Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3465. Nhỏ bé!



Chương 3465. Nhỏ bé!




Không đánh lại được!
Kể cả hắn có dốc toàn lực cũng vẫn sẽ bị áp chế.
Bị áp chế trên các phương diện!
Không có bất cứ một cơ hội nào!
Ma Diêm nhìn Diệp Huyền: “Gọi người à? Được!”
Diệp Huyền nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay, hắn chầm chậm nhắm hai mắt lại, thầm nói: “Thanh Nhi?”
Không có phản ứng!
Diệp Huyền nhíu mày, lại gọi: “Thanh Nhi?”
Thanh Huyền Kiếm vẫn không có phản ứng!
Thôi xong!
Thanh Nhi thực sự không để ý phía hắn nữa rồi!
Diệp Huyền thấy không cam lòng, hắn lại gọi: “Thanh Nhi?”
Vẫn không có phản ứng gì cả.
Toang!
Ở phía xa xa, Ma Diêm đột nhiên nói: “Người của ngươi đâu?”
Diệp Huyền lấy tiểu tháp ra: “Tiểu tháp, ta cần hoán tổ!”
Tiểu tháp trầm giọng nói: “Ngươi hoán tổ đi!”
Diệp Huyền sa sầm mặt mũi: “Hoán tổ kiểu gì?”
Tiểu tháp lấy làm lạ: “Sao ta biết được? Ta chỉ là một cái tháp!”
Diệp Huyền cạn lời.
Mẹ kiếp, hiện giờ ngươi lại nói ngươi chỉ là một cái tháp!
Lúc này, Ma Diêm đột nhiên nói: “Người của ngươi đâu?”
Diệp Huyền trầm tư một hồi rồi thôi động huyết mạch chi lực của mình, hắn thầm gọi: “Cha ơi?”
Không có động tĩnh gì hết!
Sắc mặt hắn đen như đít nồi.
Thực sự xong đời rồi!
Ma Diêm đột nhiên cười nói: “Xem ra ngươi không gọi được rồi!”
Dứt lời, hắn ta phất tay phải. Không gian xung quanh Diệp Huyền lập tức cuộn trào như sóng vỗ.
Mà Diệp Huyền đứng giữa không gian ấy, sắc mặt hắn tái nhợt!
Khoảnh khắc đó, hắn cảm giác linh hồn mình như bị xé tan!
Cái chết!
Lúc này, hắn lại cảm nhận được hơi thở của cái chết!
Đã lâu rồi hắn không cận kề cái chết như vậy!
Tuyệt vọng?
Thực ra là có hơi tuyệt vọng!
Ban nãy hắn đã dốc toàn lực, ra hết các chiêu, thế nhưng khoảng cách giữa hắn và Ma Diêm thực sự quá lớn!
Đây không phải cường giả mà hắn có thể đối đầu!
Do đó, hắn mới nghĩ đến việc gọi người!
Nhưng lần này hắn chẳng gọi được ai cả!
Thanh Nhi không trả lời!
Cha hắn cũng không trả lời!
Lần này hắn đã hiểu, hắn chỉ có thể dựa vào chính mình!
Nghĩ đến đây, Diệp Huyền mỉm cười.
Thực ra hắn đã hiểu đạo lí này từ nhiều năm về trước rồi!
Khi còn ở Thanh thành hắn đã biết làm người thì chỉ có thể dựa vào chính mình!
Bởi khi ấy hắn cũng chỉ có thể dựa vào chính mình.
Sau này hắn có Thanh Nhi, có cha, còn có người để dựa vào!
Thế nên hắn đã nảy sinh lòng ỷ lại!
Thất bại?
Hắn chưa từng thất bại!
Bởi mỗi lần sắp sửa thất bại, không phải cha thì cũng là Thanh Nhi xuất hiện.
Mà hiện giờ bọn họ không xuất hiện nữa rồi!
Sau khi bọn họ không xuất hiện Diệp Huyền mới nhận ra, khi gặp khó khăn hắn bất lực xiết bao!
Bất lực!
Trước đó, mặc dù hắn biết Thần Nhân tộc rất lớn mạnh, tuy nhiên hắn thực sự chưa từng sợ hãi!
Tại sao?
Bởi vì hắn có Thanh Nhi và cha hắn!
Thanh Nhi và cha hắn lợi hại như vậy, Thần Nhân tộc có thể chống lại bọn họ sao?
Chắc chắn là không thể!
Thanh Nhi và cha hắn vô địch mà!
Diệp Huyền hắn không cần gì phải sợ!
Thậm chí hắn còn hơi coi thường Thần Nhân tộc!
Tuy nhiên, hắn đã quên mất một điều.
Thanh Nhi và cha hắn vô địch, có thể miểu sát Thần Nhân tộc.
Nhưng Diệp Huyền hắn thì không!
Thử đặt tay lên ngực hỏi xem, không có Thanh Nhi và cha thì Diệp Huyền hắn là cái thá gì?
Là cái thá gì?
Như lời Thần Nhân tộc nói, hắn cũng chỉ là một con kiến, lúc nào cũng có thể bị giẫm chết!
Thực sự rất tàn khốc!
Nhưng cũng rất thực tế.
Oán trách ư?
Hắn không hề oán trách!
Hắn chỉ thấy, hắn vẫn chưa đủ cố gắng.
Vào khoảnh khắc sinh tử, trong đầu Diệp Huyền có rất nhiều suy nghĩ.
Không lâu trước đó, hắn biết làm người chỉ có thể dựa vào chính mình. Thế nhưng hắn chỉ biết mỗi đạo lí này. Mà lúc này, hắn đã thực sự cảm nhận được: Làm người phải dựa vào chính mình.
Đạo lí và đích thân trải nghiệm là hai điều hoàn toàn khác!
Chết!
Hắn biết, lúc này hắn không thoát khỏi cái chết!
Thế nhưng hắn sẽ không ngồi im chịu chết!
Đúng lúc linh hồn Diệp Huyền sắp sửa tan nát, hắn cầm Thanh Huyền Kiếm và chém về phía trước.
Nhất Kiếm Cầu Tử!
Môn kiếm kĩ này là thứ mà hắn không muốn dùng đến!
Bởi hắn không phải đại ca, đại ca dùng kiếm kĩ này là để ra vẻ. Còn hắn dùng kiếm kĩ này là thực sự muốn chết…
Kiếm của Diệp Huyền chém xuống, không gian xung quanh hắn lập tức lụi tàn từng chút một.
Đây là đường kiếm mạnh nhất của hắn!
Nhất Kiếm Cầu Tử!
Uỳnh!
Thời không đột nhiên vỡ tan, ngay sau đó Ma Diêm lùi về phía sau cả trăm trượng.
Trông thấy cảnh tượng ấy, các cường giả của Thần Nhân tộc bèn nhíu mày.
Nhân loại chém lùi được Ma Diêm ư?
Ở phía xa xa, Diệp Huyền đột nhiên rơi xuống, linh hồn của hắn đang tan biến nhanh chóng!
Mặc dù hắn đã chém lùi Ma Diêm, song hắn vẫn không thể chống lại sức mạnh thời không của đối phương!
Ma Diêm nhìn Diệp Huyền đang sắp biến mất, hắn ta thầm kinh ngạc!
Thực lực của Diệp Huyền không thể nói là yếu, bởi vì hiện giờ Diệp Huyền còn quá trẻ. Diều khiến hắn ta ngạc nhiên là mấy kiếm kĩ của đối phương!
Đường kiếm vừa rồi của Diệp Huyền có thể phá tan thời không áp chế của hắn ta!
Đây là kiếm kĩ do hắn tạo ra à?
Ma Diêm thấy ngạc nhiên.
Đúng lúc Diệp Huyền sắp sửa biến mất hoàn toàn, một nữ tử bỗng nhiên xuất hiện trước mặt hắn, nữ tử này chính là Ngạn Tri!
Ngạn Tri phất tay, một luồng sức mạnh thần bí bèn bao trùm lấy Diệp Huyền, sau đó nàng ta quay người nhìn Ma Diêm: “Tộc trưởng, tạm thời không thể giết người này, hắn có giá trị nghiên cứu vô cùng to lớn! Ngoài ra, chúng ta cũng có thể lợi dụng hắn để điều tra hai người phía sau hắn! Hiện giờ hai người đó đang ẩn náu, nếu như Diệp Huyền chết thì e là bọn họ sẽ không xuất hiện nữa!”
Ma Diêm trầm mặc một hồi rồi gật đầu: “Được!”
Hết chương 3465.



Bạn cần đăng nhập để bình luận