Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3338: Đại Thánh Nhân!

Phải biết rằng, những cường giả như thế này một khi giao thủ, nếu không có tông môn lớn mạnh giúp đỡ bảo vệ thì Cổ tinh vực sẽ bị hủy diệt mất!

Mà những người bình thường tại Cổ tinh vực hiển nhiên không biết đến điều này, ví dụ như Tiểu An!

Tới giờ nàng vẫn không biết đấu võ là gì!

Đúng lúc ấy, Lý Tu Nhiên đột nhiên xuất hiện trước mặt ba người Diệp Huyền!

Diệp Huyền mỉm cười: "Nghe ngóng người bên Tiểu Động Thiên là ai chưa?"

Lý Tu Nhiên lắc đầu: "Không nghe ngóng được! Rất thần bí!"

Diệp Huyền nhíu mày: "Tiểu Động Thiên bọn họ có thiên tài yêu nghiệt gì không? Kiểu rất nổi danh ấy!"

Lý Tu Nhiên trầm giọng nói: "Có vài người, nhưng mà những người đó đều kém hơn nhiều so với Vương Chiến! Chuyện này e là không đơn giản đâu!"

Diệp Huyền lại hỏi: "Lần này Tiểu Động Thiên có bao nhiêu người đến?"

Diệp Huyền khẽ mỉm cười, sâu bên trong đôi mắt hắn lóe lên sát ý!

Diệp Huyền nhìn về phía nam, hắn mỉm cười: "Xem ra Tiểu Động Thiên sẽ phái một người không hề đơn giản ra giao thủ với Vương Chiến rồi!"

Ba vị Đại Thánh Nhân!

Diệp Huyền lại hỏi: "Tiểu Động Thiên thì sao?"

Mọi người nghe vậy bèn quay đầu nhìn, chỉ thấy trên bầu trời có một nam tử đang đứng. Trên người hắn ta tỏa ra luồng uy áp vô cùng kinh khủng!

Diệp Huyền nói: "Chiến Các thì sao? Bọn họ đến chưa?"

"Ha ha!"

Lý Tu Nhiên trầm giọng nói: "Cũng đến rồi! Ở phía nam! Có điều chúng ta không thể lại gần!"

Lý Tu Nhiên gật đầu: "Đến rồi! Hiện giờ bọn họ đang ở phía bắc!"

Lý Tu Nhiên đáp: "Khoảng mười mấy người! Trong đó có ba vị Đại Thánh Nhân!"

Vương Chiến nhìn về phía nam, hắn ta cười: "Tiểu Động Thiên, ta đã đợi đến mức mất kiên nhẫn rồi, chi bằng hôm nay chúng ta quyết chiến luôn đi!"

Lý Tu Nhiên gật đầu: "Hiện giờ tình cảnh của Chiến Các không ổn cho lắm, bởi vì Tiểu Động Thiên biết bọn họ sẽ phái Vương Chiến ra. Thế nhưng bọn họ lại không biết Tiểu Động Thiên sẽ phái ai ra!"

Lý Tu Nhiên đứng bên cạnh Diệp Huyền mỉm cười: "Quả nhiên Vương Chiến là một người tính tình nóng nảy!"

Đúng lúc ấy, một tiếng cười lớn đột nhiên vang lên trên nền trời!

Vương Chiến!

Nói đoạn, hắn ta quay đầu. Ở phía không xa, một nam tử đi tới!

Vương Chiến bật cười: "Ta thấy nếu chúng ta đều đã đến thì cần gì phải đợi đến ngày mai? Bây giờ đánh luôn đi!"

Hắn không cảm nhận được khí tức của nam tử này!

Lý Tu Nhiên trầm giọng nói: "Làm ầm ĩ lên thế này thì chắc sẽ nghênh chiến thôi!"

Hắn có thể cảm nhận được khí tức của Vương Chiến nhưng lại không cảm nhận được khí tức của nam tử kia!

Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía nam: "Tiểu Động Thiên liệu có nghênh chiến không đây?"

Đúng lúc ấy, Diệp Huyền búng ngón tay cái.

Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Diệp Huyền phía dưới: "Tiểu Động Thiên chúng ta muốn giết người này! Hắn..."

Đúng lúc ấy, Thánh Nhân của Tiểu Động Thiên đột nhiên bảo: "Để Tiểu Động Thiên chúng ta giải quyết một chuyện đã!"

Đúng lúc ấy, một lão giả đột nhiên xuất hiện phía đối diện Vương Chiến. Lão giả liếc nhìn Vương Chiến, chỉ bảo: "Đã nói là ngày mai thì ngày mai mới đánh! Ngươi vội gì chứ?"

Có chút kì lạ!

Đạo Nhất khẽ nói: "Có vẻ không đơn giản!"

Diệp Huyền gật đầu!

Lão giả nhìn Vương Chiến: "Được!"

Diệp Huyền nhìn nam tử kia, hắn nhíu mày.

Trông thấy nam tử, Diệp Huyền quay đầu nhìn Lý Tu Nhiên ở bên cạnh. Lý Tu Nhiên bèn lắc đầu: "Chưa bao giờ thấy!"

Nam tử này mặc trường bào màu xám đơn giản, tóc buộc sau đầu. Trong tay hắn ta nắm một thanh trường đao còn trong vỏ.

Vụt!

Đầu của lão giả kia bèn bay đi!

Tất cả mọi người đều sững sờ!

Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh: "Giết ta?"

Nói đoạn, hắn bèn lắc đầu: "Bảo lão tổ Tiểu Động Thiên của các ngươi ra đây! Ừm, các ngươi hoán tổ đi!"

Mọi người: "..."

Miểu sát!

Tất cả mọi người đều sững sờ!

Lão giả này là Thánh Nhân đấy!

Lâm Giang nói: "Cứ chờ xem!"

Diêm Hi nói: "Nhưng hắn chẳng thèm quan tâm, xem ra lai lịch của hắn không đơn giản đâu!"

Lâm Giang lại nói: "Mối thù giữa hắn và Tiểu Động Thiên càng lúc càng lớn uồi!"

Tốc độ đường kiếm vừa rồi của Diệp Huyền nhanh đến mức khiến hắn ta cũng phải kiêng dè!

Diêm Hi nhìn Diệp Huyền, trong ánh mắt hắn ta là vẻ kiêng kị: "Mạnh rất nhiều!"

Bên cạnh hắn ta là Diêm Hi, điện chủ Chấp Pháp Điện.

Khoảnh khắc vừa rồi khi hắn xuất kiếm thực sự rất nhanh, nhanh đến mức có thể uy hiếp đến hắn ta!

Có vẻ không đơn giản đâu!

Ở phía dưới, Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn Vương Chiến, hắn khẽ mỉm cười: "Vương huynh, lại gặp nhau rồi!"

Vương Chiến mỉm cười: "Kiếm của Diệp huynh nhanh quá!"

Diệp Huyền lắc đầu: "Không phải do kiếm của ta nhanh mà là do Thánh Nhân của Tiểu Động Thiên quá kém!"

Nghe vậy, sắc mặt các cường giả của Tiểu Động Thiên bèn trở nên khó coi!

Này có khác gì sỉ nhục Tiểu Động Thiên không!

Một nam tử trung niên đột nhiên nói: "Cái tên này mạnh hơn trước đó nhiều rồi!"

Người lên tiếng chính là Lâm Giang, cung chủ Đại Linh Thần Cung!

Vương Chiến cũng nhìn Diệp Huyền, trong lòng thấy hơi kinh ngạc!

Trên bầu trời, nam tử mang đao của Tiểu Động Thiên quay đầu nhìn Diệp Huyền, không biết đang nghĩ gì.

Kiếm quá nhanh!

Điều quan trọng nhất là rất nhiều người còn không nhìn thấy lão giả này chết kiểu gì!

Thế mà lại bị miểu sát?

Mặc dù chỉ là một Tiểu Thánh Nhân, tuy nhiên cũng đã là Thánh Nhân rồi!

Đúng lúc ấy, một bạch phát lão giả đột nhiên xuất hiện ở chỗ cách Diệp Huyền không xa.

Bạch phát lão giả này vừa xuất hiện thì không gian xung quanh bỗng rung chuyển, sau đó dần trở nên mờ ảo!

Đại Thánh Nhân!
Bạn cần đăng nhập để bình luận