Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3216: Liên quan đến ta

Thanh sam kiếm chủ!

Khoảnh khắc ấy, mấy người Lâm Tiêu cũng sững sờ!

Bọn họ đã từng gặp thanh sam nam tử!

Thế nên khi trông thấy thanh sam nam tử, bọn họ cũng hóa đá tại chỗ!

Tới rồi!

Nam nhân này tới rồi!

Hơn nữa còn đưa theo cả Diệp đại ca!

Chuyện gì thế này!

Thanh sam nam tử đang định lên tiếng thì đúng lúc ấy, mấy người Kiếm Tuyệt ở bên cạnh bỗng chắp kiếm trước trán, sau đó hành lễ, run rẩy nói: "Tham kiến kiếm chủ!"

Mấy người Lâm Tiêu cũng vội vàng cung kính hành lễ. Khoảnh khắc ấy, cơ thể bọn họ đang run rẩy.

Lúc này, thanh sam nam tử đột nhiên bảo: "Sao nào, không gọi cha hả?"

Đây là lễ cao nhất của kiếm tu!

Kiếm tu nhìn hắn, chỉ cười mà không nói.

Thanh sam nam tử liếc nhìn mấy người Kiếm Tuyệt, hắn ta khẽ mỉm cười: "Không cần đa lễ!"

Lúc này, thanh sam nam tử và kiếm tu đi đến trước mặt Diệp Huyền. Kiếm tu nhìn Diệp Huyền rồi mỉm cười: "Ngươi đang nói vô địch?"

Bởi lẽ lúc này khi bọn họ trông thấy thanh sam nam tử, hắn ta vẫn như ngày xưa, thâm sâu khó lường!

Diệp Huyền thấy hơi lúng túng, đừng bảo đại ca nghe thấy hắn nói vô địch nên mới tới đó nhé?

Diệp Huyền: "..."

Mấy người Kiếm Tuyệt hành lễ, những kiếm tu khác cũng đồng loạt chắp kiếm trước trán, hành lễ theo.

Tín ngưỡng!

Diệp Huyền chớp mắt: "Cha, sao ngươi tới đây vậy?"

Người trước mắt này chính là tín ngưỡng của bọn họ!

Hắn ta vẫn thâm sâu khó lường như vậy!

Tất cả kiếm tu đều đang nhìn thanh sam nam tử, trong mắt tràn ngập vẻ sùng bái và tôn kính!

Người này chính là tiên tổ của Thượng Cổ Thiên Tộc!

Vụt!

Lâm Khiếu khẽ mỉm cười: "Không ngờ còn có thể gặp kiếm chủ!"

Giờ khắc này, năm người Kiếm Tuyệt như năm đứa trẻ, ngoan ngoãn vô cùng, ai cũng không nghịch ngợm nữa.

Tộc trưởng U Linh tộc khẽ lắc đầu: "Cảm ơn kiếm chủ đã có ơn cứu rỗi gia tộc chúng ta!"

Bao gồm cả năm người Kiếm Tuyệt!

Thanh sam nam tử bật cười ha ha: "Không cần phải vậy đâu, hơn nữa lần này các ngươi tới giúp đứa con trai kém cỏi của ta là đã trả ân tình năm xưa rồi!"

Tiên tổ U Linh tộc lại lắc đầu: "Không không! U Linh tộc chúng ta vĩnh viễn không quên đại ân của kiếm chủ!"

Thanh sam nam tử mỉm cười: "Các ngươi tới giúp con trai ta là đã trả ơn rồi!"

Thanh sam nam tử đột nhiên ngẩng đầu nhìn bầu trời. Ngay sau đó, hắn ta khẽ búng ngón tay.

Thanh sam nam tử cười ha ha: "Có thể gặp lại các ngươi ta cũng rất vui, mặc dù không phải bản thể của các ngươi."

Lúc này, tiên tổ U Linh tộc đột nhiên quỳ xuống, thanh sam nam tử khẽ nhấc tay phải. Một đường kiếm khí bèn đỡ tiên tổ U Linh tộc đứng dậy.

Thanh sam nam tử mỉm cười: "A U, không cần phải như vậy!"

Sâu trong tinh không xa xôi, một dải Thời Gian Trường Hà nứt toác. Tiếp đó, một đường kiếm quang đè trước trán một nam tử trung niên!

Thanh sam nam tử nhìn mấy người, cuối cùng ánh mắt hắn ta dừng trên người Lâm Khiếu – tiên tổ Lâm gia, cười nói: "Lâm Khiếu huynh, lâu rồi không gặp!"

Ở một bên khác, tiên tổ U Linh tộc và tiên tổ Ngôn gia, tiên tổ Lâm gia cũng thi nhau tới trước mặt thanh sam nam tử, mấy người bọn họ đồng loạt hành lễ: "Tham kiến kiếm chủ!"

Phía đối diện tiên tổ Thượng Cổ Thiên Tộc, tiên tổ Thiên Hành Điện né người và xuất hiện trước mặt thanh sam nam tử. Nàng khẽ hành lễ, cung kính nói: "Tham kiến kiếm chủ!"

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền bèn đen thui.

Gì mà đứa con trai kém cỏi?

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Cha này, ngươi nói như vậy ta thấy hơi không phục đấy, hiện giờ ta đã là cường giả Đăng Thiên cảnh, ta vô địch trong những người đồng cảnh giới đấy, ta..."

Thanh sam nam tử cắt ngang lời của hắn: "Vô địch trong những người đồng cảnh giới? Ngươi có thể tiếp được một kiếm của ta không?"

Vẻ mặt Diệp Huyền sượng lại.

Thanh sam nam tử chớp mắt: "Còn về Đăng Thiên cảnh... tiểu tử này, ngươi biết Đăng Thiên cảnh yếu đến mức nào không? Trong mắt cha ngươi, Đăng Thiên cảnh cũng chẳng khác gì con kiến đâu!"

Diệp Huyền: "..."

Vẻ mặt mọi người cũng không được tự nhiên nữa!

Bởi lẽ phần lớn bọn họ đều là Đăng Thiên cảnh!

Diệp Huyền sững sờ, hắn lấy làm lạ: "Liên quan đến ta?"

Kiếm tu mỉm cười: "Liên quan đến ngươi đấy!"

Nói đoạn, hắn bèn nhìn kiếm tu: "Còn cả đại ca nữa, sao ngươi lại đến đây?"

Diệp Huyền nhìn thanh sam nam tử, hắn mỉm cười: "Cha, sao ngươi lại đến đây?"

Thanh sam nam tử nhìn Diệp Huyền, hắn ta mỉm cười: "Sao mà mặt mày ủ rũ thế? Gặp cha ngươi mà ngươi không vui sao?"

Mọi người vội vàng gật đầu, sau đó đồng loạt lùi ra phía sau hắn ta.

Tiên tổ Thượng Cổ Thiên Tộc trầm giọng nói: "Các hạ thâm sâu khó lường đấy!"

Thanh sam nam tử khẽ mỉm cười, hắn ta phất tay, tiên tổ Thượng Cổ Thiên Tộc bèn bị một đường kiếm quang hủy diệt!

Hắn ta đã bị hủy diệt trong chốc lát!

Thanh sam nam tử lại nhìn tiên tổ của Thiên Hành Điện. Thấy hắn ta nhìn mình, tiên tổ Thiên Hành Điện bèn hành lễ: "Mong kiếm chủ trách tội!"

Thanh sam nam tử mỉm cười: "Ngươi giúp đỡ con trai ta thì làm gì có tội?"

Nghe vậy, tiên tổ Thiên Hành Điện bèn thở phào một hơi.

Thực ra nàng thấy hơi hoảng loạn.

Dẫu sao thì trước đó Thiên Hành Điện còn muốn giết Diệp Huyền đấy!

Thanh sam nam tử liếc nhìn mọi người, sau đó mỉm cười: "Tí nữa rồi hẵng bàn chuyện cũ với các ngươi. Còn giờ thì ta phải xử lí một vài chuyện đã!"

Lúc này, thanh sam nam tử ngẩng đầu nhìn tiên tổ Thượng Cổ Thiên Tộc trên bầu trời. Mà lúc này, tiên tổ Thượng Cổ Thiên Tộc cũng đang nhìn thanh sam nam tử.

Mọi người nghe thanh sam nam tử nói vậy bèn cười khổ không thôi!

Diệp Huyền: "..."

Lúc này, giọng nói của tiểu tháp vang lên trong đầu hắn: "Tiểu chủ, ngươi có thể nhịn được ư? Đánh hắn ta đi chứ! Đừng sợ!"

Mặt Diệp Huyền đen thui.

Thanh sam nam tử cũng nhận ra lời nói của mình hơi quá đáng, hắn ta bèn bật cười ha ha: "Chư vị đừng để bụng, những lời ban nãy là ta nói cho con trai ta nghe, các ngươi đừng suy nghĩ nhiều ha!"

Kiếm tu gật đầu: "Đúng vậy!"

Diệp Huyền có hơi tò mò: "Chuyện gì vậy?"

Kiếm tu mỉm cười: "Tí nữa ta sẽ nói với ngươi!"

Diệp Huyền gật đầu: "Được!"

Thanh sam nam tử quan sát hắn rồi nói: "Hắn ta truyền tu vi cả đời mình cho ngươi rồi hả?"

Rất rõ ràng, người hắn ta nói đến là Diệp Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận