Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3221: Thích nhìn hắn thê thảm

Thanh sam nam tử bật cười ha ha: "Ta cũng không muốn giải thích nhiều với ngươi, hiện giờ ngươi chỉ có một mục tiêu, đó chính là vượt qua cảnh giới hiện tại của ngươi. Tới khi đó, ngươi sẽ hiểu được ý của ta!"

Diệp Huyền liếc nhìn thanh sam nam tử và kiếm tu: "Ta cần bao lâu mới có thể đuổi kịp các ngươi?"

Thanh sam nam tử chớp mắt, hắn ta mỉm cười: "Ngươi thấy sao?"

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Chắc là cần một hai năm!"

Một hai năm!

Vẻ mặt kiếm tu khựng lại.

Thanh sam nam tử nhìn hắn: "Bản lĩnh chém gió của ngươi học từ đâu thế? Ta cũng muốn học!"

Diệp Huyền: "..."

Thanh sam nam tử nói: "Mạnh hơn Kiếm Minh thì có hai thế lực."

Nói đến đây, hắn ta bèn liếc Diệp Huyền: "Ngươi hỏi cái này làm gì?"

Thanh sam nam tử mỉm cười: "Có vài thế lực, sao thế?"

Thanh sam nam tử mỉm cười: "Thần Miếu với..."

Thanh sam nam tử mỉm cười: "Mặc dù hiện giờ ngươi còn yếu, nhưng cũng không phải quá yếu, chắc sẽ không đến mức bị người ta hại chết đâu! Thế nên chúng ta muốn tới một nơi khá xa! Tiếp theo đây ngươi chỉ có thể dựa vào chính mình rồi!"

Diệp Huyền vội gật đầu: "Được!"

Thanh sam nam tử mỉm cười: "Được rồi! Không lãnh phí thời gian với ngươi nữa! Ta và đại ca ngươi phải đi rồi. Những chuyện tiếp theo ngươi tự lo liệu nhé!"

Diệp Huyền cười he he: "Thì ta hỏi thôi!"

Diệp Huyền do dự một lát rồi hỏi: "Cha này, ngươi còn thế lực nào khác không?"

Diệp Huyền có hơi tò mò: "Cha này, các ngươi muốn đi đâu?"

Diệp Huyền vội hỏi: "Hai thế lực nào?"

Diệp Huyền nhìn các kiếm tu của Kiếm Minh, hắn gật đầu: "Ta hiểu!"

Diệp Huyền hỏi: "Có mạnh hơn Kiếm Minh không?"

Rất rõ ràng, cha hắn không muốn các thế lực như Kiếm Minh dính dáng quá nhiều ân oán!

Thanh sam nam tử trừng mắt nhìn hắn: "Tu luyện cho tốt, bớt giở trò đi!"

Thanh sam nam tử vỗ vai hắn và mỉm cười: "Lần này đi cùng với Gia Hòa cô nương, một mình ngươi đi đấy, ngươi có hiểu ý ta không?"

Thanh sam nam tử đưa Kiếm Linh đến trước mặt Diệp Huyền, hắn ta mỉm cười: "Hãy nhớ, tiếp theo đây ngươi chỉ có thể dựa vào chính mình!"

Kiếm tu gật đầu: "Được!"

Tiểu tháp: "..."

Thanh sam nam tử mỉm cười: "Hiểu là tốt!"

Thanh sam nam tử thấy tò mò: "Tại sao?"

Lần này, dù là Kiếm Minh hay Chư Thiên Phủ thì đều phải chịu tổn thất rất lớn!

Thanh sam nam tử bật cười ha ha: "Thế thì ngươi đi theo hắn đi!"

Sắc mặt Diệp Huyền bèn sầm lại, mẹ nó chứ...

Tiểu tháp nói: "Mỗi lần nhìn hắn thê thảm ta đều thấy rất vui!"

Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn kiếm tu: "Tiêu huynh, chúng ta đi thôi!"

Thanh sam nam tử trừng mắt nhìn hắn: "Ngươi cũng không tốt đẹp gì!"

Diệp Huyền: "..."

Lúc này, tiểu tháp do dự một lát rồi nói: "Ta đi theo tiểu chủ!"

Thanh sam nam tử xòe tay ra. Phía bầu trời xa xa, Kiếm Linh quay về trong lòng bàn tay hắn ta. Hắn ta liếc nhìn Kiếm Linh, trong tay phải hắn ta có một đường kiếm quang lóe lên. Động tác này, ngoài kiếm tu ra thì không một ai phát hiện, kể cả Diệp Huyền!

Diệp Huyền vội vàng gật đầu: "Ngươi đưa tiểu tháp đi luôn đi! Nó chuyên môn đòi ăn nhưng lười làm! Lại còn thích hại người khác!"

Thanh sam nam tử cười ha ha, hắn ta nhìn tiểu tháp phía không xa: "Tiểu tháp, đi cùng ta không?"

Diệp Huyền nhận lấy Kiếm Linh, hắn gật đầu: "Cha đi thong thả nhé!"

Nói đoạn, hắn ta bèn hóa thành một đường kiếm quang rồi biến mất.

Kiếm tu nhìn Diệp Huyền: "Đi đây!"

Nói đoạn, hắn ta cũng biến thành một đường kiếm quang và biến mất.

Diệp Huyền nhìn bầu trời, trong lòng bỗng thấy không nỡ.

Cha hắn nói đến là đến, nói đi là đi...

Một lát sau, Diệp Huyền thu hồi tâm tư, hắn liếc nhìn xung quanh, sau đó nói: "Chư vị tiền bối, dọn dẹp chiến trường thôi!"

Dọn dẹp chiến trường!

Mọi người lập tức bắt tay vào làm.

Không lâu sau, mấy người Lâm Tiêu đi tới trước mặt Diệp Huyền. Bọn họ đưa hai nạp giới cho hắn: "Thiếu chủ, đây là một vài thần vật và của cải của Thượng Cổ Thiên Tộc, trong nạp giới còn lại là hai Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thánh giới!"

Hai Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền thánh giới!

Mọi người đồng loạt nhìn về phía Diệp Huyền.

Diệp Huyền đưa một nạp giới lại cho Lâm Tiêu: "Của cải của Thượng Cổ Thiên Tộc thì ta không lấy đâu, Lâm lão ngươi chia đều cho tất cả mọi người đi! Còn về Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền thì ta lấy một cái, còn lại cứ đặt ở Chư Thiên thành, mọi người cùng hưởng, thế nào?"

Lâm Tiêu do dự một lát rồi nói: "Thiếu chủ, ngươi cứ lấy cả hai đi! Thứ này vô cùng trân quý, với ngươi..."

Mọi người: "..."

Hắn siết chặt tay Lâm Tiêu, hắn nghiêm túc nói: "Lâm lão, ta có thể rút lại lời nói ban nãy của ta không?"

Nói đoạn, hắn ta liếc nhìn mọi người phía sau: "Còn không mau cảm ơn thiếu chủ?"

Các cường giả Lâm gia lập tức cung kính hành lễ: "Cảm ơn thiếu chủ!"

Lúc này, các cường giả Lâm gia đều rất vui!

Những cường giả còn lại cũng đồng loạt hành lễ.

Phải biết rằng Thượng Cổ Thiên Tộc có rất nhiều bảo vật...

Lúc này, Lâm Tiêu đột nhiên mỉm cười: "Thiếu chủ, ngươi có muốn xem bảo vật của Thượng Cổ Thiên Tộc không?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Ta không xem đâu!"

Lâm Tiêu mỉm cười: "Liếc một cái cũng không sao đâu!"

Diệp Huyền do dự một lát rồi liếc nhìn, sắc mặt hắn lập tức thay đổi!

Lâm Tiêu nghĩ ngợi một lát rồi gật đầu: "Nếu thiếu chủ đã muốn vậy thì ta không nói nhiều nữa!"

Diệp Huyền lại lắc đầu, hắn cắt ngang lời Lâm Tiêu: "Lâm lão, nếu như không có các ngươi giúp đỡ thì Diệp Huyền ta không thể đối đầu với Thượng Cổ Thiên Tộc! Lần này các ngươi không những ra tay giúp đỡ mà còn hi sinh rất nhiều người! Số của cải này các ngươi chia nhau, những người đã hi sinh thì chia cho người nhà của họ. Còn về Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền, cứ để tại Chư Thiên thành, để mọi người cùng hưởng. Nếu có tạo ra vĩnh sinh nguyên tinh thì mọi người dùng chung, ngươi thấy thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận