Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3753. Cha của ta!



Chương 3753. Cha của ta!




Nghe được lời của Diệp Huyền, A Đạo Linh cạn lời.
Vậy mà tên này lại còn muốn ở lại đây bắt nạt người ta nữa chứ!
A Đạo Linh nhìn hắn: “Ngươi không thể có suy nghĩ này được, có đôi khi thất bại đối với chúng ta mà nói cũng không phải là chuyện rất tồi tệ gì.”
Diệp Huyền lắc đầu cười, cũng không nói nhiều thêm nữa.
Hiểu thì tự nhiên sẽ hiểu thôi, còn không hiểu vậy có nói nhiều nữa cũng chẳng có tác dụng gì.
Diệp Huyền hỏi: “Khi nào thì đi?”
Đương nhiên hắn sẽ không ở lại chỗ này làm màu rồi, không có đối thủ đúng là một loại đau khổ thật.
A Đạo Linh cười đáp: “Ngay bây giờ!”
Diệp Huyền có thể đồng ý khiến nàng rất vui, phải biết rằng với thực lực của hắn hiện giờ, có ai dám coi thường hắn chứ?
Diệp Huyền hơi nhíu mày: “Bây giờ á?”
A Đạo Linh gật đầu: “Có vấn đề gì không?”
Diệp Huyền cười nói: “Không có! Đi đây!”
Đột nhiên A Đạo Linh xòe tay ra, một chiếc nạp giới xuất hiện trong lòng bàn tay của nàng: “Đây là quà mà An Bắc Thần của Phương Thốn Tông tặng, nói là cảm ơn ngươi đã chỉ dạy An Liên Vân!”
Diệp Huyền liếc mắt nhìn nạp giới, bên trong nạp giới có hai vạn viên vô lượng thần tinh!
Hắn nhìn về phía A Đạo Linh: “Cái này?”
A Đạo Linh cười nói: “Hắn ta chỉ muốn nhờ người chỉ dạy An Liên Vân để nàng ta có cơ hội đạt đến Vô cảnh!”
Diệp Huyền cười bảo: “Chuyện nhỏ.”
A Đạo Linh chớp mắt: “Ngươi thật sự bằng lòng chỉ dạy nha đầu đó để nàng ta cũng đạt đến Vô cảnh sao?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Nha đầu đó lương thiện, nếu như có thể thì ta cũng muốn giúp nàng ta đạt đến Vô cảnh, có điều, chuyện này còn phải xem cá nhân thế nào đã.”
A Đạo Linh cười bảo: “Nha đầu đó quả thật không tồi!”
Nói xong, nàng đặt chiếc nạp giới vào trong tay Diệp Huyền, sau đó nói: “Chúng ta đi thôi!”
Diệp Huyền gật đầu.
Hai người rời đi.
Trong không trung, Diệp Huyền liếc mắt nhìn bên dưới, trực giác nói cho hắn biết lần này rời đi, chỉ sợ loại cảm giác vô địch này sẽ lại bỏ hắn một khoảng thời gian rất lâu mất!
Không bao lâu sau, hai người đã tới một tinh không!
Mà trong tinh không này còn có ba người khác nữa!
Một người trong số đó chính là Ngôn Bán Sơn, ngoại trừ Ngôn Bán Sơn ra thì còn một nam tử trung niên và một lão giả.
Nam tử trung niên nhìn về phía Diệp Huyền, cười nói: “Diệp tôn, hân hạnh được gặp!”
Diệp Huyền nhìn về phái A Đạo Linh, A Đạo Linh cười bảo: “Hắn ta chính là Quân Đạo Lâm của Đạo Lâm Giới, cũng chính là người đầu tiên đạt đến Vô cảnh ở Đạo Lâm Giới chúng ta đấy.”
Quân Đạo Lâm!
Nghe thế, Diệp Huyền hơi sững sờ, sau đó hắn nhìn về phía Quân Đạo Lâm và cười nói: “Quân tôn, hân hạnh được gặp! Thật không dám giấu diếm gì, ta thật sự ngưỡng mộ ngươi đã lâu rồi, bây giờ ở Đạo Lâm Giới vẫn còn truyền thuyết về ngươi!”
Quân Đạo Lâm cười ha ha: “Không ngờ Đạo Lâm Giới chúng ta còn có thể có ba vị Vô cảnh, không thể không nói, Đạo Lâm Giới chúng ta đúng là nhân tài đông đúc.”
Diệp Huyền và A Đạo Linh nhìn nhau mà cười.
Có lẽ bởi vì cùng tời từ Đạo Lâm Giới cho nên ba người đều cảm thấy khá thân thiết với nhau!
Lúc này, A Đạo Linh lại giới thiệu về lão giả kia: “Người này Nguyên tôn, một lão tiền bối ở Đạo Lâm Giới chúng ta!”
Diệp Huyền nhìn về phía Nguyên tôn và ôm quyền: “Hân hạnh được gặp!”
Nguyên tôn cũng không ra vẻ làm cao mà lập tức ôm quyền: “Hân hạnh được gặp!”
Lúc này, một giọng nói từ xa truyền tới: “Không tới trễ đấy chứ?”
Mọi người nhìn về phía phát ra âm thanh, chỉ thấy cách đằng xa có một nam tử trung niên chậm rãi bước tới!
Người tới chính là An Bắc Thần của Phương Thốn Tông!
Sáu vị Vô cảnh!
Diệp Huyền hơi ngạc nhiên, hắn không ngờ A Đạo Linh lại gọi nhiều cường giả Vô cảnh đến như thế! Xem ra, Thiên Mộ Chi Địa gì đó kia thật sự nguy hiểm rồi!
Lúc này, A Đạo Linh lại nói: “Vậy chúng ta đi thôi!”
Vừa dứt lời, nàng vung tay áo một cái, trước mặt trực tiếp xuất hiện một đường hầm thời không.
Sau khi mọi người tiến vào đường hầm thời không đó mới bắt đầu tiến hành xuyên qua thời không!
Tốc độ cực nhanh!
Dọc theo đường đi, Diệp Huyền đi đến bên cạnh A Đạo Linh, hỏi: “Linh tỷ, tại sao Thiên Mộ Chi Địa kia lại nguy hiểm vậy?”
A Đạo Linh cười đáp: “Ngươi đến là biết ngay thôi!”
Diệp Huyền hỏi: “Không thể tiết lộ trước được hay sao?”
A Đạo Linh nghĩ ngợi một lúc sau đó mới bảo: “Thứ nguy hiểm nhất ở nơi đó chính là một loại tử linh chi khí!”
Diệp Huyền hơi nhíu mày: “Tử linh chi khí?”
A Đạo Linh gật đầu.
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Thế lực chi khí đặc biệt à?”
A Đạo Linh cười nói: “Sắp đến nơi rồi! Nhớ kỹ, đến chỗ rồi tuyệt đối đừng lơ là, càng đừng để những tử linh chi khí kia lại gần ngươi. Bằng không, cho dù có nhục thân của cường giả Vô cảnh thì cũng không chống đỡ nổi đâu. Không chỉ như thế, linh hồn cũng có thể trực tiếp bị những tử linh chi khí đó nuốt chửng sạch!”
Diệp Huyền gật nhẹ đầu.
Đúng lúc này, ở tận cùng thời không xa xăm đột nhiên xuất hiện một luồng sáng trắng, ngay sau đó, mọi người xuyên qua luồng sáng trắng ấy.
Luồng sáng trắng tản đi, đôi chân của bọn họ cũng chạm đất!
Diệp Huyền lập tức nhíu chặt mày lại bởi vì hắn đã cảm giác được một luồng khí tức cực kỳ không thoải mái. Hắn mở hai mắt ra, đập vào mắt chính là một bình nguyên tăm tối. Bình nguyên trải dài vô tận, mà trên bầu trời của bình nguyên lại là một màu tối tăm, mang theo cảm giác áp lực cực kỳ nặng nề.
Hắn trầm giọng hỏi: “Đây chính là Thiên Mộ Chi Địa sao?”
A Đạo Linh lắc đầu: “Chỗ này không phải, ở tận cùng của bình nguyên này mới phải! Ở đây không thể bay nên chỉ có thể đi bộ qua đó thôi!”
Diệp Huyền hơi khó hiểu: “Tại sao?”
A Đạo Linh chỉ lên bầu trời: “Ở trên đó có một vài sinh linh hắc ám, tuy rằng không đáng sợ bằng tử linh chi khí nhưng cũng rất phiền phức!”
Diệp Huyền gật đầu: “Hiểu rồi!”
Mọi người tiếp tục tiến lên.
Hết chương 3753.



Bạn cần đăng nhập để bình luận