Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1103: Ta chỉ có thể chọn hắn

Thấp thoáng có thể thấy là một nữ tử!

Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào nữ tử ấy, hình ảnh càng lúc càng rõ ràng hơn.

Mà đúng lúc này, ngọn lửa đó đột nhiên bập bùng dữ dội, sau đó trực tiếp nổ tung, vô số đốm lửa văng ra tứ phía!

Trong điện, mọi người đều sững sờ.

Diệp Huyền nhìn về phía Huyền Hoàng Chủ: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Huyền Hoàng chủ nhìn về phía bốn người mặc áo bào đen kia.

Một người mặc áo bào đen trong số đó trầm giọng nói: “Bệ hạ, chúng ta không có cách nào nhìn trộm khu vực này.”

Huyền Hoàng chủ hơi nhíu mày: “Là sao?”

Diệp Huyền im lặng.

Huyền Hoàng chủ phất nhẹ tay: “Lui xuống đi!”

Người mặc áo bào đen lắc đầu: “Tinh vực này cách chúng ta xa quá, hơn nữa vị trí đó còn đặc thù, chúng ta… không có cách nào nhìn trộm!”

Diệp Huyền lắc đầu: “Không!”

Diệp Huyền lắc đầu: “Không biết!”

Huyền Hoàng chủ nhìn hắn: “Tiếp theo ngươi tính thế nào?”

Người mặc áo bào đen đáp: “Có khả năng người đó đang ở trong một khu vực đặc thù, mà khu vực này không phải nơi chúng ta có thể nhìn trộm.”

Bốn người mặc áo bào đen và Dương lão lặng lẽ lui xuống.

Huyền Hoàng chủ im lặng một lúc sau đó nhìn về phía người mặc áo bào đen: “Có cách nào khác không?”

Huyền Hoàng chủ nhìn về phía Diệp Huyền: “Ngươi có biết nàng ta đang ở khu vực nào không?”

Sau khi im lặng một lúc, Huyền Hoàng chủ lại nhìn về phía hắn: “Ngươi còn cách gì khác không?”

Huyền Hoàng chủ đáp: “Theo suy đoán của ta chắc là đang kiêng dè.”

Không có cách nào nhìn trộm!

Diệp Huyền nhíu chặt mày: “Kiêng dè?”

Trong điện chỉ còn lại Diệp Huyền và Huyền Hoàng chủ.

Diệp Huyền hỏi: “Tại sao Thần Điện không ra tay ngay bây giờ?”

Huyền Hoàng chủ nhẹ giọng bảo: “Vậy chắc là đang trốn Thần Điện đấy, xem ra giữa hai thế lực này chắc chắn có chuyện gì đó kỳ quái! Ngươi có thể tiếp xúc với bọn họ thử xem rồi lôi kéo một chút!”

Nói xong, nàng nhìn về phía hắn: “Ngươi đã từng tiếp xúc với Đạo Môn, thấy thế nào?”

Nên nói là thái độ của đối phương có hơi mơ hồ đi!

Diệp Huyền hỏi: “Bọn họ là hai thế lực đối địch?”

Diệp Huyền cười bảo: “Hiểu rồi! Bảo trọng!”

Huyền Hoàng chủ gật đầu: “Kiêng dè ngươi, cũng kiêng dè Đạo Môn đó!”

Huyền Hoàng chủ cười đáp: “Muốn có được lại không muốn trả giá, trên đời này làm sao có chuyện tốt như vậy được?”

Sau khi Diệp Huyền đi, Dương lão xuất hiện sau lưng Huyền Hoàng chủ, hắn ta trầm giọng nói: “Bệ hạ, sợ là Thần Điện đã coi chúng ta là kẻ địch rồi!”

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Huyền Hoàng chủ gật đầu: “Chắc là vậy! Nhưng ta cũng không dám chắc chắn.”

Huyền Hoàng chủ cười đáp: “Diệp vương, ngươi hỏi câu này cũng khá khiến ta tổn thương đấy, từ đầu cho đến bây giờ hình như ta giúp Diệp vương cũng không ít đâu!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Hiểu rồi! Cho dù thế nào thì cũng cảm ơn ngươi! Chuyện phía bên Thần Điện đó vẫn mong Huyền Hoàng chủ cố gắng tìm hiểu thêm!”

Huyền Hoàng chủ gật đầu: “Bản thân ngươi cũng phải cẩn thận, Thần Điện không ra tay thì thôi, một khi ra tay chỉ sợ sẽ là hủy thiên diệt địa!”

Diệp Huyền đáp: “Rất thần bí! Mà hình như bọn họ đang trốn tránh gì đó.”

Cho tới bây giờ hắn vẫn chưa biết Huyền Hoàng chủ này giữ thái độ thế nào!

Nói xong, hắn nhìn về phía Huyền Hoàng chủ: “Thái độ của ngươi thế nào?”

Diệp Huyền gật đầu: “Đương nhiên.”

Dương lão nói: “Cho nên bệ hạ đã chọn Diệp vương?”

Huyền Hoàng chủ nhẹ giọng bảo: “Ta chỉ có thể chọn hắn! Vì Thần Điện thế mạnh, chúng ta chọn bọn họ nhưng bọn họ sẽ không coi trọng, cũng sẽ không bàn lợi ích với chúng ta, trong lòng bọn họ, chúng ta nên thuần phục bọn họ và chỉ có phục tùng mệnh lệnh của bọn họ! Cho nên chúng ta chỉ có thể chọn Diệp Huyền!”

Dương lão gật đầu: “Đã hiểu!”

Huyền Hoàng chủ nói: “Bây giờ phải xem nữ tử váy trắng sau lưng Diệp vương có đủ mạnh không! Nếu đối phương không thể áp chế được Thần Điện… vậy chúng ta đều phải chết!”

Nữ tử váy trắng!

Người ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới đều biết sau lưng Diệp Huyền có một người chính là nữ tử váy trắng!

Mà rốt cuộc nữ tử váy trắng ở cấp bậc nào thì lại không ai biết!



Sau khi Diệp Huyền rời khỏi Huyền Hoàng giới, hắn tới Đạo Môn.

Thế nhưng ngay khi hắn tới tòa thành dưới lòng đất trước kia đó, trong thành đã trống không, chẳng còn một ai hết!

Diệp Huyền nhẹ giọng nói: “Không phải chứ…”

Sau một lúc, hắn lắc đầu, quay người rời đi!

Diệp Huyền cất Thiên Tru kiếm đi, sau đó hắn ngồi xếp bằng dưới đất, một hình ảnh chợt hiện lên trong đầu.

Một lúc sau, Diệp Huyền cười ha ha, hắn bắt lấy Thiên Tru kiếm, thanh kiếm rung lên, một đường kiếm quang lóe lên trên thân kiếm rồi biến mất.

Đột nhiên Thiên Tru kiếm hóa thành một đường kiếm quang xoay quanh người Diệp Huyền, giống như đang thể hiện gì đó.

Hắn lấy Thiên Tru kiếm ra, lúc này, trên Thiên Tru kiếm phủ đầy vết nứt giống như mạng nhện.

Diệp Huyền nhẹ nhàng sờ lên Thiên Tru kiếm, vô số Kiếm ý rót vào trong nó, sau khi cộng thêm Kiếm ý, các vết nứt trên thân Thiên Tru kiếm bắt đầu dần dần được hồi phục!

Nhìn Thiên Tru kiếm trong tay, trong mắt Diệp Huyền lộ ra vẻ áy náy: “Xin lỗi!”

Thiên Tru kiếm hơi rung lên, phát ra một tiếng kiếm minh.

Diệp Huyền nhẹ giọng bảo: “Thật ra, thực lực của ta hoàn toàn không xứng với ngươi!”

Thiên Tru kiếm mạnh không?

Chắc chắn là một thứ vô cùng mạnh!

Có thể nói cho tới tận bây giờ hắn chưa từng phát huy ra uy lực chân chính của Thiên Tru kiếm này!

Không phải Thiên Tru kiếm không được mà là thực lực cá nhân của hắn quá kém!

Diệp Huyền về đến Bắc Cảnh, trong điện chỉ có một mình hắn.

Bây giờ chuyện gì cũng chỉ có thể dựa vào bản thân mình mà thôi!

Khỏi cần nói cũng biết Đạo Môn này thấy chuyện không ổn nên đã chuồn mất rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận