung quanh lấy hắn ta làm trung tâm phủ kín thương ảnh.
Ầm!
Đột nhiên thiên địa rung chuyển dữ dội, ngay sau đó, toàn bộ phía chân trời bị xé rách thành một tấm mạng nhện khổng lồ nhưng chỉ trong thoáng chốc đã khôi phục lại như thường.
Lúc này, hai người đang lùi đồng thời dừng lại, Diệp Huyền vừa mới dừng lại thì nam tử ở đằng xa kia đã đột ngột biến mất ngay tại chỗ, khi hắn ta xuất hiện trở lại đã ở ngay trên đỉnh đầu của Diệp Huyền.
Diệp Huyền hơi híp mắt lại, đang định xuất kiếm thì đúng lúc này, cả người nam tử lại trở nên hư ảo, ngay sau đó, hắn ta đâm một thương tới, một thương này phóng tới khiến con ngươi của Diệp Huyền chợt co rút, hắn đã không ở cùng một thời không với nhát thương này rồi!
Đối phương muốn dùng một loại thời không đặc biệt để áp chế mình!
Nghĩ đến đây, Diệp Huyền từ từ nhắm hai mắt lại, sau đó cả người hắn đã tiến vào một thời không thần bí!
Thời không thần bí này chính là thời không thần bí do Thanh Nhi để lại cho hắn từ trước đấy, ngày xưa hắn có thể sử dụng Thanh Huyền Kiếm để tiến vào đây, mà sau này đã không cần đến Thanh Huyền Kiếm nữa, hắn vẫn có thể tiến vào được.
Vừa mới bước vào thời không thần bí này, trước mắt hắn đã xuất hiện một cây trường thương, nhát thương kia mạnh mẽ tiến thẳng vào thời không của hắn, có điều, ở trong thời không này, hắn chính là chủ nhà!
Thanh kiếm trong tay Diệp Huyền bất ngờ bay ra, một mảnh kiếm quang chém xuống, trong nháy mắt đã nhán chìm cây thương kia!
Ầm!
Cùng với một kiếm chém xuống, cây thương kia trực tiếp biến mất tăm.
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía xa, nam tử kia vẫn đang ở trước mặt hắn, cách không xa, lúc này tuy rằng hai người họ đang đứng đối diện nhau nhưng thời không mà đôi bên đang ở lại hoàn toàn bất đồng!
Nam tử nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, ngân thương trong tay hắn ta hơi rung lên, vận thế chờ phát động.
Diệp Huyền búng vào ống tay áo của mình sau đó nhìn về phía nam tử, trong mắt lóe lên tia sáng hưng phấn!
Từ sau khi thăng cấp đến nay, hắn vẫn chưa giao thủ với người khác!
Mà chiến đấu chính là cách dễ dàng khiến người cải thiện nhất, chiến một trận với nam tử này cũng khiến hắn thấy rất sảng khoái!
Không nghĩ nhiều nữa, đột nhiên Diệp Huyền giẫm lên một bước, một bước này giúp hắn trực tiếp rời khỏi vực thẳm thời không thần bí kia, hắn nhìn về phía nam tử, ngay sau đó, hai người gần như biến mất ngay tại chỗ cùng một lúc.
Vút!
Thời không trước mặt hai người đột nhiên nứt ra một khe rãnh, ngay sau đó, vậy mà hai người lại đột ngột biến mất, tiếp đấy, một mảnh thương mang và kiếm mang bùng phát dữ dội bên trong khe rãnh đó.
Ầm!
Trong phút chốc, mấy vạn ngọn núi quanh đó trực tiếp sục sôi!
Không chỉ mấy ngọn núi xung quanh này mà còn có thời không chung quanh hai người cũng đang sục sôi dữ dội, trông cực kỳ khiếp người.
Mà đúng lúc ấy, đột nhiên khe rãnh kia nổ tung, sau đó có hai bóng người đồng thời lùi nhanh ra khỏi đó, chính là Diệp Huyền và nam tử cầm thương kia!
Lần này Diệp Huyền trực tiếp lùi tận mấy vạn trượng, mà trong nháy mắt hắn dừng lại, thời không sau lưng hắn trực tiếp bị hủy diệt, nhưng nó cũng nhanh chóng khôi phục, tốc độ khôi phục này rất nhanh, quả thật có thể dùng từ khủng khiếp để hình dung!
Cách đằng xa, sau khi nam tử dừng lại, hắn ta liếc mắt nhìn trước ngực mình. Trên lồng ngực của hắn ta có một vết kiếm chém rất dài!
Thật ra trên người Diệp Huyền cũng có nhưng hắn có Bất Tử Huyết Mạch có thể nhanh chóng hồi phục lại như thường.
Một điểm biến thái nhất ở Bất Tử Huyết Mạch này chính là chỉ cần hắn không gặp phải loại cường giả mạnh hơn mình quá nhiều thì Diệp Huyền hắn chính là một chiến thần, là kiểu chiến thần đánh mãi không chết ấy!
Bàn tay phải của nam tử từ từ siết chặt trường thương trong tay, trong nháy mắt, thiên địa xung quanh trực tiếp trở nên hư ảo.
Cách đằng xa, tay trái của Diệp Huyền cầm một thanh kiếm kèm vỏ, vẻ mặt rất bình tĩnh.
Hắn biết nam tử này sắp ra đại chiêu rồi!
Điều này cũng có nghĩa, có khả năng hai người sẽ phải phân sinh tử!
Hết chương 3815.



Bạn cần đăng nhập để bình luận