Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 398: Diệp Huyền?

Trên không, sắc mặt lão giả đại biến, hai tay chất chồng, đột nhiên đè ép xuống, vừa đè ép, một cỗ lực lượng cường đại từ bên trong song chưởng của hắn tuôn ra tựa như nước lũ đổ xuống, trong nháy mắt, không gian dưới người hắn trực tiếp chấn động tựa như gợn sóng.

Ngự Pháp cảnh cường giả!

Trong ánh mắt của tất cả mọi người, một sợi kiếm quang lóe lên, yên lặng một chớp mắt!

Xuy!

Trên không, một cái đầu đẫm máu kèm theo một cỗ máu tươi chậm rãi rơi xuống.

Miểu sát!

Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người giữa sân ngây dại!

Đặc biệt là những cường giả phía trên vân thuyền kia, trong mắt càng vô cùng kiêng kỵ!

Trong lúc nhất thời, vô số người xắn tay áo lên, tùy thời chuẩn bị ra tay.

Có thể nói, bọn hắn không cần sợ hãi!

Phách lối!

Hơn nữa, bọn hắn đông người!

- Chớ nói nhảm nhiều lời, các ngươi muốn chiến cứ chiến!

- Miểu sát! Người này còn phải yêu nghiệt hơn lời đồn ngươi ta nghe được!

Trên không, Diệp Huyền chậm rãi hạ xuống, rất nhanh, hắn đáp xuống tường thành, hắn chắp tay trái sau lưng, tay phải cầm kiếm quét ngang qua phải, một cái đầu đẫm máu vững vàng rơi xuống trên thân kiếm.

Trên vân thuyền, Khô Minh Hư nhìn thoáng qua cái đầu trước mặt, trong mắt không có phẫn nộ, chỉ có ngưng trọng!

Nói xong, hắn khẽ run tay phải, trong chốc lát, cái đầu đẫm máu trực tiếp bay tới chiếc vân thuyền lớn nhất trên không, rất nhanh, cái đầu kia vững vàng rơi xuống trước mặt Tông chủ Ma tông Khô Minh Hư và Tông chủ Quỷ tông Kỷ Yên Nô.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn qua chiếc vân thuyền lớn nhất trên không, cười to nói:

Mặc dù Diệp Huyền chém giết một Ngự Pháp cảnh, thế nhưng, bọn hắn cũng không sợ hãi, bởi vì giữa sân, còn có chân Ngự Pháp cảnh!

- Kiếm Hoàng trẻ tuổi như thế, ngay cả Trung Thổ Thần Châu, cũng không có người thứ hai. Sau lưng người này, không đơn giản a!

Trên hơn hai trăm chiếc vân thuyền, hết thảy tu sĩ Trung Thổ Thần Châu giận không thể nuốt, Diệp Huyền này thực sự quá phách lối!

Kỷ Yên Nô trầm giọng nói:

Trong mắt Kỷ Yên Nô cũng như thế, nàng liếc mắt nhìn Diệp Huyền phía dưới thật sâu:

Khô Minh Hư khẽ gật đầu:

Khô Minh Hư lắc đầu, hắn tự nhiên không tin, bởi vì nếu sau lưng Diệp Huyền không có người, Hộ Giới Minh tuyệt đối không có khả năng treo giải thưởng cao như vậy để giết Diệp Huyền.

Kỷ Yên Nô cười lạnh:

- Bây giờ làm sao đây? Trực tiếp động thủ sao?

Khô Minh Hư nhíu mày:

- Kế sách hay, sau đó, nhất định bọn hắn sẽ tự loạn trận cước!

- Hắn lớn lối như thế, rõ ràng là yên tâm có chỗ dựa chắc, mà hết lần này tới lần khác, ngươi ta lại không biết hắn có bài tẩy gì... Không lẽ, vị Kiếm Tiên sau lưng hắn thật sự mạnh đến loại trình độ này?

Kỷ Yên Nô gật đầu:

- Tiếp tục tìm hiểu một thoáng, nhìn xem sau lưng người này, ngoại trừ Kiếm Tiên kia, còn có thế lực khác hay không. Trước khi hoàn toàn nắm rõ nội tình của hắn, tạm thời chớ động thủ.

Khô Minh Hư nhìn thoáng qua Diệp Huyền phía dưới, lại nói:

- Lúc trước, Lục tôn chủ Hộ Giới Minh từng nói, Đại Kiếm Tiên kia đã rời đi...

Khô Minh Hư lắc đầu:

- Không vội. Truyền lệnh xuống, nói là Diệp Huyền xúc phạm giới quy của Thanh Thương giới, Thanh Thương giới không thể dung hắn. Ma tông ta và Quỷ Tông tới đây, chỉ nhằm vào một mình Diệp Huyền, chỉ cần người trong thành không trợ Trụ vi ngược, tự động rời đi, chúng ta tuyệt không gây khó dễ.

Khóe miệng Kỷ Yên Nô hơi nhấc lên:

- Chuyện ma quỷ này, ngươi tin?

Kỷ Yên Nô đột nhiên nói:

Nếu không phải điều kiện Hộ Giới Minh bỏ ra thật sự quá mức mê người, hắn nhất định sẽ không lẫn vào vũng nước đục này.

Nhất định là Hộ Giới Minh đang kiêng kị gì đó!

- Ta tự đi điều tra một phen!

Nói xong, nàng quay người trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.

Khô Minh Hư cúi đầu nhìn phía dưới, mà giờ khắc này, mấy người Diệp Huyền đã quay người rời đi.

Nhìn Diệp Huyền, vẻ mặt Khô Minh Hư dần dần âm lãnh.

Lần này tới đây, thật sự là hắn đang đánh cược!

Bởi vì trước khi tới, hắn đã biết Diệp Huyền không đơn giản, sau lưng khẳng định có người, hơn nữa, có thể không phải người bình thường! Thế nhưng, hắn không thể không đến.

Giao toàn bộ Thanh Châu cho Ma tông, dụ hoặc quá lớn.

Tại Trung Thổ Thần Châu, nhất mạch Ma đạo không thể phát triển không kiêng nể gì, bởi vì người tu luyện Ma đạo, phần lớn đều là phi nhân đạo, khiến rất nhiều người căm ghét. Nếu làm loạn ở Trung Thổ Thần Châu, nhất định sẽ dẫn tới công phẫn, hơn nữa, cũng sẽ bị Hộ Giới Minh chèn ép.

Nhưng ở Thanh Châu, có Hộ Giới Minh hứa hẹn, chỉ cần giết Diệp Huyền, Ma tông muốn làm sao thì làm vậy!

Nữ tử mạng che mặt nhìn thoáng qua Diệp Huyền, không nói gì.

Cuồng Sư, Vương Giả, cùng với nữ tử mạng che mặt.

Trong gian phòng, ba người đang ngồi.

Diệp Huyền trở lại Thương Lan học viện, sau đó tiến vào trong phòng.

Rốt cục hắn có bài tẩy gì?

Bởi vì Diệp Huyền quá trấn định!

- Diệp thổ phỉ, dường như bọn hắn không động thủ a!

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Chúng ta về trước đi!

- Mặc kệ bọn hắn?

Mặc Vân Khởi hỏi.

Diệp Huyền cười nói:

- Trước mặc kệ.

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Mặc Vân Khởi và Bạch Trạch liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hai người đều có một tia tò mò.

Phía dưới, trên tường thành, Mặc Vân Khởi bên cạnh Diệp Huyền đột nhiên nói:

...

Khô Minh Hư chậm rãi đóng hai mắt lại, hắn nắm chặt tay phải, lần này, không thành công, thì thành nhân!

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là diệt trừ kẻ cầm đầu Diệp Huyền này.

Đây là một cơ hội có khả năng cải biến vận mạng Ma tông!

Nhiều nhất chỉ năm năm, Ma tông có thể trở thành thế lực siêu cấp, ngay cả ở Trung Thổ Thần Châu, cũng là loại cao cấp nhất, đứng đầu nhất. Bởi vì ở đây, bọn hắn có thể lợi dụng toàn bộ tài nguyên của Thanh Châu.

Diệp Huyền ngồi xuống, cười nói:

- Ba vị, nếu rời khỏi ngay lúc này, có thể vẫn kịp.

Cuồng Sư và Vương Giả liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng, hai người nhìn về phía nữ tử mạng che mặt, nữ tử mạng che mặt không nói gì.

Cuối cùng, Cuồng Sư nhìn về phía Diệp Huyền:

- Hộ Giới Minh ngươi không xuất chiến?

Diệp Huyền tự rót một ly trà, sau khi uống một ngụm, hắn cười nói:

- Tự nhiên sẽ ra tay, yên tâm, chỉ cần cường giả chân Ngự Pháp cảnh của Ma tông và Quỷ Tông xuất chiến, bọn hắn phải chết không thể nghi ngờ.

Nữ tử mạng che mặt nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Thật chứ?

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Thật.

Nữ tử mạng che mặt hỏi:

- Vì sao?

Khóe miệng Diệp Huyền hơi nhấc lên:

- Thiên cơ bất khả lộ. Tóm lại, nếu ba vị không có vấn đề, như vậy tiếp theo, chúng ta có thể bàn bạc một thoáng.

Cuồng Sư trầm giọng nói:

- Nếu chân Vạn Pháp cảnh không ra tay, chúng ta tự nhiên không sợ Ma tông và Quỷ Tông này, có điều, chỉ đám người chúng ta, còn có đạo binh của ngươi, vẫn còn thiếu rất nhiều, phải biết, ngoại trừ Ma tông và Quỷ tông, còn có mấy vạn tu sĩ Trung Thổ Thần Châu.

Nói đến đây, hắn nhìn về phía Diệp Huyền:

- Hẳn là ngươi đã nghĩ tới!

Diệp Huyền nhìn qua Cuồng Sư:

- Đằng sau ta có Hộ Giới Minh!

Cuồng Sư nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Đại ca, ta biết sau lưng ngươi có người, ngươi lợi hại, được rồi!

Diệp Huyền: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận