Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3583. Chuyên trị hống hách không phục!



Chương 3583. Chuyên trị hống hách không phục!




“Sỉ nhục?”
Hung Nghê ở bên cạnh khẽ cười: “Tiểu ca ca, nàng ta không sỉ nhục ngươi đâu, bởi vì nàng ta có thể nhìn thấu bản tính! Bản tính của ngươi là háo sắc, thế nên nàng ta mới nói như vậy!”
Diệp Huyền: “…”
Thần Khâm nhìn hắn, vẻ mặt nàng ta không mấy thân thiện: “Ngươi có biết ngươi đang làm gì không?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta chỉ đi ngang qua!”
Thần Khâm chỉ vào Hung Nghê ở bên cạnh, có hơi tức giận: “Ngươi biết nàng ta là ai không?”
Diệp Huyền liếc nhìn Hung Nghê rồi lắc đầu: “Không biết!”
Thần Khâm nhìn chằm chằm vào hắn: “Ngươi gặp họa lớn rồi!”
Diệp Huyền cạn lời.
Mẹ kiếp hắn đã làm gì đâu!
Sao lại gặp họa lớn thế này?
Lúc này, Thần Khâm liếc nhìn Hung Nghê: “Ngươi muốn làm gì?”
Hung Nghê chớp mắt: “Các ngươi nhốt ta lâu như vậy, giờ ta ra ngoài rồi! Ngươi hỏi ta muốn làm gì ư? Thần Khâm, ngươi có thể đừng hỏi mấy câu mất não vậy được không? Ngươi làm vậy khiến ta cũng phải khinh thường ngươi đấy!”
Thần Khâm nhìn Hung Nghê mà không lên tiếng, nhưng nhiệt độ xung quanh đang hạ xuống với một tốc độ cực nhanh.
Vẻ mặt Hung Nghê vẫn bình tĩnh, trên gương mặt nàng là nụ cười nhè nhẹ.
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Hai vị đại lão, ta chỉ đi ngang qua, hai người cứ nói chuyện!”
Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi!
Lúc này, Thần Khâm đột nhiên nói: “Ngươi không thể đi!”
Diệp Huyền nhìn đối phương: “Tại sao?”
Thần Khâm lại không nói gì.
Hung NGhê mỉm cười: “Tiểu ca ca, nàng ta muốn dùng thời không thần bí trong cơ thể ngươi để phong ấn ta! Ngươi sẽ không giúp nàng ta đâu nhỉ?”
Nói đoạn, nàng cười mà như không cười, nụ cười có vẻ mê người.
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát, sau đó nói: “Ân oán giữa hai vị tiền bối ta thực sự không muốn nhúng tay vào, ta chỉ đi ngang qua thôi!”
Lúc này, tiểu tháp đột nhiên nói: “Tiểu chủ, từ khi nào mà ngươi lại nhát gan vậy?”
Mặt Diệp Huyền đen lại: “Ngươi tưởng lão tử cũng như ngươi hả? Đại ca à, dù có kiêu ngạo thì cũng phải xem đối tượng ai là chứ?”
Tiểu tháp nói: “Dưới tam kiếm thì chúng ta cần gì phải sợ ai?”
Diệp Huyền thấy hơi đau đầu.
Hắn thực sự muốn cho tiểu tháp một đao, từ sau khi được cải tạo, đến cha hắn mà tiểu tháp cũng không coi ra gì.
Cứ tiếp tục thế này thì xảy ra chuyện sớm thôi!
Lúc này, Hung Nghê đột nhiên cười: “Tiểu ca ca, bọn họ sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu, bởi vì trong cơ thể ngươi có thời không thần bí, bọn họ chắc chắn sẽ tìm cách có được nó, sau đó dùng nó để đối phó ta!”
Diệp Huyền nhìn nàng: “Ngươi thì sao? Hiện giờ ngươi có thể giết ta, sau đó đoạt lấy thời không thần bí trong cơ thể ta, đúng chứ?”
Hung Nghê liếc nhìn Diệp Huyền: “Người ta không có xấu xa vậy đâu!”
Thần Khâm ở bên cạnh nói: “Sở dĩ nàng ta không ra tay là bởi nàng ta không biết lai lịch ngươi như thế nào! Thế nhưng ta tin rằng chắc chắn nàng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, bởi vì nếu có được thời không thần bí trong cơ thể ngươi, thực lực của nàng ta sẽ thay đổi long trời lở đất!”
Hung Nghê nhìn nàng ta: “Ngươi đừng có mà chọc ngoáy chúng ta!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Hắn cảm giác hắn bị cuốn vào một vòng xoáy lớn!
Thần Khâm còn muốn nói gì đó, song Hung Nghê đột nhiên cười: “Thần Khâm, chuyện cũ hôm nay nói đến đây thôi! Chúng ta hẹn hôm khác bàn tiếp!”
Nói đoạn, nàng bèn phất tay phải.
Uỳnh!
Hư tượng kia bèn bị diệt trừ.
Hung Nghê nhìn Diệp Huyền, nàng cười: “Chúng ta đi thôi!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Chúng ta?”
Hung Nghê chớp mắt: “Giờ chúng ta chung một thuyền mà!”
Diệp Huyền: “…”
Hung Nghê mỉm cười: “Yên tâm, ta sẽ không hãm hại ngươi!”
Diệp Huyền hỏi: “Hung Nghê cô nương, ngươi là người của Thần Đạo Quốc sao?”
Hung Nghê cầm lấy xiên kẹo hồ lô trong tay Diệp Huyền, đoạn bảo: “Không phải, có điều ta cũng biết một chút về Thần Đạo Quốc mà ngươi nói! Người sáng lập ra Thần Đạo Quốc là Thần Đạo Minh nhỉ?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Không biết nữa, ta chỉ biết mọi người gọi hắn ta là Thần Hoàng!”
Hung Nghê mỉm cười: “Thế thì chắc là tên đó rồi!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Hung Nghê cô nương biết Thần Hoàng à?”
Hung Nghê gật đầu: “Hắn ta, ta và Thần Khâm đến từ cùng một nơi, là một nơi rất lợi hại!”
Nói đoạn, nàng nhìn Diệp Huyền: “Ngươi với hắn ta có thù à?”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Suýt chút nữa thì có!”
Thanh Nhi mà hủy diệt Thần Đạo Quốc thì mối thù này phải lớn lắm! Đương nhiên, hắn không sợ, có giỏi thì đi tìm Thanh Nhi!
Hung Nghê quan sát hắn, sau đó nói: “Thời không thần bí trong cơ thể ngươi…”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ngươi muốn có nó?”
Hung Nghê chớp mắt: “Ngươi cho ta à?”
Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào nàng: “Nếu ta không cho thì ngươi sẽ cướp à?”
Hung Nghê nhìn Diệp Huyền một lát rồi cười: “Sẽ không!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Thế thì ta không cho!”
Hung Nghê mỉm cười, rồi nói: “Chúng ta đi thôi!”
Nói đoạn, nàng bèn đi về phía xa xa.
Khi Diệp Huyền và Hung Nghê ra khỏi con đường, Hung Nghê quay đầu nhìn. Chỉ trong chốc lát, tiểu điện phía sau lập tức bùng cháy.
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Diệp Huyền bèn thay đổi!
Đến đệ thập trùng và đệ thập nhất trùng cũng bị thiêu cháy!
Hung Nghê quay đầu nhìn Diệp Huyền: “Đi thôi!”
Nói đoạn, nàng và Diệp Huyền bèn rời khỏi thời không kì lạ này.
Hết chương 3583.



Bạn cần đăng nhập để bình luận