Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3509. Cùng lên đi!



Chương 3509. Cùng lên đi!




Nhân tộc?
Thú Cổ không coi Nhân tộc ra gì, phải biết rằng văn minh của Nhân tộc còn chẳng đến cấp hai, mà Thú Linh tộc thì đã có văn minh cấp năm!
Trường bảo lão giả bên cạnh Thú Cổ trầm giọng nói: “Nhân tộc yếu thật, nhưng thanh kiếm trong tay người này rất ghê gớm, nếu người tạo ra nó là nhân loại…”
Thú Cổ lập tức lắc đầu: “Không thể nào! Thời không chi đạo trong thanh kiếm này còn hơn cả Thời Không Linh Ấn, nhân loại nhỏ bé sao có thể tạo ra thần vật như vậy? Chắc chắn nhân loại kia may mắn có được thanh kiếm này từ đâu đó thôi!”
Nói đoạn, hắn ta lại nhìn Diệp Huyền: “Đợi ta bắt được người này là mọi thứ sẽ rõ ràng thôi!”
Dứt lời, hắn ta bèn túm tay về phía Diệp Huyền.
Uỳnh!
Chỉ trong chốc lát, thời không xung quanh Diệp Huyền lập tức biến thành một cái lồng!
Lồng nhốt trong đệ lục trùng thời không!
Rất rõ ràng, hắn ta muốn bắt sống Diệp Huyền!
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền bỗng hóa thành một đường kiếm quang và biến mất.
Không thấy hắn đâu nữa!
Thấy vậy, Thú Cổ bèn sững sờ.
Chạy rồi à? Nhân loại này chạy thoát khỏi lồng giam thời không của hắn ta ư?
Khi hắn ta hoàn hồn trở lại thì Diệp Huyền đã hoàn toàn biến mất!
Vẻ mặt Thú Cổ lập tức u ám vô cùng: “Sơ suất rồi!”
Nói đoạn, hắn ta quay đầu nhìn sang bên cạnh: “Dốc toàn lực tìm kiếm người này!”
“Tuân mệnh!”
Vô số cường giả Thú Linh tộc phía sau Thú Cổ đồng loạt đuổi theo về phía xa xa.
Có vẻ Thú Cổ nhớ ra điều gì đó, hắn ta bỗng quay đầu nhìn sang bên cạnh. Ở đó, Mị Ly đang giao thủ với cường giả Thú Linh tộc cũng đã dừng lại.
Thú Cổ nhìn Mị Ly: “Mị Ly phủ chủ, một phân thân của ngươi mà đã mạnh vậy rồi, chứng tỏ bản thể của ngươi đã đạt đến Thập Ngũ đoạn. Cường giả như ngươi thế này trí óc chắc chắn cũng không tồi! Ngươi lại đi giúp nhân loại như vậy, còn đối địch với Thú Linh tộc chúng ta, đúng là không sáng suốt một chút nào!”
Mị Ly mỉm cười: “Thú Cổ, chúng ta cứ đợi xem!”
Nói đoạn, cơ thể nàng dần trở nên mờ ảo.
Nàng sắp biến mất rồi!
Vốn nàng cũng chỉ là một phân hồn, có thể kéo chân một cường giả siêu cấp đến tận giờ đã chẳng dễ dàng gì rồi!
Trường bào lão giả bên cạnh Thú Cổ trầm giọng nói: “Ta thấy chuyện này không đơn giản đâu, Mị Ly phủ chủ giúp đỡ Diệp Huyền như vậy, sợ là…”
Thú Cổ đột nhiên nói: “Nàng ta cũng giống chúng ta mà thôi, nàng ta cũng muốn thanh kiếm kia của Diệp Huyền!”
Trường bào lão giả còn muốn nói gì đó thì Thú Cổ lại bảo: “Thú Diêm trưởng lão có vẻ rất kiêng dè nhân loại này nhỉ!”
Trường bào lão giả tên Thú Diêm kia trầm giọng nói: “Ta chỉ thấy nhân loại này không hề đơn giản, chúng ta không được khinh địch!”
Thú Cổ liếc nhìn Thú Diêm, hắn ta mỉm cười: “Ta biết hắn không đơn giản, nhưng giờ Thú Linh tộc chúng ta còn đường lui không? Không có! Nếu đã đối địch thì phải đuổi cùng giết tận, không để lại hậu họa!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Trường bào lão giả thở dài.
Trực giác mách bảo hắn ta rằng nhân loại này không như bình thường, không cẩn thận cái thôi là Thú Linh tộc sẽ gặp đại họa.
Vũ trụ rộng lớn, mặc dù Thú Linh tộc đã đạt văn minh cấp năm, song chủng tộc đạt văn minh cấp năm cũng không hề ít, thậm chí còn có văn minh cấp sáu…
Càng mạnh thì càng phải hành xử cẩn trọng!
Không cẩn thận một cái thôi là sẽ vạn kiếp bất phục!
Thú Diêm thở dài một hơi, đoạn quay người rời đi.

Ở một bên khác, Diệp Huyền tới đệ thất trùng thời không. Sau khi tiến vào đệ thất trùng, mấy cường giả Thú Cổ tuyệt đối không thể tìm thấy hắn. Dẫu sao thì Thú Cổ cũng chỉ là cường giả Thập Ngũ đoạn, cùng lắm hắn ta cũng chỉ vào được đệ thất trùng thời không mà thôi!
Đệ thất trùng tối om, nói chuẩn xác hơn thì đệ thất trùng này được tạo bởi thời không hắc động. Áp lực trong này còn mạnh gấp trăm lần đệ lục trùng. Nếu như không có Thanh Huyền Kiếm thì hắn cũng chẳng dám đi vào.
Với thực lực hiện giờ của Diệp Huyền, ở trong này hắn chẳng khác gì một con kiến. Đừng nói hắn, đến cả Hoang Cổ ở đây cũng sẽ bị diệt trừ thôi!
Có thể nói, đệ lục trùng và đệ thất trùng cách nhau một trời một vực. Đây cũng là điều khiến vẻ mặt Diệp Huyền trở nên nghiêm trọng. Đối mặt với cường giả Thập Ngũ đoạn, hắn còn có thể chống đỡ được đôi chút. Nhưng nếu gặp phải cường giả có thể tiến vào đệ thất trùng thì chắc chắn hắn không thể chống lại!
Một lát sau, Diệp Huyền thu hồi tâm tư. Hắn quay lại tiểu tháp, sau đó tiến vào đệ lục trùng thời không, tiếp tục xếp chồng đệ lục trùng!
Chỉ có xếp chồng đệ lục trùng thì hắn mới có cơ hội giết cường giả Thập Ngũ đoạn, bằng không về phương diện tốc độ, hắn vẫn bị áp chế!
Còn về đệ thất trùng thời không, hắn nghĩ cũng không nghĩ, đó là thứ hiện giờ hắn không thể chạm tới!
Không thể không nói, hiện giờ thời gian của Diệp Huyền hơi gấp, bởi hắn biết, một khi đối phương không tìm được hắn, chắc chắn bọn họ sẽ nghĩ cách khác, ví dụ như đi tìm Âm Linh tộc, lấy Âm Linh tộc thậm chí là Nhân tộc để uy hiếp hắn!
Hắn chẳng lạ gì chiêu trò của mấy kẻ địch này rồi!
Thế nên hắn buộc phải tranh thủ từng giây từng phút, bằng không mình sẽ bị rơi vào thế bị động!

Ở bên ngoài, trong một tinh không nào đó, Thú Cổ ngồi xếp bằng giữa tinh không. Phía sau hắn ta là mười mấy cường giả siêu cấp của Thú Linh tộc.
Thú Cổ nhớ lại trận giao thủ trước đó, cuối cùng hắn ta đưa ra một kết luận, đó chính là sở dĩ Diệp Huyền có thể chiến đấu lâu như vậy là bởi thanh kiếm kia!
Nếu như không có thanh kiếm này thì chỉ cần hắn ta áp chế thời không đã đủ để giết Diệp Huyền. Tuy nhiên, cũng bởi thanh kiếm này mà áp lực thời không, lồng giam thời không và vực thẳm thời không đều không có tác dụng với đối phương!
Hết chương 3509.



Bạn cần đăng nhập để bình luận