Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 392: Sau Lưng Ta Có Người!

Nữ tử mạng che mặt gật đầu:

- Quá nhỏ.

Diệp Huyền cười nói:

- Theo ta được biết, tu sĩ Trung Thổ Thần Châu ở Thanh Châu hiện nay, ít nhất mười mấy vạn, hơn nữa, còn đang liên tục gia tăng!

Nữ tử mạng che mặt lắc đầu:

- Vẫn là quá nhỏ!

Diệp Huyền nhíu mày:

- Khẩu vị của các hạ dường như quá lớn a.

Diệp Huyền mặt không biểu tình, ngay lúc những sợi tơ đỏ như máu kia sắp chạm đến thân thể của hắn, một cỗ kiếm ý đột nhiên tuôn ra từ trong cơ thể hắn!

Lúc này, tay ngọc của nữ tử mạng che mặt nhẹ nhàng ấn ra phía trước, Diệp Huyền cầm kiếm một trảm ra phía trước.

- Bao lớn?

Theo Ác Niệm kiếm ý xuất hiện, những sợi tơ đỏ như máu kia trực tiếp bị ăn mòn, sau đó yên diệt....

- Năng lực?

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn qua nữ tử mạng che mặt, khóe miệng của hắn, một vệt máu tươi chậm rãi tràn ra, mà trên bàn tay nữ tử mạng che mặt, có một vết kiếm huyết hồng dễ thấy.

Nữ tử mạng che mặt nhìn về phía Diệp Huyền:

Oanh!

Diệp Huyền cười nói:

- Có năng lực, tự nhiên là khẩu vị lớn.

Ác Niệm kiếm ý!

Trong lòng Diệp Huyền có chút khiếp sợ, nữ tử mạng che mặt trước mắt này, cũng không phải Vạn Pháp cảnh, mà là Ngự Pháp cảnh, hơn nữa, còn cường đại hơn Ngự Pháp cảnh hắn từng gặp.

Nữ tử mạng che mặt không nói gì, nàng đột nhiên giơ ra tay ngọc, nhẹ nhàng xoay tròn, trong chốc lát, quanh thân Diệp Huyền xuất hiện lít nha lít nhít những sợi tơ đỏ như máu, những sợi tơ đỏ như máu này tựa như một tấm huyết võng, trực tiếp bao phủ lại cả người Diệp Huyền, sau một khắc, những sợi tơ đỏ như máu này trực tiếp co vào, muốn bóp nát Diệp Huyền!

Nữ tử mạng che mặt nhìn qua vết kiếm trên tay bản thân, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Huyền:

Diệp Huyền lập tức lui lại mười trượng, hắn vừa dừng lại, đại địa dưới chân hắn trong nháy mắt đã sụp đổ, đồng thời một mực lan tràn, lan tràn trọn vẹn gần trăm trượng!

Ngự Pháp cảnh!

Diệp Huyền cười nói:

Nữ tử mạng che mặt đi đến trước mặt Diệp Huyền:

Diệp Huyền nghiêm mặt nói:

Diệp Huyền lau máu tươi trên khóe miệng:

- Ngươi suy nghĩ một chút trước đi, nghĩ thông suốt, tùy thời có thể tới tìm ta, ta ở đây, tùy thời hoan nghênh các hạ! Cho dù không muốn hợp tác, cũng không có chuyện gì, mua bán không thành nhân nghĩa tại!

- Không tệ.

Nói xong, hắn xoay người rời đi.

- Không cần nhiều lời, muốn hợp tác, cứ lưu lại, không hợp tác, các hạ tùy thời có thể rời đi.

Nữ tử mạng che mặt còn muốn nói điều gì, Diệp Huyền lại lắc đầu:

- Rốt cục ngươi có mục đích gì!

- Sau lưng ta có người!

Nữ tử mạng che mặt không nói gì.

Diệp Huyền cười nói:

- Loạn thế, tự nhiên vì cầu tài.

- Ma tông, chỉ cường giả chân Ngự Pháp cảnh cũng không dưới mười vị, Quỷ tông, cũng chẳng yếu đi đâu, với thực lực của ngươi bây giờ, gặm được sao?

Nữ tử mạng che mặt nhìn thẳng Diệp Huyền:

- Lưu ở nơi đây, tiền tài lấy không hết, còn nữa, Ma tông và Quỷ Tông đang trên đường tới Thanh Châu, nếu gặm sạch hai tông này, cũng đủ tài nguyên tu luyện nửa đời người.

Nữ tử mạng che mặt đột nhiên nói:

- Ngươi căn bản không phải người Hộ Giới Minh!

Diệp Huyền dừng bước lại, sau khi dừng lại, hắn cười nói:

- Ngược lại là sau lưng ta có người, muốn phát tài, cứ đi theo ta, một tháng chắc gốc hơn ức cực phẩm linh thạch.

Nữ tử mạng che mặt nói:

- Một tháng chắc gốc cho ta ba ức.

Diệp Huyền hỏi lại:

- Ngươi có thể giúp ta việc gì?

Nữ tử mạng che mặt lãnh đạm nói:

- Cũng may bản thân lưu lại một tâm nhãn, nếu không, dễ bị người khác chơi đểu a! Ân, tiểu thư...

Diệp Huyền nói khẽ:

Chính là Diệp Huyền!

Ước chừng nửa khắc đồng hồ sau, ở chỗ nữ tử mạng che mặt vừa đứng, không gian nơi đó đột nhiên run rẩy, ngay sau đó, một bóng người hiện ra.

Người áo đen xoay người rời đi.

Nói xong, thân hình nàng run lên, biến mất ở cách đó không xa.

Nữ tử mạng che mặt thu hồi nạp giới, quay người rời đi.

Nhưng ngay lúc này, một bóng đen đột nhiên xuất hiện trước mặt nữ tử mạng che mặt, nữ tử mạng che mặt dừng bước lại, bóng đen trầm giọng nói:

- Tiểu thư, vì sao không diệt sát! Người này vừa chết, ngày sau Ma tông ta tiến vào Thanh Châu, có thể cấp tốc khống chế toàn bộ Thanh Châu!

Nữ tử mạng che mặt nhìn thoáng qua bóng đen:

- Nếu có thể giết, ta sẽ lưu thủ? Vừa rồi người này cũng không tận lực, nếu ta tiếp tục ra tay, sẽ chỉ đánh rắn động cỏ, chọc hắn hoài nghi. Thay vì thế, còn không bằng lưu bên cạnh hắn, thăm dò nội tình của hắn, ngay thời khắc mấu chốt, cho hắn một kích trí mạng.

Người áo đen khẽ gật đầu:

- Tiểu thư cân nhắc chu đáo!

Nữ tử mạng che mặt nói:

- Để phụ thân ta cẩn thận người sau lưng người này!

Nữ tử mạng che mặt nhìn lướt qua, trong nạp giới có một ức cực phẩm linh thạch.

- Dùng trước đi.

Thanh âm vừa dứt, hắn bấm tay một cái, một nạp giới bay đến trước mặt nữ tử mạng che mặt:

- Thành giao. Ngươi ẩn núp trước, chờ ta thông tri!

Diệp Huyền yên lặng một chớp mắt, sau đó nói:

- Vạn Pháp cảnh của Ma tông và Quỷ Tông cùng với cường giả đến từ Trung Thổ Thần Châu, đều để ta giải quyết, phía trên và phía dưới, ngươi tự giải quyết.

Nói đến đây, không biết nghĩ tới điều gì, khóe miệng hắn đột nhiên khẽ nhấc lên, hắc hắc cười rộ lên…

Giữa dãy núi, Diệp Huyền dẫn theo đám người Mặc Vân Khởi một đường chạy như điên, bọn hắn nhanh như gió, những nơi đi qua, một mảnh hỏa diễm.

Quét sạch!

Lần này, mục đích của Diệp Huyền đúng là quét sạch tu sĩ Trung Thổ Thần Châu ở các nước xung quanh Khương quốc.

Những người này, tựa như khối u ác tính, chỉ có quét sạch những người này trước, hắn mới có thể an tâm đối kháng Ma tông và Quỷ tông sắp tiến vào Thanh Châu.

Một lúc lâu sau, Diệp Huyền dẫn theo đám người Mặc Vân Khởi đi tới một thành nhỏ ở biên giới Khương quốc, mà giờ khắc này, trong thành, đã không còn lại bao nhiêu người, cả tòa thành cực kỳ hoang vu.

Thanh Châu ngày càng ít linh khí, hoàn cảnh sinh tồn ngày càng hỏng bét, tăng thêm tu sĩ Trung Thổ Thần Châu dã man xâm lấn Thanh Châu, ngay cả Khương quốc, cũng đã xuất hiện rất nhiều thành trống.

Có vài thành trống, là tự người chạy đi, mà có vài thành trống, là do người làm.

Dưới thành.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn qua trên tường thành, phía trên đại môn tường thành, treo vô số thi thể, rất nhiều, ít nhất mấy trăm!

Những người này cứ bị treo trên tường thành như vậy, có vài thi thể còn đang chảy máu, hiển nhiên là vừa treo lên.

Nhìn thấy một màn này, thần sắc những người giữa sân đều trở nên băng lạnh.

Bên cạnh Diệp Huyền, Mặc Vân Khởi trầm giọng nói:

- Lục quân sư truyền âm, bên trong thành tụ tập mấy trăm từ tu sĩ đến từ Trung Thổ Thần Châu, bọn hắn đã chiếm lĩnh thành này, làm một cứ điểm, mỗi ngày sẽ ra ngoài cướp đoạt xung quanh.

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Nửa canh giờ, đủ chưa?

Mặc Vân Khởi cười hắc hắc:

- Ngươi quá coi thường chúng ta!

Thanh âm vừa dứt, hắn vung tay lên:

- Các huynh đệ, xông!

Thanh âm vừa dứt, hơn một trăm người phóng vào trong thành.

Lúc này, dưới cửa thành, một nam tử chạy nhanh ra, giận dữ:

- Các ngươi là người phương nào...

Còn chưa dứt lời, một ngọn phi đao đã xuyên thủng giữa chân mày nam tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận