Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 455: Bị Phát Hiện?

Diệp Huyền hơi nghi hoặc:

- Không phải tông chủ?

Việt Kỳ lắc đầu:

- Đại sư huynh là mạnh nhất, tông chủ thiện quản lý, Lục sư huynh có tiềm năng lớn nhất!

- Vậy còn ngươi?

Việt Kỳ lãnh đạm nói:

- Hỏi cái này làm gì?

Diệp Huyền cười hắc hắc:

- Ta biết, thế nhưng người khác có!

Việt Kỳ nhìn hắn một cái:

- Việt sư tôn yên tâm, ta không có ý đồ với vị trí tông chủ Thương Kiếm tông!

- Ta hiểu, Việt sư tôn yên tâm, ta cũng không phải người thích gây sự!\

- Nếu ngươi đã là đệ tử Thương Kiếm tông, có một số chuyện ngươi cần phải hiểu, trong tông môn, có thể có dã tâm, nhưng không thể không từ thủ đoạn. Có thực lực, ngươi có thể ngồi lên bất cứ vị trí nào, nhưng nếu dùng thủ đoạn, sẽ phải đối mặt với nguy hiểm với tính mạng!

Sau khi ăn xong, Việt Kỳ trở lại nội điện, mà Diệp Huyền lại rời Vân Kiếm phong, tới Đúc Khí phong.

- Có chút hiếu kỳ!

- Ngươi vốn là kẻ thích gây chuyện!

Diệp Huyền cười nói:

Việt Kỳ lắc đầu:

Diệp Huyền khẽ gật:

Bất kỳ đại thế lực nào, đều có nơi chuyên để chế tạo vũ khí. Thương Kiếm tông đương nhiên cũng có!

Việt Kỳ gật đầu:

Mà lần này, hắn tới gặp phong chủ Đúc Khí phong, Chiến Thiết.

Diệp Huyền: “…”

Đúc Khí phong, tên như ý nghĩa, đương nhiên là nơi đúc khí.

Diệp Huyền gật nhẹ:

Đệ tử kia ôm quyền với Diệp Huyền:

Nói xong, hắn quay người rời đi.

- Bái kiến An sư huynh!

Người trước mắt, chính là phong chủ Đúc Khí phong.

Thấy Diệp Huyền tới, đệ tử Đúc Khí phong nhìn thấy vội tiến lên hành lễ.

Diệp Huyền vội tiến lên hành lễ:

- Có việc?

Chiến Thiết nhìn qua Diệp Huyền:

Diệp Huyền đáp lễ từng người một, rất nhanh, dưới sự dẫn đường của đệ tử Đúc Khí phong, hắn tới một gian đại điện.

Diệp Huyền ngồi trên ghế, chờ đợi, chừng một hồi sau, một trung niên nam tử khôi ngô từ trong đại điện đi ra.

Nam tử trung niên cực khôi ngô, đặc biệt là hai tay, tựa như hai cây trụ lớn, tràn đầy bạo tạc cùng lực lượng!

Chiến Thiết!

- An sư huynh, sư phụ đang đúc khí, mong sư huynh chờ một chút!

- Nếu sư huynh cần, cứ phân phó một tiếng là được!

Người kia gật nhẹ:

- Được rồi! Sư đệ đi làm việc đi! Ta ở đây chờ một mình là được!

- Chiến sư thúc, lần này tới đây, là muốn cầu sư thúc chế tạo cho ta một kiện Thiên giai Kiếm hạp!

Kiếm hạp!

Kiếm hạp hiện tại của hắn chỉ là chân giai, đã xa xa không theo kịp thực lực hiện tại của hắn.

Hắn cần một Kiếm hạp đạt tới Thiên giai!

Chiến Thiết đi tới trước mặt Diệp Huyền:

- Ngươi có biết, một kiện Kiếm hạp Thiên giai, có ý nghĩa gì không?

Diệp Huyền lắc đầu:

- Không biết!

Chiến Thiết lãnh đạm nói:

- Đừng trách ta không nhắc nhở ngươi! Vân Không thành ngoại hổ tàng long, chuyến này, có thể sẽ không về được!

Chiến Thiết lãnh đạm nói:

Hắn chưa quên tòa thành này, thành chủ Lục Phong cùng con trai của hắn từng có ý đồ với Diệp Linh!

Vân Không thành!

- Được!

Diệp Huyền nghĩ một chút:

Chiến Thiết nhìn qua Diệp Huyền:

- Không có tiền, ngươi còn nói cái rắm!

Nói xong, hắn quay người rời đi, thế nhưng rất nhanh đã ngừng lại, sau đó quay người nhìn Diệp Huyền:

- Nếu ngươi làm giúp ta một chuyện, ta có thể miễn phí đúc cho ngươi một kiện Kiếm hạp Thiên giai!

- Chuyện gì?

Diệp Huyền vội hỏi.

Chiến Thiết lãnh đạm nói:

- Trong phủ thành chủ Vân Không thành, có một kiện Thiên giai bảo vật, tên Vạn Khí đỉnh, đây là một kiện cực phẩm Thiên giai chí bảo, chuyên môn dùng cho chế tạo linh khí. Nếu ngươi có thể cầm tới đây, ta có thể miễn phí chế tạo cho ngươi một kiện Kiếm hạp, không chỉ như thế, ta còn có thể chế tạo riêng cho ngươi một thanh phi kiếm, Kiếm hạp chuyên dụng cho phi kiếm!

Vân Không thành!

- Không có, không có!

Diệp Huyền lắc đầu:

Trăm ức linh thạch!

- Ngươi, có sao?

Nói tới đây, hắn vươn tay với Diệp Huyền:

- Ít nhất năm mươi ức cực phẩm linh thạch, đây chỉ là tiền tài liệu, còn tiền nhân công, phí địa mạch… các thứ cộng lại, muốn chế tạo một kiện Kiếm hạp Thiên giai, cần trên dưới trăm ức cực phẩm linh thạch! Hơn nữa, cực phẩm linh thạch còn chưa nhất định có tác dụng, chúng ta cần Tử Nguyên tinh, rất nhiều Tử Nguyên tinh!

Nói xong, hắn quay người rời đại điện.

Mà Diệp Huyền, cũng xoay người rời đi!

Hắn trực tiếp rời Thương Kiếm tông, sau đó thẳng tới Vân Không thành!

Đương nhiên, là lén rời đi!

Hắn cũng không muốn khiến người ta chú ý!

Một hồi sau, Diệp Huyền đã tới Vân Không thành, Vân Không thành là địa bàn của Hộ Giới minh, tòa thành trì này, hàng năm đều mang đến lợi ích khổng lồ cho Hộ Giới minh.

Mà trong tòa thành này, cũng có thế lực khác, có điều đều là ăn cơm của Hộ Giới minh.

Diệp Huyền lợi dụng Hỗn Độn chi khí để tiềm nhập Vân Không thành, sau đó lại tới phủ thành chủ, thời khắc này, phủ thành chủ vẫn đề phòng sâm nghiêm, thỉnh thoảng còn có khí tức cường giả quét qua.

Có điều, tất cả đều không thể phát hiện được Diệp Huyền.

Chừng nửa canh giời sau, Diệp Huyền lại rời phủ thành chủ.

Một góc nào đó ngoài phủ thành chủ, Diệp Huyền có chút âm u, bởi hắn lục soát cả phủ, lại không phát hiện được nửa điểm manh mối!

Sau đó hắn mới nghĩ tới, chí bảo như vậy, nhất định là Lục Phong mang theo bên người!

Muốn đoạt được món bảo vật kia, trước phải xử lý Lục Phong!

Mà Lục Phong này, là cường giả Ngự Pháp cảnh chân chính!

Ám sát!

Diệp Huyền thầm nhgĩ, mà hắn, cũng không chút do dự, quả quyết chọn ám sát!

Rất nhanh, hắn lần nữa vào phủ thành chủ, chỉ một chốc, đã tới nơi ở của Lục Phong, bên trong, không có một ai!

Trong góc phòng, Diệp Huyền đưa mắt nhìn bốn phía, cuối cùng, hắn đứng trước cửa.

Chỉ cần Lục Phong mở cửa, hắn có thể trực tiếp đối mặt Lục Phong!

Tay phải nắm chặt kiếm, không dám phóng thích kiếm ý cùng kiếm thế, thế nhưng, hắn nhất định phải phát huy tất cả trong nháy mắt xuất kiếm, chậm một chút cũng không được!

Nhất định phải một kích tất sát!

Nếu không, hắn sẽ bị vây công!

Phủ thành chủ này, có chí ít ba tên Ngự Pháp cảnh chân chính! Một khi bị vây công, sẽ rất khó để thoát thân!

Chờ!

Hiện hắn cần chờ!

Cứ như vậy, Diệp Huyền không chút nhúc nhích, tựa như hóa tượng đứng sau cửa.

Một tối cứ thế qua, Lục Phong chưa về, mà Diệp Huyền vẫn đứng đó.

Đêm thứ hai, Lục Phong vẫn chưa về, mà Diệp Huyền cũng chưa rời đi.

Ngày thứ ba…

Ngày thứ tư…

Cứ thế, mãi tới ngày thứ năm, đột nhiên có tiếng bước chân ngoài cửa.

Diệp Huyền vẫn không nhúc nhích!

Tiếng bước chân ngày càng gần, giời khắc này, Diệp Huyền đột nhiên cảm thấy tim đập hơi nhanh. Rất nhanh, tiếng bước chân đã ngừng trước cửa.

Cũng đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên:

- Các hạ là ai, vì sao xuất hiện trong phòng ta?!

Nghe vậy, Diệp Huyền lập tức có chút ngây người.

Bị phát hiện rồi?

Sao lại bị phát hiện?

Nháy mắt, vô số suy nghĩ không ngừng hiện lên trong đầu hắn, rất nhanh, hắn liền tỉnh táo lại!

Không có khả năng!

Lục Phong tuyệt đối không thể phát hiện hắn!

Đúng lúc này, cửa đột nhiên mở ra.

Người mở cửa, chính là Lục Phong!

Lục Phong bước một chân vào phòng, thế nhưng sau một khắc, không biết cảm nhận được điều gì, Lục Phong biến sắc, muốn thu chân lại, nhưng đúng lúc này, một thanh kiếm đã chém xuống.

Kiếm này, xuất hiện không chút dấu hiệu!

Nhất Kiếm Định Sinh Tử!
Bạn cần đăng nhập để bình luận