Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3618. Tham kiến Diệp thiếu! (2)



Chương 3618. Tham kiến Diệp thiếu! (2)




Diệp Huyền không phải Mệnh Tri cảnh, thế nhưng cái tên này còn đáng sợ hơn cả Mệnh Tri cảnh!
Mệnh Cách cảnh có thể chém Nguyên Thần cảnh?
Mộc Sâm và Huyền Cơ lão nhân vừa rời đi đang núp trong bóng tối âm thầm liếc nhìn nhau, ánh mắt hai người đều toát lên vẻ kinh ngạc.
Bọn họ không ngờ Diệp Huyền lại yêu nghiệt như vậy!
Một cường giả Mệnh Cách cảnh lại có thực lực kinh khủng như thế, điều này quá đáng sợ!
Ở một bên khác, Hung Nghê đang liếm kẹo hồ lô cũng dừng lại, nàng ta nhìn Diệp Huyền phía xa xa, ánh mắt tràn ngập vẻ khó tin.
Nàng ta không ngờ thực lực của Diệp Huyền lại đạt đến trình độ này!
Thực lực của tiểu tử này tăng nhanh quá rồi đó?
Phía đối diện Diệp Huyền, Triệu Thanh cũng sững sờ. Hắn ta không ngờ Diệp Huyền lại có thể khiến mình trọng thương bởi đường kiếm vừa rồi. Đúng vậy, là trọng thương!
Đường kiếm vừa rồi của Diệp Huyền đã khiến hắn ta trọng thương, thậm chí còn suýt chút nữa hủy diệt nhục thân của hắn ta. Mặc dù hắn ta đã sơ suất, thế nhưng Diệp Huyền cũng chỉ mới Mệnh Cách cảnh thôi mà!
Yêu nghiệt!
Triệu Thanh nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Ngươi đúng là yêu nghiệt trời sinh mà!”
Diệp Huyền lắc đầu cười, hắn thầm nói tiếc thật, đường kiếm vừa rồi còn thiếu chút sức mạnh, bằng không, nó đủ để miểu sát Triệu Thanh rồi.
Điều này cũng giúp hắn hiểu được thực lực hiện giờ của mình, hắn không phải sợ cường giả Nguyên Thần cảnh nữa!
Đương nhiên, một người không sợ, nhưng mấy chục người thì hắn cũng bó tay!
Bên cạnh Triệu Thanh, Vương Khiếu trầm giọng nói: “Triệu Thanh huynh, cái tên này lai lịch không tầm thường đâu!”
Ánh mắt Triệu Thanh lóe lên vẻ dữ dằn: “Không tầm thường nữa thì có làm sao? Hôm nay chúng ta đã không còn đường lui rồi, bắt buộc phải giết hắn!”
Vương Khiếu gật đầu, hắn ta nhìn Diệp Huyền, đang định nói gì đó thì lúc này, Diệp Huyền đột nhiên mỉm cười: “Triệu gia chủ, ngươi và ta đấu riêng đi!”
Đấu riêng!
Triệu Thanh nhìn Diệp Huyền, vẻ mặt hắn ta dữ tợn vô cùng: “Diệp Huyền, tại sao ta phải đấu riêng với ngươi?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta chỉ mới là Mệnh Cách cảnh, còn ngươi là Nguyên Thần cảnh, sao nào, ngươi không dám à?”
Triệu Thanh nhìn chằm chằm hắn mà không lên tiếng.
Diệp Huyền lại nói: “Triệu gia chủ, người tu đạo kỵ nhất cái gì? Kỵ nhất là sợ sệt đó! Ta là Mệnh Cách cảnh khiêu chiến với ngươi, ngươi mà không dám nghênh chiến thì ngươi còn tu gì nữa? Còn về Mệnh Tri cảnh thì ngươi lại càng khỏi phải tu! Phàm là cường giả Mệnh Tri cảnh đều không sợ ai cả, còn như ngươi…”
Nói đoạn, hắn bèn lắc đầu cười, không tiếp tục nói nữa.
Triệu Thanh nhìn Diệp Huyền bằng ánh mắt oán độc: “Ngươi muốn vấy bẩn đạo tâm của ta!”
Diệp Huyền cười ha ha: “Vấy bẩn đạo tâm? Triệu gia chủ, đạo tâm của ngươi mà kiên định thì cần gì ta phải vấy bẩn? Sở dĩ đạo tâm của ngươi có thể bị vấy bẩn là bởi đạo tâm ngươi không kiên định! Mà tại sao đạo tâm ngươi không kiên định, là bởi ngươi sợ!”
Triệu Thanh gằn giọng nói: “Diệp Huyền!”
Nói đoạn, hắn ta bèn định ra tay song lại bị Vương Khiếu ngăn lại. Vương Khiếu nhìn hắn ta: “Triệu Thanh huynh, nếu như ngươi ra tay thật thì sẽ trúng gian kế của hắn đấy!”
Triệu Thanh trầm mặc, vẻ mặt hắn ta dần bình tĩnh.
Vương Khiếu nhìn Diệp Huyền và mỉm cười: “Diệp công tử, thực lực của ngươi chẳng ra làm sao, thế nhưng võ mồm của ngươi lại lợi hại đấy!”
Diệp Huyền lắc đầu cười: “Nếu đã không dám đấu riêng thì thôi!”
Nói đoạn, hắn bèn cảm nhận Dương Niệm Tuyết, lúc này Dương Niệm Tuyết vẫn đang tu luyện, không hề có dấu vết sắp đột phá nào, hơn nữa thiên cực tinh của nàng chỉ còn lại khoảng mười mấy vạn!
Diệp Huyền thở dài!
Không nhờ vào Tuyết tỷ được rồi!
Đúng lúc ấy, giọng nói của Dương Niệm Tuyết vang lên trong đầu Diệp Huyền: “Lão đệ, không đủ thiên cực tinh rồi! Ngươi mau kiếm thiên cực tinh cho lão tỷ đi!”
Vẻ mặt Diệp Huyền cứng lại: “Lão tỷ, mẹ kiếp, hiện giờ ta đang bị mấy chục cường giả Thần Nguyên cảnh công kích đấy! Ngươi ra đánh nhau giúp ta được không?”
Dương Niệm Tuyết không đáp lời.
Diệp Huyền lại nói: “Cha ta có để lại cho ngươi thứ gì giữ mệnh không? Ngươi đưa ta dùng tạm, dùng xong ta trả cho ngươi!”
Dương Niệm Tuyết vẫn chẳng đáp gì cả.
Diệp Huyền sững sờ, sau đó vội vàng nói: “Lão tỷ, ngươi nói câu gì đi chứ! Hiện giờ lão đệ ta đã không còn đường đi rồi!”
Vẫn không có phản ứng gì cả.
Vẻ mặt Diệp Huyền sượng lại.
Đúng lúc ấy, Vương Khiếu ở phía xa xa đột nhiên nhìn Triệu Thanh: “Có cường giả tới gần?”
Triệu Thanh chầm chậm nhắm hai mắt lại, một lát sau hắn ta lắc đầu: “Người của ta nói không có bất cứ khí tức của cường giả nào lại gần!”
Vương Khiếu gật đầu, thực ra bọn họ cũng sợ Diệp Huyền có viện binh, thế nên đã để lại vài cường giả quan sát xung quanh, chỉ sợ đối phương có cứu viện!
Triệu Thanh nhìn Diệp Huyền ở phía xa xa, vẻ mặt hắn ta lạnh lùng: “Giết!”
Dứt lời, các cường giả phía sau hắn ta bèn xông lên. Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Diệp Huyền lập tức thay đổi, hắn vội nói: “Triệu Thanh, có bản lĩnh thì đấu riêng đi!”
Triệu Thanh cười gằn: “Đấu riêng? Lão tử có nhiều người, sao phải đấu riêng với ngươi?”
Nói đoạn, hắn ta bèn huơ tay: “Lên!”
Dứt lời, gần bốn mượi cường giả Nguyên Thần cảnh phía sau hắn ta bèn xông về phía Diệp Huyền.
Trông thấy cảnh tượng ấy, mí mắt Diệp Huyền giật giật, đánh hội đồng cơ à!
Đúng là không có đạo đức gì cả!
Đúng lúc Diệp Huyền chuẩn bị sử dụng huyết mạch chi lực liều chết một phen thì những luồng khí tức lớn mạnh đột nhiên xuất hiện trên tinh không.
Biến cố bất ngờ khiến mọi người đều tái mặt, tất cả đồng loạt quay đầu nhìn, chỉ thấy tinh không đột nhiên nứt ra. Ngay sau đó, hàng vạn người xông đến, mấy người đi đầu toàn là Mệnh Tri cảnh!
Có đến sáu cường giả Mệnh Tri cảnh!
Tất cả mọi người đều sững sờ!
Sao lại có nhiều cường giả Mệnh Tri cảnh thế này?
Sau sáu người đó là hàng vạn người, tất cả đều là cường giả Nguyên Thần cảnh đỉnh phong!
Trong tinh không, nam tử trung niên đi đầu nhìn thấy Diệp Huyền xong thì tái mặt. Ngay sau đó, hắn ta và mấy cường giả phía sau lập tức xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.
Nam tử trung niên run rẩy nói: “Tham… tham kiến Diệp thiếu…”
Nói đoạn, hắn ta hành lễ.
Mấy người phía sau hắn ta cũng thi nhau quỳ một gối xuống…
Tất cả mọi người đều hóa đá.
Hết chương 3618.



Bạn cần đăng nhập để bình luận