Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1209: Trên tinh không

Kiều Thiên Nhi cất bình ngọc đi: “Đa tạ. Mấy vị thần kia ta không đấu lại được nên không thể giúp ngươi. Có điều, ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới này, hiện giờ ít người có thể làm đối thủ của ta lắm.”

Nói đoạn, nàng ngừng lại một lát rồi tiếp tục: “Ngươi phải đề phòng Đạo Môn!”

Diệp Huyền chau mày: “Bọn họ lại chuẩn bị làm gì?”

Kiều Thiên Nhi gật đầu: “Có khả năng lắm! Dạo này bọn họ đang rục rịch. Có điều chắc cũng kiêng dè ngươi nên hiện giờ chỉ đang dùng phương thức mềm dẻo, nhưng nếu ngươi xảy ra chuyện thì chắc chắn bọn họ sẽ đổi cách!”

Diệp Huyền gật đầu: “Vậy làm phiền Kiều cô nương giúp ta để mắt đến bọn họ!”

Kiều Thiên Nhi liếc nhìn Diệp Huyền, nàng nói: “Thần Điện đã phái một vị thần tới ứng phó. Rất rõ ràng, bọn họ đã vô cùng coi trọng ngươi, hơn nữa ở Lưỡng Giới Thiên xa xôi chắc chắn không chỉ Thần Điện nhìn chằm chằm tháp của ngươi. Có thể nói, bây giờ có rất nhiều thế lực trong bóng tối mà chúng ta chưa biết, bọn họ sẽ tìm thời cơ để hành động. Mà những người này một là bọn họ sẽ không ra tay, hai là trực tiếp xuống tay giết người. Có một vài người còn lấy người thân của ngươi ra để uy hiếp ngươi, cũng có một vài người chưa chắc sẽ làm thế. Do vậy, ngươi phải cẩn thận và để ý đến những người bạn ở Bắc Cảnh của ngươi.”

Diệp Huyền trầm mặc.

Kiều Thiên Nhi không nói thì suýt chút nữa hắn đã quên.

Diệp Huyền mỉm cười: “Thế ngươi thấy ta nên đưa nó cho ai?”

Kiều Thiên Nhi nói: “Bởi vì nếu ngươi đưa cho bọn họ thì bọn họ vẫn sẽ giết ngươi thôi! Thần Điện muốn giết ngươi là bởi ngươi có thù với bọn họ, bọn họ sẽ không để ngươi phát triển lớn mạnh đâu!”

Lúc này, Kiều Thiên Nhi lại đột nhiên nói: “Hiện giờ ngươi đang ở trong một tình cảnh khá nguy nan, bởi lẽ ngươi là người sở hữu Ngũ Duy chí bảo. Nếu ngươi không có Ngũ Duy chí bảo thì ta tin rằng những thế lực ngầm kia sẽ không nhắm vào ngươi! Bởi vì không đáng, và cũng không cần thiết. Dẫu sao thì bọn họ cũng không có thâm cừu đại hận gì với ngươi!”

Diệp Huyền hỏi: “Tại sao?”

Nếu như hắn thua thì đương nhiên bọn họ chẳng cần phải lo lắng gì cả. Bởi lẽ những người này chắc chắn sẽ đối đầu với Thần Điện. Song nếu Thần Điện thua thì mấy người này có khả năng sẽ hành động.

“Chuyện này còn không đơn giản?”

Như nàng đã nói, có một vài người sẽ lấy người ở Bắc Cảnh ra, nhưng không phải tất cả mọi người đều sẽ làm như vậy!

Nói đến đây, Kiều Thiên Nhi bỗng dừng lại một lát rồi tiếp tục: “Cách tốt nhất là ngươi hãy đưa cho một thế lực không kiêng dè Thần Điện.”

Nói một cách đơn giản thì kẻ địch của hắn không chỉ có mình Thần Điện.

Mà hiện giờ sở dĩ bọn họ chưa ra tay là bởi bọn họ đang đợi, đợi hắn và Thần Điện phân thắng bại!

Kiều Thiên Nhi trầm giọng nói: “Ai cũng được, trừ Thần Điện!”

Nói đoạn, nàng ngẩng đầu nhìn về phía trước: “Tử sam nữ tử kia được đấy! Có nàng chủ trì thì không ai dám động thủ bừa bãi. Bởi nếu động thủ thì người đó sẽ là kẻ khơi mào, hơn nữa còn chẳng được lợi lộc gì, đã thế còn giúp người khác được hời.”

Nói đến đây, nàng lại nhìn Diệp Huyền: “Bây giờ cách tốt nhất là ngươi tạm thời từ bỏ cái tháp đó đi.”

Bán đấu giá!

Diệp Huyền nhẹ giọng nói: “Nhưng mà ta không biết có bao nhiêu thế lực ngầm… Ta cũng không biết thế lực cụ thể của những người này!”

Kiều Thiên Nhi đáp một cách thản nhiên: “Ngươi có thể tổ chức một buổi bán đấu giá, công khai đấu giá cái tháp của ngươi. Tất cả mọi người đều có thể tham gia! Như vậy, mấy người kia chắc chắn sẽ xuất hiện, và đương nhiên bắt buộc phải có một cường giả chủ trì.”

Diệp Huyền: “…”

Diệp Huyền liếc nhìn Kiều Thiên Nhi, hắn nói: “Mau mà ta là bạn của Kiều cô nương.”

Cũng may hiện giờ nàng ta là người phe hắn!

Kiều Thiên Nhi lại nói: “Để thu hút nhiều người tham gia hơn, ngươi có thể nói với bên ngoài rằng ngươi muốn cùng mọi người thảo luận sâu thêm về Ngũ Duy, bàn bạc kĩ hơn về bảo vật này… Và đương nhiên, không phải ai cũng có thể tới, những người tham gia bắt buộc phải là Địa Tiên hoặc là những cường giả trên mức đó. Như vậy thì chắc chắn ngươi có thể tập hợp được phần lớn những cường giả siêu cấp của Tứ Duy. Tới khi ấy, Thần Điện mà muốn ra tay thì chắc chắn sẽ bị mọi người đàm tiếu.”

Kiều Thiên Nhi ngẩng đầu nhìn: “Trên tinh không.”

Diệp Huyền sững sờ, sau đó hắn mỉm cười: “Kế này hay đấy!”

Nói đoạn, nàng ta quay người rời đi.

Kiều Thiên Nhi nói: “Ta đi chuẩn bị đây!”

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi gật đầu: “Được.”

Nói đoạn, Kiều Thiên Nhi lại nhìn Diệp Huyền: “Thần Điện cũng có kẻ địch, mà kẻ địch của kẻ địch chính là bạn. Đương nhiên, tiền đề là ngươi bằng lòng tạm thời từ bỏ cái tháp kia. Mà một khi ngươi đã từ bỏ nó thì ngươi sẽ phát hiện, có rất nhiều người muốn làm bạn với ngươi. Tới khi ấy, tình cảnh nguy nan của ngươi sẽ dần được đẩy lùi. Ngược lại, tình cảnh của Thần Điện sẽ càng ngày càng trở nên khó khăn hơn!”

Diệp Huyền nói: “Kiều cô nương, hay là ngươi đứng ra xử lí chuyện bán đấu giá này đi, ngươi thấy thế nào?”

Kiều Thiên Nhi gật đầu: “Buổi bán đấu giá không thể tổ chức trong Thiên Giang thành, bởi vì nếu như có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra sẽ làm liên lụy đến Thiên Giang thành, thế nên chúng ta đổi sang một địa điểm khác.”

Diệp Huyền hỏi: “Ngươi thấy nơi nào thì thích hợp?”

Kiều Thiên Nhi làm ngơ: “Hôm ấy, khi ngươi vẫn chưa tập hợp đủ bốn thanh kiếm ta đã kêu bọn họ phái ba vị thần đến giết ngươi hòng bảo đảm thắng lợi, nhưng tiếc là bọn họ không nghe lời ta.”

Thực ra trước kia Diệp Huyền đã từng chịu thiệt trước Kiều Thiên Nhi rồi.

May mà hiện giờ Kiều Thiên Nhi là người phe hắn, bằng không với trí thông minh của nàng ta, hắn thực sự sẽ gặp phải một rắc rối lớn.

Diệp Huyền toát mồ hôi hột, hắn thầm cảm thấy may mắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận