Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3867. Cha ngươi là ai?



Chương 3867. Cha ngươi là ai?




Nhị đại mạnh nhất!
Nghe tiểu tháp nói vậy, mặt Diệp Huyền lập tức đen lại!
Lúc này, Nam Ninh phía xa xa đột nhiên hỏi: “Rốt cuộc các hạ là ai?”
Diệp Huyền nhìn đối phương, hắn mỉm cười: “Ngươi đoán xem!”
Ngươi đoán xem!
Nghe Diệp Huyền nói vậy, nữ tử tên Nam Ninh kia nhíu mày.
Mẹ kiếp, đoán kiểu gì giờ?
Ở phía xa xa, Diệp Huyền cũng không động thủ. Sở dĩ hắn không động thủ là bởi hắn cảm nhận được vài đường khí tức quỷ dị. Những luồng khí tức này cực lớn, có hai luồng còn không hề yếu hơn Hóa Tự Tại!
Rất rõ ràng, còn có người của Giang Bạn Dung Binh Đoàn đang ẩn mình.
Đấu riêng thì hắn không sợ, nhưng đánh hội đồng thì cũng hơi khó chơi.
Hơn nữa, hắn luôn cho rằng mọi chuyện không thể dùng nắm đấm để giải quyết.
Thế giới này phải có tình yêu!
Ở phía xa xa, Nam Ninh trầm mặc, lúc này nàng thấy hơi khó xử.
Giết?
Nàng tự tin có thể giết được Diệp Huyền, thế nhưng lại hơi lo lắng, bởi lẽ với mọi biểu hiện như thế này, nam nhân này đúng không phải người thường.
Nhất là thanh kiếm kia!
Vừa rồi khi sờ vào thanh kiếm kia, trong lòng nàng bỗng dấy lên một nỗi sợ hãi!
Giết nam tử trước mắt này chắc chắn sẽ dính phải nhân quả lớn!
Nhưng nếu như không giết thì hai mươi tinh mạch…
Hai mươi tinh mạch!
Điều này đủ thực lực của Giang Bạn Dung Binh Đoàn nâng lên một tầm cao mới!
Hơn nữa, trước giờ Giang Bạn chưa từng hủy đơn, nàng không muốn hủy đơn.
Đúng lúc ấy, một nam tử thanh niên đột nhiên xuất hiện bên cạnh Nam Ninh. Nam tử liếc nhìn Diệp Huyền: “Phải đưa ra quyết định!”
Nam Ninh trầm mặc một hồi rồi nhìn Diệp Huyền: “Nếu các hạ bằng lòng gia nhập Giang Bạn Dung Binh Đoàn chúng ta, chúng ta không những có thể hóa địch thành bạn với ngươi mà Giang Bạn Dung Binh Đoàn còn giúp ngươi hủy diệt Bạch Trú thành!”
Nghe vậy, nam tử thanh niên kia bèn nhìn Nam Ninh, hắn ta kinh ngạc.
Nam Ninh thì nhìn chằm chằm Diệp Huyền, vẻ mặt nàng bình tĩnh.
Ở phía xa xa, Diệp Huyền lắc đầu: “Ta từ chối!”
Nam Ninh khẽ híp mắt: “Ngươi chắc chưa?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Đúng vậy, bởi lẽ ta sẽ không chấp nhận uy hiếp! Nếu các ngươi muốn chiến, ta sẽ tiếp đến cùng.”
Hắn cũng không sợ, chỉ cần cường giả Giang Bạn Dung Binh Đoàn không tham chiến thì Vĩnh Dạ thành sẽ không thua Bạch Trú thành.
Người sốt sắng là Bạch Trú thành.
Lúc này, Nam Ninh đột nhiên nói: “Chúng ta đi thôi!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Bên cạnh nàng, nam tử thanh niên sững sờ. Hắn ta lấy làm lạ, nhưng cũng không hỏi, chỉ quay người rời đi.
Những luồng khí tức ẩn mình kia cũng biến mất theo.
Ở phía xa xa, Diệp Huyền liếc nhìn mấy người Nam Ninh, sau đó cũng quay người rời đi.
Ở một bên khác, nam tử thanh niên đi đến bên cạnh Nam Ninh: “Nam Ninh, ngươi…”
Nam Ninh khẽ nói: “Nếu như hắn đồng ý gia nhập Giang Bạn chúng ta, ta bắt buộc phải giết hắn ta, thế nhưng hắn lại không đồng ý!”
Nam tử thanh niên lấy làm lạ: “Tại sao?”
Vẻ mặt Nam Ninh bình tĩnh: “Nếu như hắn gia nhập thì chứng tỏ hắn sợ chúng ta, nếu như hắn sợ chúng ta thì tức là thế lực phía sau hắn cũng thường thôi. Song trong tình huống này mà hắn còn từ chối gia nhập chúng ta, điều này chứng tỏ gì? Chứng tỏ hắn hoàn toàn không sợ chúng ta…”
Nói đến đây, nàng bèn ngẩng đầu nhìn bầu trời phía xa: “Chẳng trách bạch y nam tử lại từ bỏ!”
Nam tử thanh niên thở dài một hơi: “Đúng là đáng tiếc!”
Cứ nghĩ đến hai mươi tinh mạch là nàng lại thấy đau lòng!
Nam tử thanh niên đột nhiên nói: “Chúng ta trở về sao?”
Nam Ninh lắc đầu: “Không!”
Nói đoạn, nàng bèn quay đầu nhìn: “Không thể tới vô ích được!”

Diệp Huyền quay về Vĩnh Dạ thành, mà lúc này trên bầu trời Vĩnh Dạ thành đã trở thành một chiến trường.
Hai bên đang đánh nhau rất ác liệt!
Có điều Vĩnh Dạ thành đang chiếm thế thượng phong, dẫu sao thì đây cũng là Vĩnh Dạ thành, đánh trên sân nhà mà.
Đúng lúc ấy, thành chủ Bạch Trú thành – Mộ Hư đột nhiên dừng lại. Hắn ta nhìn Diệp Huyền, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin: “Ngươi… sao ngươi vẫn còn sống?”
Diệp Huyền nhìn hắn ta và mỉm cười: “Mấy tên dung binh kia của ngươi đã bị ta xử sạch rồi!”
“Vớ vẩn!”
Mộ Hư đột nhiên gào lên: “Sao ngươi có thể xử sạch bọn họ? Bọn họ là Dung Binh Đoàn số một tại Lục Giới, với thực lực của ngươi thì ngươi không thể hủy diệt bọn họ được!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Sao ngươi biết ta không gọi người?”
Mộ Hư nhìn chằm chằm vào hắn: “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Diệp Huyền đột nhiên nhìn Hàn Giang: “Hàn Giang thành chủ, kéo chân hắn ta!”
Hàn Giang gật đầu: “Được!”
Dứt lời, hắn ta lập tức xông về phía Mộ Hư.
Gần như cùng lúc đó, Diệp Huyền ở phía dưới đẩy ngón tay cái. Thanh Huyền Kiếm đột nhiên bay ra!
Vụt!
Ở phía xa xa, đầu một cường giả Đạo Minh cảnh của Bạch Trú thành lìa khỏi cổ, máu tươi bắn tung tóe, tanh nồng vô cùng.
Trông thấy cảnh tượng ấy, Mộ Hư trên bầu trời lập tức nghiến răng nghiến lợi: “Diệp Huyền!”
Diệp Huyền chẳng thèm quan tâm đến hắn ta mà biến mất. Ngay sau đó, cường giả Đạo Minh cảnh của Bạch Trú thành lại ngã xuống!
Diệp Huyền gia nhập chiến trường, cục diện lập tức thay đổi!
Bởi lẽ hắn không có đối thủ!
Dưới Hóa Tự Tại thì không ai có thể tiếp được một kiếm của Diệp Huyền!
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Vĩnh Dạ thành đã hoàn toàn áp chế người của Bạch Trú thành.
Hết chương 3867.



Bạn cần đăng nhập để bình luận