Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 692: Đi!

Đúng lúc này, đại thần tầng hai đột nhiên biến mất, lão giả mặc tố y lập tức biến sắc, hai tay mãnh liệt đè về trước:

- Vạn Vật Tẫn!

Thanh âm vừa dứt, một đoàn hỏa diễm từ trong tay lão bắn ra, nháy mắt, không gian như nước bị đun sôi, mà đám Thánh cảnh sau lưng lão đều biến sắc, dồn dập lùi lại.

Mà đúng lúc này, một thanh âm gào thét đột nhiên vang lên, âm thanh này vừa hiện, đám Thánh cảnh lập tức thất khiếu đổ máu!

Cùng lúc đó, hỏa diễm trong hư không lập tức biến mất, mà một bóng người liên lục lui lại, chính là lão giả mặc tố y kia!

Trong ánh mắt đám Thánh cảnh, lão giả mặc tố y lui trọn vẹn mấy trăm trượng mới dừng lại được, mà lão vừa dừng lại, một cực trảo đã vỗ tới đỉnh đầu.

Oanh!

Lão giả mặc tốt y lập tức nổ nát, ngay cả linh hồn cũng không thoát!

- Các ngươi còn người nữa sao?

Đại thần tầng hai nhìn hư ảnh, không nói.

- Ngươi thực sự nghĩ ngươi có thể giữ được hắn?

- Ta nghĩ, ngươi hẳn chính là lá bài tẩy cuối cùng của hắn. Hơn nữa, người năm đó tương trợ hắn ở Thanh Thương giới, hẳn chính là ngươi đi?

- Chịu ra rồi sao?

Đại thần tầng hai nhìn hư ảnh:

Đại thần tầng hai quay đầu nhìn sang phải, nơi đó, một hư ảnh lặng yên ngưng tụ.

Hư ảnh quay người nhìn xa:

Hư ảnh nói:

Đại thần tầng hai lạnh lùng:

Hư ảnh nói:

Hư ảnh nói khẽ:

Đại thần tầng hai híp mắt lại:

- Không biết, thì sao?

- Lúc này, sợ là bọn hắn cũng đã xuất thủ.

- Các ngươi muốn món chí bảo kia, nhưng thực buồn cười, các ngươi vốn cũng không biết món chí bảo đó là gì.

Bởi trước mặt không xa, đã xuất hiện một nam tử trung niên.

Hư ảnh đột nhiên biến mất, một khắc sau, từng đạo tàn ảnh hắc sắc xuất hiện, kéo khắp cả chân trời…

- Đế huynh, đánh được không?

- Các ngươi sẽ không hiểu, bản thân đang ngu xuẩn cỡ nào.

Diệp Huyền cười nói:

Đại thần tầng hai lắc đầu:

- Ta quan sát ngươi đã lâu, đương nhiên sẽ không ngu xuẩn phái mấy con tôm nhỏ tới cho ngươi rèn luyện! Hoặc không làm, hoặc toàn lực mà làm.

Nam tử trung niên cười nói:

- Các ngươi thực sự coi trọng ta!

Thanh âm vừa dứt, nàng trực tiếp xông lên.

Đế Khuyển nhìn qua nam tử trung niên, lắc đầu:

- Người này đã bước qua Thánh cảnh!

Bước qua Thánh cảnh!

Nơi xa, Diệp Huyền cùng Đế Khuyển đột nhiên ngừng lại.

Diệp Huyền nhìn nam tử trung niên:

- Chờ ngươi đã lâu.

Nam tử trung niên mỉm cười:

Diệp Huyền mỉm cười:

- Tốt cho một cái toàn lực mà làm!

Thanh âm vừa dứt, hắn nhảy tới trước mặt nam tử trung niên:

- Đế huynh, hậu sự nhờ ngươi!

Nói xong, một tôn tiểu tháp xuất hiện giữa mi tâm!

Diệp Huyền nở nụ cười hờ hững, chẳng qua trong hờ hững, lại có chút dữ tợn:

- Ta cũng tận toàn lực, toàn lực đồng quy vu tận!



Đồng quy vu tận!

Tầng năm lập tức trở nên bình tĩnh!

Đúng lúc này, thanh kiếm trên đỉnh tháp đột nhiên rung lên kịch liệt.

Tồn tại trên tầng năm muốn ra sao?

Mà nơi xa, Diệp Huyền đột nhiên ngã xuống, nháy mắt ngã xuống, hắn đã cảm nhận được thứ gì đó trong cơ thể không ngừng quay cuồng.

Nam tử trung niên siết chặt nắm tay, thần sắc đầy đề phòng!

Tiếng kiếm minh, khiến hồn phách chấn động!

Tầng một, Tiểu Linh Nhi từng lớn hai mắt, sau đó lập tức chạy tới đỉnh tháp ôm kiếm, miệng lẩm bẩm không biết nói đang nói gì…

Rất nhanh, tầng năm ầm ầm rung động!

Bên ngoài, Diệp Huyền đột nhiên nhíu mày, bởi Giới Ngục tháp vẫn chưa hề xuất hiện.

Đã có chuyện gì xảy ra?

Đúng lúc này, cả Giới Ngục tháp đột nhiên rung lên, Diệp Huyền như chịu trọng kích, thất khiếu đổ máu!

Nhìn thấy cảnh này, nam tử trung niên lập tức ngây người:

- Bị phản phệ

Nói xong, hắn vốn muốn xuất thủ, đã thấy một tiếng kiếm minh vang lên!

Nghe tiếng kiếm minh này, nam tử trung niên liền biến sắc, vội dừng lại. Gắt gao nhìn Diệp Huyền, bởi tiếng kiếm minh kia, xuất hiện từ trong cơ thể Diệp Huyền!

Ngay khi Diệp Huyền thôi động Giới Ngục tháp, tầng thứ năm đột nhiên rung lên kịch liệt.

Mà nơi xa, nam tử trung niên nhìn tiểu tháp giữa mi tâm Diệp Huyền, thần sắc cũng trở nên ngưng trọng!

Giới Ngục tháp vừa hiện, Đế Khuyển cách không xa lập tức biến sắc, nó vẫn luôn đề phòng cái tháp này của Diệp Huyền!

Liều!

Tới khi không thể không chết, vì sao không kéo thêm mấy cái đệm lưng?

Diệp Huyền không muốn chết, nhưng hiện tại, hắn đã không có lựa chọn khác.

Thế nhưng, lại lập tức rung lên bần bật, tựa như muốn nổ tung!

Đúng lúc này, kiếm trên đỉnh tháp đột nhiên bay ra, sau đó trực tiếp bay vào trong tầng năm!

Một khắc yên lặng, một đạo kiếm quang bay ra, rất nhanh, đã bay tới trước mặt Diệp Huyền.

Vừa thấy kiếm này, nam tử trung niên cách không xa liền biến sắc, lui nhanh trăm trượng!

Kiếm hoàn toàn không để ý tới nam tử trung niên, nó dùng thân kiếm gõ đầu Diệp Huyền ba lần, sau đó đột nhiên quay người, một đạo kiếm quang lóe qua.

Nơi xa, nam tử trung niên biến sắc, tay phải đè về trước, nháy mắt, không gian trước mắt đã tầng tầng áp súc, tạo thành một bức không gian chi bích thân hậu!

Kiếm tới!

Xùy!

Không gian chi bích lập tức bị xuyên thủng, sau đó xuyên qua mi tâm nam tử trung niên.

Thân thể nam tử trung niên lập tức cứng lại, khó tin nhìn về trước, như muốn nói điều gì…

Diệp Huyền cũng Đế Khuyển cùng ngẩn người.

Miểu sát?

Lúc này, kiếm lại bay tới trước mặt Diệp Huyền, nó tới gần Diệp Huyền, rất gần, sau đó gõ nhẹ lên vai Diệp Huyền, sau đó hóa thành kiếm quang biến mất.

Đi rồi?

Diệp Huyền sửng sốt.

Nó chạy?

Không đúng!

Diệp Huyền nghĩ tới điều gì đó, vội gọi tiểu linh nhỉ, Diệp Huyền nói:

- Biết nó đi đâu không?

Tiểu Linh Nhi tới gần Diệp Huyền, ghé bên tai hắn, nói khẽ:

- Nó, nó nói nó đi tìm người giúp đỡ!

Tìm người?

Diệp Huyền sửng sốt, tìm ai?

Sau một khắc, Diệp Huyền lập tức giật mình!

Còn có thể là ai!

Nhất định là tìm nữ tử váy trắng!

Có điều, Giới Ngục tháp…

Diệp Huyền vội đưa tinh thần đưa vào trong cơ thể, trong Giới Ngục tháp, tầng thứ năm đã khôi phục bình tĩnh, không chút động tĩnh!

Thần sắc Diệp Huyền trở nên hơi chút âm trầm, hắn biết, tồn tại trong này kém chút đã thoát ra được! Là thanh kiếm kia trấn áp đối phương lại, thế nhưng, thanh kiếm kia cũng không ép được bao lâu, nếu không, đối phương cũng không cần đi tìm cứu binh!

Chuyện này rất nghiêm trọng!

Còn nghiêm trọng hơn bất cứ lúc nào trước đó!

Lúc này, Đế Khuyển tới bên cạnh hắn:

- Tiểu tử, tình huống thế nào?

Diệp Huyền lắc đầu cười khổ:

- Tình huống rất xấu!

Hiện tại, hắn không chỉ đối mặt với cường địch từ bên ngoài, mà còn phải đối mặt với đám siêu cấp cường địch từ bên trong, nó có thể khiến thanh kiếm kia cũng kiêng kỵ, như vậy hẳn không cần nghĩ, cũng biết khủng bố tới mức nào?

Diệp Huyền lắc đầu, không tiếp tục nghĩ vấn đề không thể giải quyết. Hắn tới trước mặt nam tử trung niên, tay phải vung lên, nạp giới của nam tử trung niên lập tức rơi vào trong tay, tiếp đó ôm Tiểu Linh Nhi nhảy lên thân Đế Khuyển.

Diệp Huyền cùng Đế Khuyển đang muốn rời đi, đúng lúc này, một tàn ảnh xuất hiện!

Người tới, chính là đại thần tầng hai!

Đại thần tầng hai nhìn Diệp Huyền:

- Vừa rồi đã có chuyện gì?

Diệp Huyền kể lại một lượt!

Đại thần tầng hai trầm giọng nói:

- Đi trước!

Nói xong, nàng trực tiếp vào trong Giới Ngục tháp.

Đế Khuyển thả người nhảy lên, trực tiếp biến mất.

Đế Khuyển cùng Diệp Huyền rời đi không lâu, mười mấy người khác mới chạy tới.

Người cầm đầu, là một nam tử trung niên mặc tử bào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận