Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3508. Không ai chống lưng? (2)



Chương 3508. Không ai chống lưng? (2)




Ngươi hiểu cái con khỉ!
Ngươi không hề biết mình đang phải đối mặt với người như thế nào đâu!
Lúc này, Thú Cổ đột nhiên quay đầu: “Thú Hoang, Mị Ly phủ chủ giao cho ngươi nhé!”
Dứt lời, một cường giả Thú Linh tộc đột nhiên xuất hiện bên cạnh hắn ta. Cường giả này nhìn về phía Mị Ly, nhếch miệng cười: “Xin được chỉ giáo!”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhảy lên, biến mất ngay tại chỗ.
Mị Ly liếc nhìn Diệp Huyền: “Ngươi tự bảo trọng nhé!”
Dứt lời, nàng cũng biến mất. Ngay sau đó, hai người tiến thẳng vào đệ lục trùng thời không.
Mà lúc này, Thú Cổ cũng nhìn Diệp Huyền: “Ngươi còn có người không?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Không có!”
Thú Cổ nhìn chằm chằm vào hắn: “Không thể nào! Thiên tài như ngươi sao không có người chống lưng được? Ta không tin!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Đừng có phí lời nữa, ngươi muốn đấu riêng hay là đánh hội đồng đây?”
Thú Cổ nhìn hắn: “Đấu riêng!”
Dứt lời, hắn ta đột nhiên biến mất!
Xếp chồng thời không! Hơn nữa còn là xếp chồng thời không ở đệ thất trùng!
Khoảnh khắc Thú Cổ biến mất, sắc mặt Diệp Huyền bèn tái đi, hắn lập tức thi triển Vô Địch Kiếm Vực!
Về tốc độ thì chắc chắn hắn không bằng đối phương nên chỉ có thể chọn cách phòng thủ!
Uỳnh!
Diệp Huyền vừa thi triển Kiếm Vực thì một luồng sức mạnh to lớn đã kéo đến. Sắc mặt hắn lập tức trở nên tái nhợt. Mà lúc này, Thanh Huyền Kiếm trong tay hắn đột nhiên biến mất.
Vụt!
Một tiếng xoẹt vang lên, Thú Cổ vội lùi về phía sau cả trăm trượng!
Thú Cổ liếc nhìn tay phải của mình, trên cánh tay phải hắn ta là một vết kiếm chém sâu hoắm.
Thú Cổ ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền: “Xếp chồng thời không! Ngươi cũng mới chỉ là Thạp đoạn thôi, tại sao ngươi có thể…”
Đúng lúc ấy, kiếm của Diệp Huyền đột nhiên biến mất, còn cơ thể Thú Cổ thì bỗng trở nên mờ ảo.
Vụt!
Thanh Huyền Kiếm chém vào khoảng không, mà ở phía xa xa, đôi đồng tử của Diệp Huyền co lại. Hắn lập tức thi triển Phương Thốn Kiếm Vực, một vầng kiếm quang bao trùm lấy Diệp Huyền. Thú Cổ xếp chồng thời không tấn công Diệp Huyền, đồng thời đánh một quyền!
Uỳnh!
Vô số kiếm quang vỡ tan, Diệp Huyền lập tức lùi về phía sau cả ngàn trượng. Mà lúc này, Thú Cổ đột nhiên bước lên trước một bước. Ngay sau đó, thời không xung quanh Diệp Huyền trở thành một vực thẳm!
Vực thẳm thời không!
Chỉ chiêu này thôi đã đánh bay Diệp Huyền vào vực thẳm thời không. Tuy nhiên, điều khiến Thú Cổ thấy khó tin là vừa mới vào vực thẳm thời không, Diệp Huyền đã quay lại thực tại!
Hắn ra ngoài rồi?
Thú Cổ thấy sững sờ.
Mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt Thú Cổ, rút kiếm ra chém thật mạnh.
Bạt Kiếm Định Sinh Tử!
Hiện giờ tốc độ phi kiếm của hắn vẫn chưa đủ để giết Thú Cổ, nếu tốc độ vẫn chưa đủ thì hắn chỉ đành chọn sức mạnh thôi!
Diệp Huyền chém kiếm xuống, thời không xung quanh Thú Cổ lập tức bị hủy diệt, bao gồm cả đệ ngũ trùng.
Vẻ mặt Thú Cổ vẫn lạnh lùng, hắn ta đánh một quyền!
Đối đầu trực tiếp!
Thú Cổ vừa xuất quyền thì một đường kiếm quang đã bị hủy diệt. Cùng lúc đó, Diệp Huyền lùi mạnh về phía sau cả vạn trượng!
Hắn bị áp chế về sức mạnh rồi!
Sau khi dừng lại, hắn lau máu tươi bên khóe môi. Ngay sau đó, đôi mắt hắn dần đỏ ngầu.
“Huyết mạch chi lực!”
Ở phía xa xa, Thú Cổ nhếch miệng: “Dám thi triển huyết mạch chi lực trước mặt ta cơ à, chẳng lẽ ngươi không biết huyết mạch chi lực của Thú Linh tộc chúng ta xếp thứ năm trên thế gian này sao?”
Hắn ta vừa dứt lời đã lập tức tiến lên trước một bước. Cùng với đó, một luồng huyết mạch uy áp cuộn trào về phía Diệp Huyền!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền siết chặt hai tay. Một luồng huyết mạch uy áp to lớn sôi sục từ cơ thể hắn!
So huyết mạch!
Tuy nhiên, khi huyết mạch uy áp của Thú Cổ vừa mới tiếp xúc với huyết mạch uy áp của Diệp Huyền đã lập tức tiêu tan!
Trông thấy cảnh tượng ấy, gương mặt Thú Cổ tràn ngập vẻ không thể tin được: “Chuyện này…”
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xông đến trước mặt hắn ta, sau đó chém kiếm xuống.
Uỳnh!
Một tiếng kiếm vang lên, một đường huyết sắc kiếm quang lao thẳng xuống.
Đôi mắt Thú Cổ ánh lên vẻ dữ tợn, hắn ta nhón chân phải, đánh một quyền!
Uỳnh uỳnh!
Huyết sắc kiếm quang vỡ tan, Diệp Huyền bay ngược về phía sau, còn Thú Cổ thì xông thẳng lên, đạp một cước.
Rầm!
Thời không xung quanh sụp đổ!
Trước mặt Thú Cổ, Diệp Huyền vội vã thi triển Kiếm Vực. Tuy nhiên, dù đã dùng Kiếm Vực, song hắn vẫn không thể ngăn chặn sức mạnh của đối phương.
Rầm rầm!
Kiếm vực vỡ tan, Diệp Huyền lập tức bay đi cả vạn trượng! Hắn vừa mới dừng lại thì Thanh Huyền Kiếm trong tay bỗng biến mất. Ở phía xa xa, Thú Cổ híp mắt lại, hắn ta giơ tay lên chắn.
Uỳnh!
Thanh Huyền Kiếm bay ngược lại, có điều, cánh tay phải của Thú Cổ cũng nứt toát, hắn ta còn phải lùi lại cả trăm trượng!
Sau khi dừng lại, Thú Cổ liếc nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay Diệp Huyền, hắn ta thấy hơi hưng phấn: “Kiếm tốt!”
Diệp Huyền huơ huơ Thanh Huyền Kiếm, máu tươi tràn ra từ khóe miệng hắn.
Không đánh lại được!
Hiện giờ hắn vẫn không thể đánh lại được cường giả Thập Ngũ đoạn như thế này, nhất là cường giả Thập Ngũ đoạn cũng có nhục thân mạnh!
Đúng lúc đó, một lão giả mặc trường bào xuất hiện trước mặt Thú Cổ. Trường bào lão giả liếc nhìn Diệp Huyền phía xa xa: “Tộc trưởng, người này không đơn giản đâu, sau lưng hắn…”
Thú Cổ cười gằn: “Không sao! Người sau lưng hắn mạnh được đến đâu? Nhân tộc là cái thá gì chứ? Một thứ rác rưởi thậm chí còn chưa đến văn minh cấp hai!”
Hết chương 3508.



Bạn cần đăng nhập để bình luận