Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1452: Trương Văn Tú

Kiếm Quy!

Trong lúc Diệp Huyền giao thủ với Hàn Cơ, sử dụng Kiếm Quy càng ngày càng thuần thục, đương nhiên, quan trọng nhất là Thiên Tru kiếm trong tay hắn! Thanh kiếm này quá sắc bén, Hàn Cơ khi không có ưu thế về cảnh giới thì hoàn toàn không dám đỡ kiếm này!

Đối với Diệp Huyền mà nói, thiếu hụt duy nhất của hắn chính là một thanh trọng kiếm tốt!

Bây giờ thanh trọng kiếm mà hắn đang dùng này là kiếm linh đưa cho hắn, rất bình thường!

Nếu như thanh trọng kiếm này giống như Thiên Tru kiếm thì thực lực của hắn ít nhất còn có thể tăng lên thêm một, hai phần!

Ước chừng một khắc đồng hồ sau.

Ầm!

Giá sách xung quanh Thư Giới đột nhiên kịch liệt run lên, ngay sau đó, hai bóng người đồng thời lùi nhanh lại!

Đúng lúc này, Thiên Tru kiếm trong tay Diệp Huyền đột nhiên biến thành Trấn Hồn kiếm!

Giờ khắc này, linh hồn Hàn Cơ trực tiếp bị Trấn Hồn kiếm chế trụ!

Lấy mạng đổi mạng!

Định hồn!

Lần này, là Hàn Cơ chọn lấy thương đổi thương!

Đầu Hàn Cơ trực tiếp bay ra ngoài, mà trong nháy mắt linh hồn của hắn ta cũng bị Trấn Hồn kiếm hấp thụ, ngay cả thời gian phản kháng cũng không có!

Diệp Huyền dừng lại, kiếm trong tay hắn đột nhiên bay ra ngoài, nơi xa, bỗng nhiên Hàn Cơ chắp hai tay lại, trực tiếp kẹp chặt kiếm của Diệp Huyền, mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt của hắn ta, cùng lúc đó, một thanh trọng kiếm từ đỉnh đầu hắn ta hung ác trảm xuống.

Hàn Cơ nhìn về phía Diệp Huyền, đang tính nói chuyện thì một thanh kiếm đột nhiên lóe qua cổ hắn ta.

Mà đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xông tới trước, hắn xông tới làm cho trường thương của Hàn Cơ đâm xuyên qua ngực hắn, mà lúc này kiếm của hắn cũng thuận thế đâm xuyên qua thân thể Hàn Cơ!

Con ngươi của Hàn Cơ bỗng nhiên co rụt lại, hắn ta vội vàng buông Thiên Tru kiếm ra, nhanh chóng lui về sau, mà lúc này, trọng kiếm của Diệp Huyền đột nhiên lại biến thành Thiên Tru kiếm, một kiếm này đâm thẳng vào ngực Hàn Cơ, nhưng mà chỉ đâm vào được nửa tấc, bởi vì chẳng biết từ lúc nào, một thanh trường thương của Hàn Cơ cũng đâm vào ngực Diệp Huyền.

Trong khoảnh khắc khi biến thành Trấn Hồn kiếm, Diệp Huyền trực tiếp thối lui đến vài chục trượng, mà cả người Hàn Cơ lại ngẩn ra tại chỗ.

Thật ra thì bản thân hắn cũng bị thương nặng!

Hàn Cơ không ngờ Diệp Huyền ác như vậy, hắn ta nhìn đối phương, nhếch miệng cười một tiếng: “Với thực lực của ta và ngươi, hai chúng ta không người nào giết được người nào, ta..."

Một trận chiến này, thắng không dễ dàng. Đánh với Hàn Cơ một trận, hắn đã vận dụng Thư Giới, tự linh, Thiên Tru kiếm, Trấn Hồn kiếm, còn có long huyết trên người, đặc biệt là Thiên Long Tổ Huyết, nếu không nhờ có Thiên Long Tổ Huyết, sức mạnh nhục thân của hắn hoàn toàn không thể áp chế được Hàn Cơ!

Vụt!

Mà xa xa, Diệp Huyền ngồi bệt xuống đất, trước ngực hắn là một lỗ thủng lớn.

Không đợi hắn suy nghĩ nhiều, không gian bên trong đột nhiên vỡ thành mảnh nhỏ.

Lúc này, một tiếng cười khẽ đột nhiên vang lên bên trong Thư Giới, sau một khắc, Thư Giới bắt đầu sụp đổ từng tầng!

Đáng nói nhất chính là mái tóc dài của nữ tử, tóc của nữ tử dài tới eo mang màu vàng kim, mà trước trán nàng có hai lọn tóc rũ xuống.

Đúng lúc này, Diệp Huyền đang ngồi dưới đất sắc mặt đột nhiên thay đổi, mà đúng lúc này, giọng nói của Liên Thiển đột nhiên vang lên trong đầu hắn: “Nữ nhân đó đến rồi! Trốn!"

Mà năm đó, vị Trương Văn Tú này đáng sợ hơn nữ phu tử nhiều, bởi vì nữ phu tử thiện chí giúp người, gần như chưa bao giờ trở mặt với người khác, mà người trong Ngũ Duy vũ trụ cũng thông minh, sẽ không trêu chọc nữ phu tử, nhưng Trương Văn Tú này thì khác!

Nói tóm lại, lần này hắn thắng không dễ một chút nào, có thể nói là liều mạng!

Cho dù ở trong nội bộ Vạn Duy thư viện cũng không có ai dám tùy tiện trêu chọc nàng!

Năm đó ở Ngũ Duy vũ trụ, thanh danh của nữ nhân này có thể nói là tiếng xấu lan xa.

Vị này năm đó chính là một nữ nhân điên, ngươi không trêu chọc nàng thì nàng vẫn sẽ đến trêu chọc ngươi!

"Trốn?"

Dung mạo của nữ tử cũng là tuyệt thế, mặt như thiên nga, mắt phượng, khóe miệng hơi nhếch lên, khiến cho dáng vẻ của nàng có chút bất cần đời và kiệt ngạo bất tuân!

Người này chính là Vạn Duy thư viện Trương Văn Tú!

Nếu bàn về thực lực thì chỉ đứng sau Vạn Duy thư viện nữ phu tử!

Biến cố đột nhiên xuất hiện làm cho Diệp Huyền thay đổi sắc mặt, có người có thể cưỡng chế phá hủy Thư Giới?

Diệp Huyền lau máu tươi nơi khóe miệng, hắn nhìn về phía cách đó không xa, một nữ tử đứng ở đó, nữ tử mặc một bộ váy dài ám kim sắc, váy dài lê đất, trên váy dài tỏa lưu quang rực rỡ như ngân hà hợp thành, sáng chói mắt, mà ở sau lưng nàng, hai ống tay áo dài phiêu đãng, trên hai tay áo dài thêu lên hai con hắc phượng ngẩng đầu gào thét, trong mắt hắc phượng có bá khí coi thường thiên hạ. Mà trên chân nàng thì đi một đôi giày vải đen tuyền, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện đôi giày vải này thật ra là dùng da rồng đan thành!

Rất nhanh, Diệp Huyền đã xuất hiện bên trong Vạn Duy thư viện, bên khóe miệng hắn, máu tươi không ngừng chảy ròng, mà bên phải hắn không xa, Tiểu Thất quỳ một gối xuống đất, trước mặt nàng cũng là mấy vệt máu!

Mà sắc mặt của hắn thì trong chớp nhoáng đã trở nên trắng bệch như tờ giấy!

Bởi vì nàng rất biết đánh nhau!
Bạn cần đăng nhập để bình luận