Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3348: Như ngươi mong muốn

Sau khi dừng lại, hắn nhìn lão giả. Lúc này, giọng nói của Tiêu Lâm Lang đột nhiên vang lên trong đầu hắn: "Người này là động chủ của Tiểu Động Thiên, tên Mộ Hư! Mười mấy vạn năm trước hắn ta đã đạt Đại Thánh Nhân rồi, hiện giờ càng thêm thâm sâu khó lường!"

Động chủ xuất hiện rồi!

Diệp Huyền nhìn Mộ Hư và mỉm cười: "Là người cứ nhìn chằm chằm ta, luôn muốn giết ta đấy hả?"

Mộ Hư nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh lùng: "Ta thừa nhận mình đã đánh giá thấp ngươi!"

Diệp Huyền bật cười ha ha: "Ta và Tiểu Động Thiên không thù không oán, thế nhưng Tiểu Động Thiên lại muốn giết ta..."

Nói đoạn, hắn bèn nhếch miệng: "Không cần các ngươi phải đuổi giết, ta tự tới! Lúc này Diệp Huyền ta đang đứng ngay trước mặt Tiểu Động Thiên các ngươi đây. Diệp Huyền ta cầu được giết!"

Cầu được giết!

Giọng nói của hắn như sấm rền vang vọng đất trời!

Không gian lập tức vỡ nát, còn Mộ Hư thì chẳng bị làm sao cả. Đồng thời, cả người hắn ta xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, sau đó đánh một chưởng về phía đối phương!

Bạt Kiếm Định Sinh Tử!

Mộ Hư cũng không tránh, để mặc thanh phi kiếm chém lên ngực hắn ta!

Diệp Huyền không hề lùi lại mà xông lên phía trước, chém kiếm xuống!

Dứt lời, hắn ta đột nhiên biến mất!

Cùng với một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, Diệp Huyền và Mộ Hư đồng thời lùi mạnh về phía sau. Trong lúc đó, vô số đường phi kiếm chém về phía Mộ Hư. Tuy nhiên, Mộ Hư lại chẳng bị làm sao cả!

Có người lại dám cầu được giết ở Tiểu Động Thiên ư!

Đường kiếm này vừa xuất hiện thì một mảng kiếm quang đã cuộn trào từ vỏ kiếm của Diệp Huyền như làn sóng!

Ở phía xa xa, Diệp Huyền sử dụng tâm niệm, một thanh phi kiếm chém về phía Mộ Hư!

Hư Mộ nhìn chằm chằm vào hắn: "Như ngươi mong muốn!"

Một quyền này khiến không gian xung quanh Diệp Huyền bùng cháy!

Phi kiếm của hắn đã bị cái gương đó ngăn lại!

Rầm!

Lúc này, giọng nói của Tiêu Lâm Lang lại vang lên: "Là Động Thiên Kính, trong kính này có một động thiên khác, nó là đệ nhất chí bảo của Tiểu Động Thiên, thuộc hàng thần vật Cổ Thần giai!"

Uỳnh uỳnh!

Diệp Huyền dừng lại, sau đó nhìn về phía Mộ Hư. Trước ngực Mộ Hư có một cái gương màu đen!

Hắn ta cũng muốn có liêm sỉ lắm chứ!

Mọi người: "..."

Hắn ta không thể không sử dụng ngoại vật!

Nghe vậy, Diệp Huyền lập tức phẫn nộ, hắn nhìn Mộ Hư: "Đúng là không biết xấu hổ, ngươi ỷ lớn hiếp bé thì thôi đi! Lại còn dùng ngoại vật nữa! Đúng là không biết xấu hổ mà!"

Sắc mặt Mộ Hư càng lúc càng khó coi, hắn ta không nhịn được mà muốn bùng phát!

Thần vật!

Làm gì có Đăng Thiên cảnh nào như ngươi?

Mẹ kiếp ngươi mới chỉ là Đăng Thiên cảnh?

Đăng Thiên cảnh!

Nói đoạn, hắn lại liếc nhìn xung quanh: "Mọi người có thấy người này vô liêm sỉ không?"

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nhìn Mộ Hư: "Ngươi có dám không dùng ngoại vật không? Chúng ta đấu một trận công bằng!"

Mộ Hư nhìn chằm chằm hắn: "Tại sao ta lại không dùng ngoại vật?"

Diệp Huyền phẫn nộ nói: "Ta mới ở Đăng Thiên cảnh thôi đấy! Còn ngươi thì sao? Ngươi đã là Đại Thánh Nhân rồi! Ngươi cao hơn ta bao nhiêu cảnh giới? Mà hiện giờ chúng ta đang đấu nhau, ngươi lại dùng ngoại vật, lương tâm ngươi không thấy cắn rứt à?"

Ở phía xa xa, sắc mặt Mộ Hư khó coi vô cùng!

Dù có chặn được phi kiếm thứ nhất, nhưng còn phi kiếm thứ hai, thứ ba thì sao?

Mà đây vẫn chưa phải điều đáng sợ nhất, đáng sợ nhất là phi kiếm của Diệp Huyền dường như không cần hắn phải lãng phí sức lực gì cả, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu...

Thế nhưng tốc độ của phi kiếm kia quá đáng sợ. Dù là hắn ta cũng không tự tin có thể ngăn chặn được!

Hở tí là giết Đại Thánh Nhân!

Thực ra trong lòng hắn ta cũng thắc mắc lắm, cái tên này chỉ mới Đăng Thiên cảnh thôi sao?

Nhưng tại sao hắn lại kinh khủng như vậy?

Không chỉ Mộ Hư mà tất cả mọi người đều rất nghi hoặc!

Hắn vượt mấy đại cảnh giới để giết người đó!

Lúc này, Diệp Huyền muốn nói gì đó song lại bị Mộ Hư cắt ngang: "Diệp Huyền, ngươi đừng có mà phí lời nữa, ta dùng ngoại vật, ngươi cũng có thể dùng!"

Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào hắn ta: "Bình thường ta không dùng ngoại vật!"

Mộ Hư nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh lùng: "Ngươi đòi công bằng cơ mà? Ngươi dùng ngoại vật là công bằng rồi đấy! Nào, ngươi dùng đi!"

Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nói: "Ta thấy dùng ngoại vật không được ổn cho lắm, chúng ta vẫn nên đấu một trận công bằng đi!"

Mộ Hư phẫn nộ: "Ngươi dùng ngoại vật là công bằng, mau dùng đi!"

Diệp Huyền gật đầu: "Như ngươi mong muốn!"

Nói đoạn, thanh kiếm trong tay Diệp Huyền bèn biến thành Thanh Huyền Kiếm, hắn vung tay.

Một đường kiếm quang lập tức chém vào ngực Mộ Hư.

Rầm!

Động Thiên Kính lập tức hóa thành hư vô. Cùng lúc đó, nhục thân của Mộ Hư cũng lập tức biến mất. Còn Thanh Huyền Kiếm thì cắm sâu trong lồng ngực hắn ta.

Tất cả mọi người đều hóa đá!

Mộ Hư sững sờ nhìn Diệp Huyền: "Ngoại vật của ngươi... sao mạnh thế..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận