Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1662: Thật to gan

Ác ma!

Ác ma nhìn Thánh Thiên xa xa, cười nói: “Ngươi khẩn trương gì chứ? Ta sẽ không ăn thịt ngươi đâu!”

Thánh Thiên nhìn chằm chằm ác ma : “Ngươi đột phá phong ấn!”

Ác ma cười ha ha: “Tạm thời vẫn chưa, có điều hẳn là sắp rồi! Còn nữa, nếu ngươi muốn phong ấn ta thì hãy dùng chút bản lĩnh thật sự, chứ đừng dùng một thanh đao cùn như vậy.”

Thánh Thiên trầm giọng nói: “Năm đó chính tổ tiên đã dùng thanh đao cùn này để phong ấn ngươi!”

Ác ma nhìn bầu trời: “Ngươi sai rồii! Thứ phong ấn ta không phải thanh đao mà là tổ tiên của ngươi cùng với Tiểu Đạo cô nương kia!”

Tiểu Đạo cô nương!

Thánh Thiên mí mắt hơi giật, chính mình đã đắc tội với người ta!

Nói xong, hắn ta nhìn Thánh Thiên: “Các ngươi chờ đó cho ta, đợi ta đi ra, Thánh tộc gà chó không tha, ha ha!”

Nói xong, hắn ta xoay người rời đi.

Thánh Thiên nhìn chằm chằm vào ác ma, không nói gì.

Xa xa, sắc mặt Thánh Thiên vô cùng âm trầm, một lát sau hắn ta đột nhiên nói: “Liêm Nhi, theo ta đến tiệm cầm đồ Thiên Đạo!”

Ác ma lắc đầu: “Không dám!”

Mà lúc này, hai người cũng đã quen biết nhau, lão giả trước mắt này tên là Nguyên Nhất, là tông chủ đến từ Thái Nhất tông. Thái Nhất tông nằm ở Thái Thượng giới, nơi đó tự thành một giới, mà Thái Nhất tông lịch sử lâu đời, vì bọn họ đã tồn tại tư thời cổ đại, trải qua hai lần Ngũ Duy kiếp.

Ác ma cười nói: “So với tổ tiên của ngươi, ngươi không phải tệ hơn một chút thôi đâu. Tuy là kẻ thù với tổ tiên của ngươi nhưng ta tôn trọng hắn ta. Có điều tôn trọng thì tôn trọng, thù nên báo vẫn phải báo.”

Tiệm cầm đồ Thiên Đạo.

Nói xong hắn ta nhếch miệng cười: “Sao ngươi không hỏi ta có dám tìm ngươi báo thù hay không? Ha ha!”

Thánh Thiên trầm giọng nói: “Ngươi dám đi tìm Tiểu Đạo cô nương báo thù không?”

Nói xong, hắn ta lui thẳng xuống đáy vực sâu.

Đối với Diệp Huyền, Nguyên Nhất cũng có ý lấy lòng, Tiểu Đạo để Diệp Huyền ở đây trông cửa hàng, quan hệ này khẳng định không tầm thường!

Trên vực sâu, ác ma tham lam hít sâu một hơi: “Không khí trong lành đã lâu không được hưởng rồi, nếu như lại cho ta một cơ hội, năm đó ta nhất định sẽ khiêm tốn làm người, cái giá của sự kiêu ngạo quá lớn.”

Lúc này, có hai người đột nhiên đi vào!

Diệp Huyền còn đang tán gẫu với lão giả, hai người càng nói chuyện càng hợp rơ.

Mà lần này, Nguyên Nhất tìm đến Tiểu Đạo là vì Thái Thượng giới xảy ra vấn đề, hy vọng được nàng hỗ trợ.

“Ha ha!”

Thánh Thiên nhìn thoáng qua Nguyên Nhất, sau đó nhìn Diệp Huyền, hắn ta do dự một chút sau đó nói: “Tiểu hữu, Tiểu Đạo cô nương đâu?”

Diệp Huyền cười nói: “Các hạ hiểu lầm rồi! Diệp Huyền ta không phải loại người nhỏ mọn.”

Thấy hai người này, Diệp Huyền sửng sốt.

Diệp Huyền đột nhiên nói: “Liên quan gì đến ta!”

Người đến chính là Thánh Thiên và Thánh Liêm.

Sắc mặt của Thánh Thiên âm trầm, lúc này Diệp Huyền đột nhiên nói: “Không phải các hạ muốn đánh ta đấy chứ?”

Diệp Huyền nhìn hắn ta: “Các hạ, nếu ngươi muốn biết tung tích của Tiểu Đạo cô nương thì đưa tiền đây. Còn những thứ khác đừng kéo lên đầu ta!”

Thánh Thiên: “...”

Người Thánh tộc này sao lại tới đây?

Ngươi mà không nhỏ mọn sao?

Khóe miệng Thánh Thiên khẽ giật, hắn ta không dám tức giận vì đây chính là tiệm cầm đồ Thiên Đạo.

Hắn ta do dự một chút sau đó nói: “Tiểu hữu, ác ma xuất thế, chuyện liên quan đến thiên hạ thương sinh. Chúng ta nhất định phải phong ấn nó, bằng không...”

Diệp Huyền mặt không đổi sắc: “Vấn đề này phải trả tiền!”

Nghe Diệp Huyền nói, sắc mặt Thánh Thiên nhất thời trở nên cực kỳ khó coi: “Tiểu… tiểu hữu, lúc trước ở Thánh tộc, là Thánh tộc ta thất lễ với tiểu hữu, ta đại diện cho Thánh tộc tạ lỗi với tiểu hữu!”

Nguyên Nhất bên cạnh Diệp Huyền liếc nhìn hắn, dường như nghĩ đến gì đó bèn mỉm cười.

Lúc này, tầng thứ chín đột nhiên bật cười.

Thánh Thiên liếc nhìn hắn: “Ta tới tìm Tiểu Đạo cô nương!”

Hiển nhiên, ngụ ý là không phải tới tìm Diệp Huyền ngươi.

Diệp Huyền cười nói: “Ta biết ngươi đến tìm Tiểu Đạo cô nương, ta biết nàng ta đang ở đâu!”

Ngụ ý là ta biết, nhưng ta sẽ không nói với ngươi!

Thánh Thiên trầm mặc một lát sau đó nói: “Tiểu hữu, lúc ở Thánh tộc, là Thánh tộc ta không đúng, kính xin tiểu hữu thứ lỗi.”

Diệp Huyền lắc đầu: “Ta không tức giận, các ngươi đuổi ta đi, nói thật là ta rất vui mừng, đây là sự thật. Về phần Tiểu Đạo cô nương, nàng ta không ở cửa hàng, các ngươi có thể chờ nàng ta trở về sau đó trở lại!”

Thánh Thiên trầm giọng nói: “Tiểu Đạo cô nương đi nơi nào?”

Diệp Huyền cười nói: “Ta thật sự không biết!”

Đây là sự thật, hắn cũng không biết Tiểu Đạo đi đâu.

Thánh Thiên nhìn hắn: “Ngươi cho là ngươi là ai? Đừng có nể mặt ngươi mà ngươi lại không cần!”

Diệp Huyền híp mắt lại, Thiên Đạo Bút đã nằm trong tay hắn, ngay sau đó, cây bút trực tiếp rung động!

Ầm ầm!

Một luồng khí tức cường đại đột nhiên xuất hiện tại Vô Biên Địa Hạ thành này.

Giờ khắc này, toàn bộ người trong Vô Biên Địa Hạ thành đều nhìn vào tiệm cầm đồ Thiên Đạo.

Ai táo bạo như vậy? Lại dám động thủ ở tiệm cầm đồ Thiên Đạo?

Thật to gan!
Bạn cần đăng nhập để bình luận