Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 350: Cực Phẩm Linh Mạch

Sinh nhật!

Năm đó tại Diệp gia, hắn và muội muội ấm no không thể tự lo, còn nói gì đến sinh nhật!

Đối với hắn mà nói, năm đó có thể mang theo muội muội sống sót, cũng đã là vạn hạnh.

Mà bình thường, hắn cùng muội muội có thể ăn tô mì đã là thời điểm hạnh phúc nhất vui sướng nhất!

Trước mặt Diệp Huyền, Mặc Vân Khởi vỗ vỗ vai Diệp Huyền, nói:

- Nghĩ gì thế?

Diệp Huyền thu hồi suy nghĩ, cười nói:

- Các ngươi làm sao biết hôm nay là sinh nhật của ta?

- Đây là khoai lang xào lăn do ta tự làm, tới nếm thử!

- Kỳ thật, ta không đói bụng!

- Đến, mọi người ăn cơm đi!

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó chân thành nói:

Kỷ An Chi!

Diệp Huyền bất đắc dĩ, hắn cầm đũa gắp một khối bỏ vào miệng, một lát sau, khóe miệng của hắn bắt đầu run rẩy từng đợt...

Mặc Vân Khởi nhìn Kỷ An Chi cách đó không xa, nói:

Gương mặt Mặc Vân Khởi biến thành màu đen, nói:

Diệp Huyền quay đầu nhìn sang Kỷ An Chi, người sau mặt không biểu tình, gặm đùi gà, không nói một lời.

- Kỷ tỷ nói!

Diệp Huyền cúi đầu nhìn cái đĩa trước mặt, vẻ mặt hắn cứng ngắt, thứ này không giống khoai lang chút nào, rõ ràng là bùn mà!

- Ăn ngon! Ăn ngon thật!

Mặc Vân Khởi đột nhiên kéo Diệp Huyền ngồi xuống, hắn bưng một món ăn đặt trước mặt Diệp Huyền, cười hắc hắc, nói:

Mặc Vân Khởi ngây người, sau đó hưng phấn nói:

- Đây là tâm huyết của chúng ta, Diệp thổ phỉ, ngươi không thể không cấp mặt mũi a!

Thế nhưng rất nhanh, vẻ mặt Diệp Huyền khôi phục như bình thường, hắn liên tục ăn mấy lần nữa, vừa ăn vừa nói:

Mặc Vân Khởi cười ha ha một tiếng, hắn vỗ vai Bạch Trạch, nói:

Bạch Trạch không tin, hắn đi đến bên cạnh Diệp Huyền, cũng gắp lên một khối, sau khi cắn một cái, hắn trừng mắt nhìn, sau đó nhìn về phía Mặc Vân Khởi, nói:

Một lát sau, ba người uống nước thật nhiều...

Diệp Huyền nghiêm túc gật gật đầu, nói:

Vẻ mặt Diệp Huyền cứng ngắt, nội tâm như có vạn con ngựa đang chạy nhanh!

- Thật?

Kỷ An Chi nhìn thoáng qua Mặc Vân Khởi, vẻ mặt bất thiện, sắc mặt người sau thay đổi, vội vàng nói:

- Kỷ tỷ, con cá này còn sống!

Bên cạnh, Mặc Vân Khởi hảo tâm nhắc nhở:

- Còn thật hơn vàng thật!

Mà lúc này, Kỷ An Chi bưng một con cá kho tới trước mặt Diệp Huyền, nàng cứ như vậy nhìn Diệp Huyền, rõ ràng, đây là nàng làm, muốn Diệp Huyền nếm thử.

Diệp Huyền nhìn cái đĩa trước mặt, đó là một con cá đang giãy đành đạch...

Sống!

- Ăn ngon!

Không chỉ Mặc Vân Khởi, Diệp Huyền và Bạch Trạch cũng bắt đầu nôn ra.

Nói xong, chính hắn gắp một khối, sau một khắc, hắn trực tiếp chạy ra cửa nôn liên tục.

- Ta đã nói rồi, chuyện gì có thể làm khó Mặc Vân Khởi ta chứ? Không có!

- Không không, ta nhìn lầm! Con cá này đã chết, chết...

Đừng nhìn Kỷ An Chi bình thường im lặng ít nói, thế nhưng tại toàn bộ Thương Lan học viện, không ai không sợ nàng! Bởi vì nàng tức giận lên, thật rất khủng bố, có thể đuổi theo ngươi chặt ba ngày ba đêm!

Bên cạnh, đầu óc Bạch Trạch lại chập mạch, hắn nhìn con cá trong đĩa.

- Rõ ràng là còn sống! Còn đang giãy kìa!

Lúc này, Kỷ An Chi đột nhiên rút đao chém về phía Bạch Trạch, sắc mặt người sau thay đổi, hai tay chặn phía trước.

Phanh!

Hai người liên tục lùi lại, cả hai lui lại hơn mười trượng!

Thế nhưng sau một khắc, Kỷ An Chi lại xông tới, một đao chém xuống...

Nhìn Bạch Trạch bị Kỷ An Chi đuổi theo chém, Diệp Huyền cùng Mặc Vân Khởi không tim không phổi cười phá lên.

Một lát sau, Diệp Huyền rời khỏi đại điện.

Vẻ mặt mọi người lập tức cứng ngắt.

Ăn cơm!

- Tới dùng cơm!

Mặc Vân Khởi cười một tiếng, nói:

- Tốt! Ta tôn trọng lựa chọn của các ngươi!

Diệp Huyền nhìn sang Bạch Trạch cùng Mặc Vân Khởi, Mặc Vân Khởi đột nhiên lắc đầu, nói:

- Hai người chúng ta không cần!

Diệp Huyền không hiểu, hỏi:

- Vì sao?

Mặc Vân Khởi cười khổ, nói:

- Hai người chúng ta không thể tiếp tục ỷ lại ngươi, nếu vẫn ỷ lại ngươi, kéo dài như thế, hai người chúng ta sẽ chỉ càng ngày càng phế! Nếu cần trang bị, hai người chúng ta sẽ đi tìm.

Kỳ thật, còn có một nguyên nhân hắn không có nói, đó chính là bọn họ không muốn để cho tình huynh đệ giữa mình và Diệp Huyền biến vị.

Huynh đệ giúp đỡ tương trợ nhau là chuyện rất bình thường, nhưng nếu như vẫn luôn được Diệp Huyền giúp, dần dà, tình nghĩa huynh đệ sẽ biến vị, cho dù chỉ có một chút khả năng, bọn họ cũng không muốn việc này biến thành sự thật

Diệp Huyền im lặng rất lâu, cuối cùng, hắn khẽ gật đầu, nói:

Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng, cầm chuôi đao kia đưa tới trên tay Kỷ An Chi, Kỷ An Chi thu hồi đao, trong mắt mang theo yêu thích không chút che giấu.

Diệp Huyền còn không nói chuyện, Kỷ An Chi đưa tay ra, ý tứ này, không cần nói cũng biết.

Đao dài khoảng ba thước, thân đao nhỏ, hình dạng như lá liễu, lưỡi đao cực mỏng, lại tỏa ra từng tia đao mang.

Đao Chân giai trung phẩm!

Diệp Huyền lấy ra một thanh đao, lúc thanh đao xuất hiện, nó lập tức hấp dẫn ánh mắt Kỷ An Chi đối diện Diệp Huyền!

Qua một lúc sau, bốn người ngồi quanh bàn.

Trong điện, Bạch Trạch nhìn thoáng qua Diệp Huyền rời đi, nói khẽ:

- Cảm nhận được không? Diệp thổ phỉ càng ngày càng mạnh!

Bạch Trạch yên lặng.

Kỷ An Chi vẫn gặm đùi gà.

Mặc Vân Khởi lắc đầu cười một tiếng, nói:

- Hắn đã có thể giết Vạn Pháp cảnh, mà ba người chúng ta, không một người nào có thể làm được!

- Chúng ta cần phải cố gắng!

Bạch Trạch đột nhiên đứng lên, đập bàn một cái, cái bàn vỡ tan trong nháy mắt.

Mặc Vân Khởi kinh ngạc nhìn về phía Bạch Trạch, hai quả đấm Bạch Trạch nắm chặt, nói:

- Ta hiện tại là Thần Hợp cảnh đỉnh phong, huyết mạch yêu thú trong cơ thể đã càng ngày càng mạnh, lại cho ta nửa năm, lão tử một quyền có thể đánh chết một tên Vạn Pháp cảnh!

- Nửa năm?

Mặc Vân Khởi khinh bỉ nhìn thoáng qua Bạch Trạch, nói:

- Cho ngươi mười năm đi! Còn nửa năm! Chờ ngươi nửa năm, Diệp thổ phỉ đã có thể giết Ngự Pháp cảnh!

Bạch Trạch: “...”

Mặc Vân Khởi đứng dậy, nói:

- Tu luyện đi!

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Hậu sơn Thương Lan học viện.

Khương Cửu mang theo mười người đi tới sau lưng Diệp Huyền, nàng đi đến bên cạnh Diệp Huyền, nói:

- Ngươi muốn người, ta và Thác Bạt quốc chủ chọn xong rồi!

Diệp Huyền quay người, ở trước mặt hắn, mười người đang đứng, năm người trong đó lựa chọn ra từ Thương Lan đạo binh, còn năm người khác, được lựa chọn ra từ Kim Ngô vệ đi theo Thác Bạt Ngạn, đều là tinh anh đứng đầu nhất.

Mười người, đều là Thần Hợp cảnh đỉnh phong, chiến lực của mười người cũng là đứng đầu.

Nhìn thấy Diệp Huyền, năm tên Thương Lan đạo binh vội vàng hành lễ thật sâu với Diệp Huyền, nói:

- Bái kiến viện trưởng!

Năm tên Kim Ngô vệ chỉ hơi thi lễ với Diệp Huyền, nhưng mà, trong thần sắc lại mang theo tôn kính.

Diệp Huyền đi đến trước mặt mười người, trong nháy mắt, một cỗ kiếm thế cường đại đột nhiên phát ra từ Linh Tú kiếm của hắn, cỗ thế này nhanh chóng đẩy năm người lùi lại liên tục, thế nhưng rất nhanh, năm tên Thương Lan đạo binh cắm trường thương vào mặt đất.

Trường thương cắm xuống đất, năm người mạnh mẽ chặn thế của Diệp Huyền, nhưng năm tên Kim Ngô vệ vẫn liên tục lùi lại, sau khi lui lại mười trượng, năm người mới dừng lại.

Năm tên Kim Ngô vệ và Thương Lan đạo binh vẫn có chênh lệch nhất định.

Sắc mặt năm tên Kim Ngô vệ lúc này vô cùng khó coi, bọn họ bị Thương Lan đạo binh hạ thấp đi, hiển nhiên cảm thấy rất mất mặt!

Diệp Huyền thu hồi kiếm thế của mình, hắn đi đến trước mặt năm tên Kim Ngô vệ, nói:

- Cho các ngươi một cơ hội, nếu đến lúc đó không hợp cách, ở nơi nào thì đi về nơi đó đi!

Nói xong, hắn nhìn sang Khương Cửu, nói:

- Nhờ Lục cô nương đơn độc huấn luyện mười người bọn họ!

Khương Cửu gật đầu, nói:

- Việc này sẽ do ta an bài!

Diệp Huyền bấm tay điểm một cái, một nạp giới bay đến trước mặt Khương Cửu, nói:

- Trong nạp giới, có một đầu linh mạch cực phẩm, linh mạch này đặt trong Thương Lan học viện!

Nghe vậy, Khương Cửu vui vẻ, phải biết, nếu đặt linh mạch cực phẩm ở Thương Lan học viện, được lợi không chỉ có Thương Lan học viện, còn có toàn đế đô bộ Khương quốc, có thể nói, có linh mạch cực phẩm này, Khương quốc tạm thời sẽ không quá loạn.

Bởi vì linh khí sung túc, lòng người quân tâm sẽ ổn định.

Rất nhanh, Khương Cửu mang theo mười người kia quay người rời đi.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, hiện tại, hắn đã có chút không kịp chờ đợi muốn đi Trung Thổ Thần Châu.

Lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện sau lưng Diệp Huyền, Diệp Huyền quay người, hơi kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận