Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1126: Thấy ngươi bị đánh nên ta vui đấy

Giữa không trung…

Vút!

Một tiếng nứt toác chợt vang vọng, ngay sau đó, phía chân trời giường như bị rạch ra một lỗ hổng to lớn, một khe nứt không gian dài đến mấy nghìn trượng xuất hiện, khe nứt này vẫn đang mở rộng, trong nháy mắt đã tới trên đỉnh đầu đại trưởng lão!

Đại trưởng lão vẫn không nhúc nhích, ngay lúc ấy, một con quái vật to lớn đột nhiên bay ra khỏi không gian trên đỉnh đầu đại trưởng lão, sau đó nó lao thẳng về phía bạch phát lão giả kia.

Ầm!

Trong nháy mắt, bạch phát lão giả đó đã trực tiếp bị đánh lùi về sau mấy trăm trượng!

Diệp Huyền nhìn về phía con quái vật khổng lồ đó, đây là một con yêu thú có vẻ ngoài như hổ, nhưng đầu lại mọc hai cái sừng, tứ chi thô như cột đình, bên trên phủ đầy vảy màu đen!

Yêu thú nhe răng nanh dài như cánh tay người, phần rìa sắc bén giống như lưỡi đao.

Lúc này, Thiên Ma Hổ kia đột nhiên gầm lên một tiếng, ngay sau đó nó trực tiếp hóa thành một luồng sáng đen lao về phía bạch phát lão giả.

Cùng với một tiếng nổ lớn, con Thiên Ma Hổ kia bị đánh bay đi, bạch phát lão giả cũng không đuổi theo mà quay người lao về phía đại trưởng lão.

Ở trước mặt yêu thú này, bạch phát lão giả hơi nhíu mày: “Thiên Ma Hổ!”

Ầm!

Đây là cảm giác đầu tiên của hắn!

Ầm!

Cùng với sự xuất hiện của yêu thú này, sắc mặt của Diệp Huyền lại trở nên nặng nề hơn!

Đúng lúc này, đột nhiên đại trưởng lão gầm lên giận dữ: “Tiểu Thất, cản hắn ta lại!”

Khí tức của yêu thú này không yếu hơn khí tức của Đế Khuyển!

Nguy hiểm!

Hai mắt bạch phát lão giả hơi híp lại, cả người hắn ta đột nhiên biến mất.

Trước mặt Tiểu Thất, bạch phát lão giả nhìn nàng: “Ngươi chính là tiểu nữ hài sở hữu Nhân Vương mệnh số!”

Nói xong, hắn ta nhìn về phía đại trưởng lão ở cách đó không xa: “Ngược lại Đạo Môn các ngươi cũng chơi lớn đấy!”

Tiểu Thất không nói gì cả, nàng cầm trường kiếm chỉ xéo xuống mặt đất, kiếm trong tay hơi rung lên.

Đại trưởng lão vừa dứt lời, một đường kiếm quang bất chợt chém thẳng về phía bạch phát lão giả kia. Tốc độ của đường kiếm quang này cực nhanh, chớp mắt cái đã đến trước mặt bạch phát lão giả.

Vậy mà bạch phát lão giả đó lại bị một nhát kiếm của Tiểu Thất đẩy lùi, một cái lùi này xa trăm trượng!

Bạch phát lão giả không quản Tiểu Thất nữa, mà cơ thể hơi run lên, lao về phía đại trưởng lão!

Một sợi kiếm quang phá không mà tới.

Thấy cảnh này, mí mắt của bạch phát lão giả nhảy lên một cái, hắn ta không dám đắc ý, hai tay giơ lên, một khí thuẫn màu vàng bất chợt xuất hiện trên đỉnh đầu hắn ta, cùng lúc đó, không gian trước mặt hắn ta bắt đầu co rút lại từng tầng, cuối cùng hình thành một hàng rào không gian rất dày!

Tiểu Thất đột nhiên biến mất!

Phập!

Bạch phát lão giả cười lạnh, hắn ta chỉ vào Nhân Vương trên cột cách đó không xa: “Nhìn thấy không? Đây chính là kết cục của Nhân Vương!”

Ầm!

Một nhát kiếm này chém thẳng lên hàng rào không gian kia.

Trong nháy mắt, cự kiếm đi qua nơi nào, không gian ở nơi đó trực tiếp bị chém nứt!

Vút!

Hàng rào không gian này giống như một bức tường mang tới cho người cảm giác kiên cố không gì có thể phá vỡ!

Mà lúc này, Tiểu Thất ở cách đó không xa đột nhiên rống giận: “Trảm!”

Vừa dứt lời, thanh cự kiếm kia đột nhiên chém mạnh xuống từ giữa không trung.

Cách gần đó, bạch phát lão giả phất tay áo, không gian trước mặt hắn ta lập tức xao động giống như gợn sóng, mà sợi kiếm quang đó của Tiểu Thất lại trực tiếp bị không gian này nuốt chửng, cùng lúc đó, cả người Tiểu Thất liên tục lùi lại!

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của bạch phát lão giả chợt thay đổi, vội vàng lùi nhanh về sau. Mà tốc độ của những thanh kiếm này còn nhanh hơn, bạch phát lão giả vừa lùi vừa chặn, trong nháy mắt đã lùi xa mấy nghìn trượng. Mà lúc này, những thanh khí kiếm đã bay ra trước đó đột nhiên hợp thành một thanh kiếm siêu to!

Vừa dứt lời, những thanh khí kiếm hư ảo đột nhiên bay ra từ trong cơ thể nàng, những thanh kiếm này nối đuôi nhau chém về phía bạch phát lão giả!

Cách đó không xa, sắc mặt của đại trưởng lão thay đổi, đúng lúc này, Tiểu Thất lại xuất hiện trước mặt bạch phát lão giả, chân phải đột nhiên giậm mạnh: “Vạn Kiếm Phi Tiên!”

Toàn bộ hàng rào không gian run lên bần bật, hiện ra vô số vết nứt!

Lúc này, Tiểu Thất lại quát một tiếng: “Trảm tiếp!”

Vừa dứt lời, thanh cự kiếm kia đột nhiên phát ra một đường kiếm quang chói lọi…

Ầm!

Hàng rào không gian đó lập tức vỡ vụn, cự kiếm bổ thẳng xuống, trực tiếp chém lên khí thuẫn trên đỉnh đầu của bạch phát lão giả kia.

Ầm!

Toàn bộ khí thuẫn lập tức vỡ tan, trong nháy mắt, bạch phát lão giả bị đánh lùi lại gần nghìn trượng!

Sau khi dừng lại, bên khóe miệng của bạch phát lão giả rướm ra một ít máu tươi, hắn ta ngẩng đầu nhìn Tiểu Thất ở phía xa, trong mắt tràn đầy vẻ nghi ngờ: “Ngươi là quái vật gì vậy?”

Cách đó không xa, trong lòng Diệp Huyền cũng hơi kinh ngạc, thực lực của Tiểu Thất đã mạnh hơn lúc trước không chỉ gấp mấy lần thôi đâu!

Tiểu Thất liếc mắt nhìn bạch phát lão giả mà không nói gì cả, nàng trở về bên cạnh đại trưởng lão.

Bạch phát lão giả nhìn về phía Nhân Vương trên cột kia, lúc này, phù văn quanh người Nhân Vương đã hoàn toàn biến mất sạch!

Những phù văn này là cấm chế, một khi cấm chế biến mất…

Sắc mặt của bạch phát lão giả đột nhiên trở nên khó coi hẳn đi, hắn ta nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền lại mỉm cười: “Chào nhé!”

Bạch phát lão giả lạnh lùng nhìn hắn: “Diệp Huyền, ngươi đang đắc ý cái gì?”

Diệp Huyền cười đáp: “Thấy ngươi bị đánh nên ta vui đấy! Ha ha…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận