Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1135: Giết ai bây giờ?

Biến mất rồi!

Thấy một màn này, sắc mặt của mấy cường giả Đăng Phong cảnh kia lập tức trở nên khó coi hẳn, vì bọn họ phát hiện ra thần thức của mình hoàn toàn không thể tra ra Diệp Huyền.

Diệp Huyền trông thấy được cũng không đáng sợ đến thế, mà Diệp Huyền không trông thấy được lại có hơi khủng bố!

Trong sân, một đám cường giả Thần Điện thầm cảnh giác.

Mà cách đó không xa, đám cường giả của các thế lực Hiên Viên gia lại hơi hào hứng.

Diệp Huyền!

Trước kia, hắn khiến bọn họ rất đau đầu, nhưng bây giờ hắn lại khiến bọn họ rất thoải mái!

Một giây giết chết một Đăng Phong cảnh!

Vút!

Diệp Huyền đâu?

Nghe thấy lời của lão giả cầm thương, đám cường giả Thần Điện có mặt ở đó đồng loạt nhìn về phía nhóm cường giả các thế lực Hiên Viên gia, ngay sau đó, bọn họ trực tiếp lao về phía mấy người này!

Nhìn thấy một màn này, trong lòng mấy cường giả Thần Điện kia kinh hãi vô cùng, liên tiếp lùi lại, mà trong sân vẫn không có Diệp Huyền như cũ!

Diệp Huyền mạnh hơn trước kia nhiều rồi!

Diệp Huyền này không ra kiếm thì thôi, vừa xuất kiếm đã giết trong một giây, hơn nữa còn biến mất không thấy tăm hơi đâu!

Điều này khiến bọn họ hoàn toàn nhìn thấy hy vọng!

Trong sân, đám cường giả Thần Điện nháo nhác nhìn xung quanh, thần thức của bọn họ tổ hợp thành một cái lưới khổng lồ, cái lưới này che phủ phạm vi mấy chục vạn dặm, nhưng bọn họ vẫn không phát hiện ra tung tích của Diệp Huyền!

Đúng lúc này, lão giả cầm thương đang đánh nhau với Tiểu Thất ở cách đó không xa đột nhiên nói: “Ra tay! Hắn sẽ tự xuất hiện!”

Lúc mới đầu khi cường giả Thần Điện kéo tới, trong lòng bọn họ còn hơi hoảng hốt, nhưng lúc này, sau khi trông thấy Diệp Huyền giết chết một cường giả Đăng Phong cảnh trong một giây, bọn họ đã hơi bình tĩnh lại!

Tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng lại thì đầu của một cường giả Đăng Phong cảnh khác của Thần Điện lại bay ra, một cột máu phun trào!

Đúng lúc này, ở phía chân trời xa xăm kia, một đạo lôi quang đột nhiên giáng xuống, lôi quang đi qua nơi nào, không gian ở nơi đó trực tiếp bị thiêu rụi thành hư không.

Mà đúng lúc này, một tiếng kiếm minh đột nhiên vang vọng từ trong sân.

Thấy một màn này, cường giả Bắc Cảnh có mặt ở đó lập tức thay đổi sắc mặt, bọn họ đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía lôi quang kia, ngay khi đường lôi quang đó sắp giáng xuống, một nữ tử xuất hiện trên đỉnh đầu bọn họ!

Đừng nói là cường giả Thần Điện mà lúc này, ngay cả đám cường giả của các thế lực Hiên Viên gia cũng khiếp sợ không thôi!

Thế này quá đáng sợ!

Bạch phát nữ tử híp hai mắt lại: “Bán Bộ Vị Tri cảnh?”

Một mảnh lôi quang đó trực tiếp biến mất sạch!

Lôi quang này giáng xuống, một luồng thiên địa uy áp vô hình lập tức xuất hiện trong tinh không, đối mặt với luồng uy áp này, cho dù có là cường giả Đăng Phong cảnh cũng hơi khó chống cự!

Khóe miệng Giản Tự Tại hơi nhếch lên, vung tay phải một cái!

Bên dưới, Giản Tự Tại phất ống tay áo, mấy lôi quang bắn tới trước mặt nàng lập tức biến mất dạng.

Giản Tự Tại!

“Ha ha…”

Vẻ mặt của bạch phát nữ tử không có cảm xúc: “Sao không lên đây?”

Nàng ngẩng đầu nhìn bạch phát nữ tử trên đỉnh đầu, cười hỏi: “Xuống chiến một trận?”

Ầm!

Nhưng Giản Tự Tại lại chỉ mỉm cười, ngón tay hướng lên ngoắc nhẹ một cái, trong nháy mắt, không gian bên cạnh nàng đột nhiên nứt toác ra, ngay sau đó, một luồng sáng đen vọt thẳng lên trời, trực tiếp va chạm với mảnh lôi quang kia.

Ầm ầm!

Toàn bộ tinh không chấn động dữ dội, vô số lôi quang bắn văng ra khắp nơi.

Giản Tự Tại ngẩng đầu nhìn qua, phía trên tinh không kia là một bạch phát nữ tử, bạch phát nữ tử nhìn nàng, hai nữ nhân cứ đối diện tầm mắt như thế.

Vừa dứt lời, nàng ta đột nhiên vung tay phải, một mảnh lôi quang lại ầm ầm giáng xuống.

Bạch phát nữ tử nhìn nàng chằm chằm: “Không thể dùng cảnh giới để đo đếm thực lực của một người!”

Khóe miệng Giản Tự Tại hơi nhếch lên: “Đúng!”

Giản Tự Tại cười to rồi đáp: “Lên thì lên!”

Vừa dứt lời, đột nhiên nàng lao vút lên trời.

Ầm!

Một luồng sức mạnh to lớn vọt thẳng lên trời!

Trong tinh không, bạch phát nữ tử quay đầu nhìn sang bên phải: “Lôi hắn ra ngoài!”

Tại vị trí đó, một bóng đen chợt lóe lên.

Bạch phát nữ tử nhìn về phía Giản Tự Tại bên dưới, ngay sau đó, nàng ta cũng lao thẳng xuống, trong nháy mắt, vô số lôi quang bắn ra giống như ngày tận thế giáng lâm vậy!

Ầm ầm!

Rất nhanh, sâu trong tinh không vang lên những tiếng nổ không ngừng!

Giản Tự Tại đại chiến với bạch phát nữ tử!

Trong bóng tối, Diệp Huyền liếc mắt nhìn hai nữ nhân với vẻ mặt thả lỏng, cũng may Giản Tự Tại có thể ngăn được bạch phát nữ tử này, bằng không phía bên bọn họ hoàn toàn không có bất cứ phần thắng gì!

Bây giờ, có Giản Tự Tại kéo chân bạch phát nữ tử rồi, vậy Bắc Cảnh và Thần Điện có thể chiến một trận!

Diệp Huyền thu lại suy nghĩ, hắn nhìn về phía đám cường giả Thần Điện ở cách đó không xa, với thực lực hiện tại của hắn có thể sử dụng Nhất Kiếm Vô Lượng ba lần trong khoảng thời gian ngắn!

Còn một kiếm!

Giết ai bây giờ?

Diệp Huyền dường như nghĩ đến gì đó, đột nhiên hắn quay người nhìn về phía lão giả cầm thương đang giao chiến với Tiểu Thất ở cách đó không xa!

Lúc này Tiểu Thất và lão giả cầm thương kia đã chiến đến bất phân thắng bại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận